- Spoiler:
- Sau khi kí kết hợp đồng xong, ông ta nói tiếng anh với Khoa.
- Cô thư ký của anh tuyệt lắm, cô bé đó nói tiếng Đức và hiểu nó y như người bản xứ, và cô bé cũng nói với cái giọng mượt mà rất thu hút người nghe, xem ra anh đã tìm được một người tuyệt vời đấy nhỉ, chúc mừng anh và hy vọng chúng ta có thể hợp tác làm ăn với nhau lâu dài...!!
Khoa cũng cười bảo.
- Vâng, tôi cũng hy vọng thế...!!
Anh mời họ đi ăn với mình, nhưng họ từ chối vì họ còn có việc bận nên chỉ còn lại Khoa và Vân.
Vân nhăn nhó vì nó đói quá rồi, nó cần ăn, nó bảo Khoa.
- Anh có thể tha cho tôi một lúc được không, tôi cần phải đi ăn, nếu không tôi sẽ xỉu vì đói mất...!!
Nhìn cái mặt nhăn như khỉ của Vân, Khoa bật cười bảo.
- Nào chúng ta đi ăn, dù sao tôi cũng nên cảm ơn cô vì cô đã giúp cho tôi ký được hợp đồng...!!
Vân chẳng quan tâm cái nó cần bây giờ là ăn, còn chuyện anh ta có cảm ơn nó vì nó hoàn thành tốt nhiệm vụ hay không với nó cũng không có gì là quan trọng.
Nó bỏ đi ra xe trước còn Khoa theo sau, cả hai tới một nhà hàng sang trọng.
Khoa hỏi nó.
- Cô muốn ăn gì thì cứ gọi tự nhiên nhé vì tôi không biết là cô thích gì để giúp cô đâu...??
Vân còn chưa kịp lên tiếng thì nó thấy Hoàng và Vũ cùng đi vào, nó tròn mắt và há hốc mồm ra vì kinh ngạc, vì sao nó lại gặp hai tên oan gia cùng một lúc là thế nào, sao hai tên này lại đi cùng nhau không lẽ họ là bạn của nhau.
Hoàng và Vũ cũng kinh ngạc không kém khi gặp Vân ở đây.
Vũ kinh ngạc vì con bé đi xin làm người giúp việc cho anh mà lại có tiền ngồi đây ăn uống là thế nào, anh không thể nào hiểu nổi.
Còn Hoàng kinh ngạc vì anh tưởng Vân là một con bé không nhà, không tiền, nhưng xem ra anh đã nhận xét nhầm thì phải, con bé này dám đóng kịch với anh là thế nào.
Cả hai cùng thốt ra khi nhìn thấy Vân.
- Lạ thật....!!
Vũ và Hoàng quay ra nhìn nhau, Vũ hỏi Hoàng.
- Mày quen biết con nhỏ này à...??
Hoàng bảo.
- Cô ta chính là con bé mà tao hay kể cho mày nghe đấy, con bé chanh chua mà tao lỡ tông xe vào khi nó băng qua đường mặc dù lúc đó đèn giao thông vẫn còn xanh, tao đã bị con nhỏ này chơi ác khi nó bảo mọi người tao là chồng chưa cưới của nó, chưa hết nó còn đòi tao cho sống chung nữa đấy....!!
Vũ thích thú quá, anh cười lên sung sướng, ít ra thằng bạn mồm mép của anh cũng bị một con nhỏ trị, ha ha ha, anh cười thầm ở trong lòng, cho mày chết tên kia, ai bảo mày hay bắt nạt tao làm gì, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Hoàng thấy thằng bạn mình cười lên khùng khục vì sung sướng, anh bực mình quá khẽ hét.
- Thằng kia, mày có câm đi không hả, thế còn mày, mày cũng quen cô ta à...??
Vũ cố nín cười bảo.
- Cô ta tới nhà tao xin làm người giúp việc nhưng tao không nhận, mặc dù trí nhớ của tao không có chỗ cho đàn bà nhưng con nhỏ này đặc biệt quá nên tao không quên nó được...!!
Hoàng nheo nheo mắt trêu Vũ.
- Không phải là mày cảm con nhỏ kia rồi chứ, sao mày không nhờ cô ta giả làm người yêu của mày luôn đi, vừa tiện cho mày tìm hiểu cô ta vừa tiện cho mày yêu cô ta...??
Vũ đang uống cốc cà phê, nghe Hoàng gợi ý, anh đã ho lên sặc xụa và người anh có bao nhiêu gai ốc đều nổi hết lên, híc, ngay cả những cô gái dịu dàng anh còn không thèm để ý, anh có ngu đâu mà đi giây vào con nhỏ chanh chua và đanh đá này, thậm chí người hay ép anh lấy vợ như mẹ anh cũng không chấp nhận cô ta nữa là anh.
Vũ mai mỉa hỏi Hoàng.
- Mày có phúc hơn tao vì chẳng phải cô ta đã nhận mày làm chồng chưa cưới của cô ta là gì, sao mày không chạy lại kia mà ôm lấy cô ta đi, sao lại để cô ta ngồi với một người đàn ông khác là thế nào...??
Hoàng cũng tức cả mình, anh quát Vũ.
Mai Smile
18/8/2013, 10:06
#21Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 20
18/8/2013, 10:07
#22Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 21
- Spoiler:
- - Tao có thèm vào, trời ạ, thiếu gì con gái mà tao phải chọn cô ta, tao chỉ có gặp cô ta có hai tiếng thôi là tao đã ớn cả đời rồi, nếu mà phải gặp cô ta hàng ngày chắc là mày không còn nhìn thấy tao ở trên đời này nữa đâu...!!
Hai anh chàng lắc đầu ngán ngẩm, họ đều sợ Vân.
Vân ngồi nghe họ vô tư bàn luận về mình, nó điên tiết tay nó bóp chặt lấy cái thìa, lúc nãy nó đói lắm nhưng phải nuốt cục tức ở trong bụng nên tự nhiên nó không còn cảm thấy đói nữa, nó cần phải cho hai tên kia biết, nó là ai mà dám nói xấu nó thế hả.
Vân điên cả mình, nó bảo Khoa.
- Anh cứ ăn đi nhé, tôi sang đây chào bạn của mình một chút....!!
Khoa ngạc nhiên hỏi.
- Cô đói lắm cơ mà, sao không lo ăn đi, chút nữa rồi hãy sang chào bạn của cô không hơn à...??
Vân nghĩ cục tức chắn ngang cổ thế này thì làm sao mà nuốt cho nổi, mình mà không xả ra có khi mình sẽ chết vì nghẹn mất.
Nó tươi cười bảo Khoa.
- Không sao đâu anh, tôi chỉ sang đó một chút thôi...!!
Không đợi Khoa có đồng ý hay không, nó liền đứng dậy và bước sang cái bàn bên cạnh, nó nhìn hai nạn nhân của mình, nó giả vờ ngạc nhiên hỏi.
- Chào hai anh, tình cờ thật, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây...!!
Vũ và Hoàng sửng sốt nhìn nó, họ kêu khổ, kiểu này con nhỏ đã nghe hết hai anh nói xấu về nó và nó sang đây để tính sổ với hai anh đây mà.
Hoàng lúng túng bảo.
- Cô cũng đi ăn ở đây à....??
Vân tự nhiên kéo ghế ngồi xuống, nó cười cười, nó nói.
- Sao anh không gọi gì đi, hay là để em gọi giúp cho nhé....!!
Vũ và Hoàng còn chưa kịp nói gì, nó liền gọi anh bồi bàn lại và bảo.
- Phiền anh cho tôi xem thực đơn...!!
Anh chàng liền đưa cho nó, Vân gọi thật nhiều món, chưa hết nó chơi toàn món cay, xong đâu đấy, nó cảm ơn anh chàng và không quên nháy mắt với anh ta một cái, anh chàng lảo đảo bước đi vì nó đẹp quá.
Vũ và Hoàng cả hai tròn mắt ra mà nhìn nó, con nhỏ này đúng là thủ đoạn quá, nó định làm thủng túi tiền của hai anh và nó cũng muốn nói hai anh là con trai mà cay như ớt, ý của nó là muốn ám chỉ hai anh là đàn bà đây mà, vì chỉ có đàn bà mới đi nói xấu người khác sau lưng.
Vân tươi cười mời hai người.
- Kìa hai anh sao không ăn đi, em đã phải vất vả lắm mới chọn được mấy món này, em hy vọng là hai anh thích, coi như đây là quà ra mắt sau khi chúng ta quen nhau...!!
Thấy hai người cứ nhìn nó chằm chằm, trên nét mặt biểu hiện sự kinh ngạc, tức tối và khó hiểu, nó phì cười, nó nghĩ cho chết, từ sau mà để tôi gặp phải hai người và nghe hai người nói xấu tôi nữa thì tôi sẽ nặng tay hơn chứ không đơn giản như thế này đâu.
Nó đứng lên, nó giả vờ xin lỗi nó bảo.
- Hai anh cứ từ từ mà ăn đi nhé, em phải về bàn của mình đây, chúc hai anh ngon miệng....!!
Trước khi đi nó cười nhưng cái răng của nó nghiến lại, nó nói tiếp.
- Em hy vọng lần sau nếu có gặp lại, anh em mình sẽ vui vẻ với nhau hơn, chào hai anh nhé...!!
Khoa cũng kinh ngạc không kém hai anh chàng kia, anh cũng lắc đầu với hành động của Vân, nhưng anh lại thích thú mỉm cười, anh nghĩ anh nên tìm hiểu hơn về con nhóc này.
Vân quay lại bàn của mình, nó nhìn Khoa cười, nó bảo.
- Mình ăn thôi anh...!!
Nói xong câu đó, nó cắm cúi xuống ăn vì bây giờ cái đói mới thật sự hành hạ nó, nó vừa ăn vừa mỉm cười sung sướng, mắt của nó thỉnh thoảng liếc nhìn sang bàn bên cạnh, nó thấy hai cái mặt nhăn như khỉ của hai anh chàng kia là nó lại mỉm cười.
Nó vừa ăn vừa cười nên suýt chút nữa là nó bị sặc, nó vội lấy cốc nước để uống cho đỡ nghẹn và lấy tay vuốt cổ của mình.
Anh chàng Khoa buồn cười quá, con bé này đúng là trẻ con, nó đi ăn với một người đàn ông mà nó như đi ăn với bạn của nó là thế nào.
18/8/2013, 10:07
#23Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 22
- Spoiler:
- Vân không hề chú ý gì tới anh chàng Khoa đang ngồi trước mặt của nó, tất cả tinh thần và giác quan của nó đang nhìn hai anh chàng bên cạnh.
Hoàng và Vũ nhìn nhau mà cười khổ, họ chỉ uống mỗi người một cốc nước là đứng cả lên, mặc dù thức ăn ở trên bàn bày la liệt nhưng họ không hề động đũa, họ trả tiền và bước ra ngoài để đi về.
Vân nhìn theo mà môi nó nở một nụ cười thật tươi, nó vắt chéo hai tay ở trên bàn, nó nói mấy câu tiếng hoa, nó hạnh phúc vì nó đã cho họ được một trận, nhưng nó thấy mình cũng hơi quá đáng và cảm thấy tội nghiệp cho họ.
Nó kết thúc bữa ăn của mình, nó bảo Khoa.
- Chào anh, tôi đã suy nghĩ kỹ lại rồi, tôi không thể nào làm ở chỗ của anh được đâu, tôi giúp anh coi như vì bữa ăn này vậy....!!
Nó đứng lên và định đi, nhưng Khoa bảo nó.
- Cô quên là cô đã ký vào bản hợp đồng rồi à...!!
Vân kinh ngạc hỏi Khoa.
- Anh nói gì lạ thế, anh chỉ bảo tôi là theo anh, tôi có thời gian đâu để ký vào bản hợp đồng nào...!!!
Khoa cười cười bảo.
- Cô không nhớ là tôi nhờ cô thay tôi ký vào một tờ giấy à...??
Vân thờ ơ nói.
- Đúng anh có nhờ tôi ký vào một tờ giấy nhưng đó chỉ là giấy tờ làm ăn của anh, nó đâu có phải là bản hợp đồng của tôi...!!
Khoa nheo nheo mắt trêu nó.
- Nhưng đó là bản hợp đồng của cô, tôi đã in ra làm hai bản, bản mà cô ký chỉ là bản phụ thôi, vì cô đã ký nên bắt đầu từ ngày mai cô sẽ làm trợ lý cho tôi...!!
Vân kinh ngạc, nó ngồi thụp xuống, mắt nó nhìn Khoa đầy tức tối, nó hét.
- Tôi không ngờ anh lại thủ đoạn như thế, anh đi bắt nạt một con bé trẻ con như tôi là thế nào, mà có ông chủ nào kỳ lạ như anh không hả, người ta đã không thích làm thì thôi, tại sao anh lại đi ép người khác phải làm cho anh...??
Khoa không lý gì đến mấy câu chửu khéo của Vân, anh bảo.
- Cô mà không đế n làm tôi sẽ chiếu theo luật bắt cô phải bồi thường thì khổ, nên sáng mai cô biết điều mà đi làm cho sớm...!!
Thật ra Vân đâu có ký vào cái hợp đồng nào, Khoa chỉ bảo nó lấy chữ ký mẫu thôi, nó vì ngốc nên mới bị anh dọa như thế mà nó cũng tin.
Vân tức quá, nó tức tối hỏi Khoa.
- Anh nghĩ là anh dọa được tôi sao, nói cho anh biết tôi sẽ không đi làm vào sáng mai đâu...!!!
Khoa thờ ơ bảo Vân.
- Vậy chúng ta gặp nhau ở tòa án nhé, lúc đó cô đừng trách là tôi không nương tay với cô...!!
Vân sợ, nó thân cô thế cô, tiền tiêu hàng ngày nó phải vất vả lắm nó mới kiếm đủ, nó lấy tiền đâu mà thuê luật sư và hầu tòa, chưa hết nếu nó thua, nó cũng lấy tiền đâu mà bồi thường hợp đồng cho Khoa.
Nó ôm đầu, nó ngu quá, tại sao trước khi ký nó không đọc kỹ là cái gì mà chỉ nhìn cái tiêu đề thôi là nó đã ký đánh xoẹt một cái, bây giờ có hối hận cũng đã muộn rồi, đúng là bút xa gà chết.
Nó rầu rầu hỏi Khoa.
- Vậy anh muốn tôi làm gì anh mới hủy hợp đồng kia cho tôi...??
Khoa cố nín cười để làm cho bộ mặt của mình được nghiêm túc, anh hắng giọng bảo nó.
- Bắt đầu từ ngày mai cô phải đến văn phòng của tôi sớm và đợi ở trong đó, tôi sẽ giao việc cho cô...!!
Vân buồn rầu bảo.
- Nếu tôi hủy hợp đồng, tôi sẽ phải đền cho anh bao nhiêu...??
Khoa cố tỏ ra vẻ quan trọng, anh suy nghĩ một lúc rồi bảo.
- Khoảng gần năm mươi triệu....!!
Khoa vừa dứt lời, Vân hét lên.
- Cái gì, anh có đùa tôi không, tôi chỉ giúp anh trong thời gian ngắn hạn thôi, tại sao tôi phải đền cho anh nhiều thế...??
Khoa bảo Vân.
18/8/2013, 10:08
#24Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 23
- Spoiler:
- - Cô có biết luật không hả, khi đã ký vào rồi thì hai bên phải có những thỏa thuận với nhau như thế mới đảm bảo công bằng và không bên nào bị thiệt, sao lúc ký vào cô không đọc kỹ, bây giờ cô lại trách tôi là thế nào...!!
Vân chán nản quá, hic, năm mươi triệu, hu hu hu, nó phải mất ít nhất là bốn hay năm năm nó mới trả hết nợ, ôi chúa ơi, đấy còn chưa tính tiền ăn, tiền phòng và những thứ linh tinh khác, thôi đi làm đi cho rồi.
Nó muốn khóc lắm, cái mặt của nó xị xuống, nó không ngờ vụ đi xin việc làm này lại gặp tai họa như thế này, nếu mà nó biết trước thà là nó ở nhà ngủ còn sướng hơn.
Khoa càng ngắm nó, anh càng buồn cười, thật ra anh giữ nó ở lại bên mình chỉ để cho vui thôi, anh cũng không chắc là nó có thể giúp gì cho anh trong các thương vụ làm ăn nữa hay không, nhưng nếu mỗi ngày đến công ty mà được vui vẻ như thế này thì cũng đáng.
Anh cười bảo.
- Thế nào cô đã quyết định chưa...??
Vân thở dài nói.
- Tôi đồng ý, sáng mai tôi sẽ đi làm sớm...!!
Hôm nay Vân ăn mặc hơi khác với mọi ngày một chút, vì hôm nay là lần đầu tiên nó làm việc ở một văn phòng của một công ty lớn, nó ngán ngẩm quá, nó không muốn đến đó một chút nào, cả đêm hôm qua, nó nguyền rủa tên Khoa không tiếc lời, nó tự nhủ với lòng nó sẽ cho tên kia biết tay của nó, hứ, cứ tưởng ép được nó vào làm là thắng nó à, nó là một con bé đâu phải dễ để bắt nạt, chờ đấy tên kia, tôi sẽ cho anh cảm thấy hối hận vì đã thuê tôi.
Bác bảo vệ thấy nó, bác hỏi.
- Cháu lại tới đây làm gì, mà lại vào buổi sáng sớm này nữa chứ...??
Vân ngán ngẩm bảo bác.
- Dạ, vì hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của cháu, nên cháu phải chăm chỉ một chút...!!
Bác bảo vệ kinh ngạc, sao Khoa lại nhận một con bé như thế này vào làm việc, cậu ta đã đuổi không biết bao nhiêu người mà theo ông còn giỏi và có kinh nghiệm hơn cả con nhỏ này, ông nghĩ hay là có nhầm lẫn gì ở đây.
Bác bảo vệ nghi ngờ hỏi nó.
- Cháu nói thật chứ, nhìn cháu thế này mà người ta cũng thuê hay sao...???
Vân thấy bác không tin mình, nó không trách nhưng cảm thấy hơi bực, nó bảo.
- Sao bác không đi hỏi giám đốc của bác là tại sao anh ta lại muốn thuê một con nhóc như cháu...???
Bác bảo vệ cười ruồi bảo.
- Cháu nói thế bằng đánh đố bác, bác mà hỏi không khéo lại bị đuổi việc cũng nên...!!
Vân cười mát hỏi bác.
- Nếu thế bác để cháu hỏi cho vì cháu đang thích bị đuổi việc mà không được đây....!!
Bác bảo vệ nhìn Vân mà sửng sốt, ngay từ lần gặp đầu tiên bác đã có ấn tượng với con nhóc này, nó là một con bé mạnh mẽ, bốc đồng và có vẻ hơi ngốc.
Bác buồn cười quá, bác nheo nheo mắt trêu nó.
- Chúc cháu bị đuổi việc thành công nhá, bác chưa gặp ai mà ngày đầu tiên đi làm lại mong bị đuổi việc như cháu cả....!!
Vân nghĩ bác mà biết được lý do tại sao thì bác sẽ không còn dám trêu nó như thế nữa, nhưng mà thôi nó đâu cần phải nói điều đó ra.
Nó chào bác và đi vào trong.
Nó hỏi anh chàng bảo vệ phòng của tên Khoa, anh ta thấy nó chỉ là một con nhóc, anh ta bảo nó.
- Em hỏi phòng của giám đốc làm gì...??
Vân ngán ngẩm bảo anh chàng bảo vệ.
- Em hỏi vì em đến đây để làm việc chứ còn làm gì nữa...??
Anh ta há hốc mồm ra vì kinh ngạc, anh ta cũng như bác bảo vệ ở cổng không thể nào tin được là Khoa lại đi thuê một con nhóc làm việc cho mình.
Vân thấy ai cũng nhìn mình như một con thú lạ nó bực cả mình, nó nghĩ nếu không phải tên kia dọa nó phải trả cho anh ta năm mươi triệu tiền bồi thường thì nó thèm vào đến đây.
Nó tức khí nói với anh chàng bảo vệ.
18/8/2013, 10:08
#25Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 24
- Spoiler:
- - Sao anh còn không chỉ cho em phòng của giám đốc đi, anh còn nhìn em mãi làm gì, bộ trông em lạ quá hả...??
Anh ta còn chưa kịp nói gì thì Khoa đến, anh vừa nhìn thấy Vân là anh mỉm cười, anh bước đến và bảo anh chàng kia.
- Anh cứ đi làm việc của mình đi, còn cô bé này cứ để tôi lo...!!
Anh chàng bảo vệ vâng một tiếng và bỏ đi nhưng cũng không quên quay lại nhìn Vân một cái đầy khó hiểu.
Vân nhìn ánh mắt của anh chàng, nó bực cả mình, hai tay của nó siết lại, cái mặt của nó hầm hầm, trông nó lúc này như muốn đánh nhau với ai.
Khoa phì cười hỏi.
- Cô đi làm mà như thế hả, gặp sếp của mình cũng không thèm chào, chưa hết sao cái mặt của cô lại trông như thế kia...??
Vân tức ói máu, nó khẽ gắt Khoa.
- Dạ, thưa sếp, sếp có thể cho tôi biết hôm nay sếp muốn tôi làm gì cho sếp không ạ...??
Khoa cười lên thích thú, anh nghĩ từ nay công việc của anh sẽ không còn nhàm chán nữa, vì anh có một cô nhân viên trẻ con và dễ thương như thế này để chọc phá thì cũng hay đấy.
Anh nói.
- Cô đi lên văn phòng với tôi, và từ sau trở đi gặp tôi là phải chào, cái miệng của cô cũng nên cười lên, nếu không họ lại tưởng tôi thuê phải một con điên thì khổ...!!
Vân nghĩ không sao, mình sẽ làm cho anh ta phát tức mà sa thải mình, như thế mình không hề vi phạm hợp đồng và mình cũng không cần phải trả anh ta tiền, he he he, có cách rồi, môi nó nở một nụ cười, vì nó vừa nghĩ ra được một cách rất hay để bị đuổi việc.
Khoa nhìn vẻ mặt sung sướng của Vân, anh cố nín cười, anh đưa cho nó một tờ giấy và bảo.
- Cô đọc xong nếu có gì thắc mắc thì hỏi tôi, còn nếu cô đồng ý thì ký vào...!!
Vân cầm lấy tờ giấy, nó tò mò muốn xem tên này lại giở trò gì ra với nó, nó bắt đầu đọc, trong đó anh ta yêu cầu nó.
- Thứ nhất: Không được cãi lại lời của ông chủ (tức là anh ta), phải làm đúng những gì mà anh ta yêu cầu.
- Thứ hai: Nó không được có bất cứ hành động phá rối nào, nếu không nó sẽ bị phạt thêm tiền, và số tiền ấy tùy vào những thiệt hại mà nó gây ra.
- Thứ ba: Nó không được phép tự ý bỏ việc, kể cả khi mệt nó cũng phải báo lại cho anh ta.
- Thứ tư: Nó phải cho anh ta số điện thoại di động, số điện chỉ nhà mà nó đang sống và những thứ khác mà anh ta yêu cầu.
Đọc xong tờ giấy này, nó cảm thấy đây đúng là một bản hợp đồng khổ sai, vậy là cái kế hoạch phá rối của nó tan thành mây khói.
Nó ngán ngẩm bảo Khoa.
- Tôi không đồng ý với những điều mà anh viết trong này đâu...!!
Khoa ngước mắt nhìn Vân, anh hỏi nó.
- Cô không đồng ý ở điểm nào...??
Vân trả lời ngay.
- Tất cả các điều khoản này...!!
Khoa thờ ơ hỏi Vân.
- Tại sao....??
Vân tức quá, xem ra anh ta chẳng coi ý kiến của nó ra gì nên anh ta mới hỏi nó bằng cái giọng lạnh lùng và thờ ơ như thế kia.
Nó bực mình hỏi.
- Anh nói là trước khi ký kết hợp đồng giữa ông chủ và nhân viên của mình thì hai bên phải thỏa thuận sao cho hợp tình hợp lý và hai bên đều có lợi đúng không, vậy tại sao anh lại đi ép tôi là thế nào....???
Khoa thích thú ngồi nghe Vân nói, anh nghĩ con nhỏ này cũng lý luận kinh đấy, nhưng mà chơi với anh nó không thắng nổi đâu.
Anh nhếch mép lên bảo Vân.
18/8/2013, 10:08
#26Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 25
- Spoiler:
- - Đúng là tôi có nói như thế, nhưng là trước khi cô ký vào cái hợp đồng kia, cái này chỉ là giao kèo giữa tôi và cô thôi, vì tôi hiểu cô mà, có phải là cô đang tìm cách phá tôi hay làm cho tôi tức để sa thải cô không, tôi phải đề phòng mọi trường hợp chứ...!!
Vân tròn xoe mắt nhìn Khoa, vậy là anh ta đã đoán được hết mọi suy nghĩ của nó, kiểu này thì làm sao mà nó thoát được.
Thấy Vân còn ngồi thừ để suy nghĩ, Khoa nói thêm.
- Hay là cô trả tôi tiền bồi thường luôn cũng được, cô sẽ không phải tới đây làm việc hay là ký thêm vào cái giao kèo này, thế nào cô chọn bồi thường hay là ký vào đây...???
Vân chưa bao giờ gặp tình huống nào như thế ở trong đời cả, mới nghe thì cứ tưởng anh ta tốt bụng với nó lắm, nhưng anh ta đang dồn nó vào đường cùng.
Nó run run cầm cây bút, nó nhắm mắt lại, nó ký tên của nó vào tờ giấy.
Khoa cố nhịn cười, cả đời của anh chưa có phút giây nào vui thú như thế này cả.
Cầm tờ giấy trên tay, và xem lại chữ ký của Vân, Khoa hài lòng bảo.
- Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ làm việc ở đây, và làm theo những chỉ thị của tôi....!!!
Vân đành nói.
- Vâng, bây giờ anh muốn tôi làm gì...???
Khoa giao cho nó một chồng hồ sơ, anh ra lệnh cho nó.
- Cô phải dịch và đánh máy lại toàn bộ cái này trong ngày hôm nay...!!
Vân choáng váng, anh ta định hành xác của nó hay sao mà giao cho nó nhiều thế.
Nó kinh hãi bảo Khoa.
- Anh bắt tôi phải làm hết từng này hay sao...??
Khoa bắt đầu cắm cúi xuống làm việc, anh bảo nó.
- Đúng thế, và nhớ là phải báo cáo cho tôi vào chiều nay, cô đi làm việc của mình đi vì tôi còn nhiều chuyện phải làm lắm...!!
Vân kêu khổ, nó biết là cái tên này muốn trả thù nó đây mà, có ông chủ nào bắt nhân viên của mình giải quyết một đống công việc trong ngày đi làm đầu tiên không hả trời.
Mặc dù than thân như thế thôi, nhưng nó biết là nó phải dựa vào sức mình, vì không ai có thể giúp được nó.
Nó ôm chồng hồ sơ, nó tìm cho mình một cái bàn trống, chưa hết nó cướp luôn cái Laptop của tên kia.
Nó cười khì, nó bảo Khoa.
- Xếp thông cảm, vì em phải đánh máy và in ra nên em cần cái này...!!
Khoa bực cả mình, nhưng anh phải chịu thua nó, thành ra nó dùng Laptop của anh, còn anh phải đùng desktop để làm việc.
Vân thích trí cười, cho anh chết, ai bảo ngu đi thuê tôi làm gì.
Nó giở hồ sơ thứ nhất ra, nó bắt đầu đọc, đọc đến đâu nó bắt đầu đánh máy đến đấy, mắt của nó nhìn hồ sơ ở trước mặt, tay của nó gõ trên bàn phím.
Nó say sưa làm việc, nó cũng không quan tâm tới thời gian trôi qua nhanh hay trôi qua chậm.
Nó cứ thế làm, nó cũng không ngước mắt lên nhìn Khoa cái nào, anh đầu tiên mải làm việc của mình, đến khi anh làm xong anh nhìn lên, anh thấy Vân tay thì gõ, mắt nhìn hồ sơ, miệng của nó cười toe toét, anh không hiểu gì cả, tò mò anh bước lại xem, anh muốn biết nó đang giở trò gì.
Khoa hỏi Vân.
- Cô đã làm xong chưa, mà sao lại ngồi chơi game là thế nào...??
Vân mắt vẫn nhìn màn hình, tay của nó vẫn gõ trên bàn phím, nó bảo anh.
- Tại sao tôi lại không được chơi...??
Khoa tức quá, anh liền gập cái Laptop lại, anh quát.
- Cô định trêu tức tôi đấy hả, cô có biết là cô vừa ký vào hợp đồng không...??
Vân cười cười hỏi Khoa.
- Đúng, tôi đã ký thì sao...??
Khoa thấy nó chẳng coi lời của anh ra gì cả, anh nhếch mép lên, anh xé một tờ giấy ra, anh định viết hay ghi cái gì đấy thì Vân đưa cho anh một tập giấy và bảo.
- Tôi đã đánh máy và dịch xong cho anh rồi đây...!!
Khoa kinh ngạc, cả một chồng hồ sơ thế kia, nó có làm cả ngày cũng không xong, sao chỉ trong vòng có mấy tiếng mà nó đã hoàn thành là thế nào.
18/8/2013, 10:10
#27Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 26
- Spoiler:
- Anh nghi ngờ hỏi nó.
- Cô có chắc là mình làm cẩn thận không đấy...??
Vân nheo nheo mắt bảo Khoa.
- Anh không tin khả năng của tôi à, vậy tôi sẽ nói lại ý chính cho anh nghe nhé...!!
Khoa ngồi xuống cái ghế của mình, anh nói.
- Cô nói đi, tôi đang nghe đây....!!
Vân cầm cái Laptop của Khoa, nó khởi động lại máy, nó mở cái file văn bản mà nó đã lưu, nó bắt đầu nói.
Khoa chăm chú ngồi nghe, anh kinh ngạc về khả năng của nó, anh càng ngày càng tò mò về nó, xem ra anh đã đánh giá thấp khả năng của nó.
Nó kết thúc bài thuyết trình của mình, nó hỏi Khoa.
- Anh thấy thế nào...??
Anh thờ ơ bảo.
- Cũng không tệ...!!
Vân hơi tức, vì bao công sức và tâm huyết của nó, thế mà cái tên này chỉ nói được có thế thôi sao.
Nhưng nó không lấy đó làm buồn, vì nó đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi, he he he, không phải là nó có thể về nhà hay sao.
Nó nhìn Khoa, nó xin phép.
- Tôi đã hoàn thành xong nhiệm vụ mà anh giao cho tôi rồi, anh có thể cho tôi về chứ...??
Khoa hỏi nó.
- Cô có biết là cô phải làm ở đây ít nhất là tám tiếng không, cô mới chỉ làm được có mấy tiếng mà đã đòi về là thế nào...!!
Vân ngán ngẩm bảo.
- Nhưng mà tôi đói lắm rồi, tôi cần phải đi ăn, không lẽ anh bắt tôi phải nhịn đói hay sao...??
Khoa xem đồng hồ, anh thấy cũng đã đến giờ cơm chưa rồi, anh bảo nó.
- Chúng ta cùng đi ăn chứ...??
Vân kinh ngạc hỏi Khoa.
- Anh đùa tôi à, tôi mà đi cùng anh, mấy nhân viên ở đây họ dị nghị tôi thì sao, tôi sợ gặp phải cái cảnh như sáng nay lắm...???
Khoa trêu Vân.
- Không lẽ một người táo bạo và coi trời bằng vung như cô mà cũng biết sợ cơ à...??
Vân không thèm chấp, nó bảo.
- Anh cứ nói cho sướng miệng đi, còn tôi phải đi ăn đây...!!
Nói xong câu đó, nó bỏ đi luôn, Khoa cũng theo sau nó.
Trong khi anh đi lấy xe, Vân đã đi được một đoạn xa rồi, nó muốn tìm một cái quán nào đó để ăn cơm.
Nó xoa xoa vào bụng, mắt của nó nhìn giáo dác xung quanh, nó cầu là có cái gì để cho nó ăn vào lúc này, nếu không nó chết mất.
Nó đi dọc hai hàng cây, nó thấy có một cái quán nhỏ, nó liền bước vào, nó gọi cho mình một tô phở, nó xo đũa và ngồi chờ.
Vân nhìn ra đường, nó muốn xem người đi qua đi lại cho đỡ buồn, nó thấy có một bà già muốn sang bên này nhưng giao thông đông quá làm cho bà sợ.
Vân bỏ đôi đũa xuống bàn, nó tìm cách sang bên kia đường vì nó muốn giúp bà lão.
Vân nhìn bà lão trước mặt mình, nó ân cần hỏi.
- Bà có cần cháu đưa sang bên kia không...??
Bà lão nhìn nó kinh ngạc, bà bảo nó.
- Vậy thì cám ơn cháu nhé....!!
Vân cầm tay của bà cụ, nó đỡ bà sang bên kia đường, nó cười tươi với bà khi sang đến nơi, nó bảo.
- Bây giờ thì bà có thể đi được rồi đấy...!!
Bà lão nhìn nó, bà hỏi.
- Cháu làm ơn chỉ cho ta biết công ty sản xuất bia rượu Đức Tiến ở đâu được không...??
Vân ngạc nhiên hỏi bà cụ.
- Bà hỏi công ty của cháu làm gì...??
18/8/2013, 10:13
#28Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 27
- Spoiler:
- Bà cụ cũng kinh ngạc nhìn nó, vì sao một cô gái trẻ như thế này lại làm việc trong một công ty sản xuất bia rượu.
Bà kia vui mừng hỏi nó.
- Cháu làm việc ở đó thật à, vậy thì may quá cháu có thể đưa ta đi không...???
Vân đói quá rồi, cái bụng của nó xôi lên, nó nhăn nhó bảo bà cụ.
- Bà có thể vào ăn cùng cháu không, khi nào ăn xong cháu sẽ đưa bà đi...??
Bà lão nhìn cái mặt nhăn lại vì đói của nó, bà phì cười bảo.
- Cháu không ngại khi mời một người lạ như bà hay sao...??
Nó tươi cười và lễ phép trả lời.
- Trông bà cũng giống như ông bà của cháu thôi, cháu chỉ mời bà có một bát phở thì có sao đâu...!!
Bà kia cười bảo nó.
- Thế thì phiền cháu vậy...!!
Nó liền cầm tay của bà cụ, nó đưa bà vào cái quán lúc nãy, nó hỏi bà ăn gì để nó gọi.
Bà kia lắc đầu bảo nó.
- Bà đùa cháu thôi, bà không có đói, cháu có thể gọi cho bà một cốc nước cũng được....???
Vân liền gọi cho bà một tách cà phê sữa, còn nó hoàn thành nốt tô phở, xong đâu đấy nó đưa bà lão về công ty của nó.
Bà kia hỏi nó.
- Cháu làm gì ở trong công ty này...??
Vân ngán ngẩm bảo.
- Cháu chỉ dịch giúp tài liệu thôi...!!
Bà không tin một con bé trẻ như thế này lại có thể giỏi như thế, bà hỏi nó tiếp.
- Giám đốc của cháu là Khoa đúng không....??
Vân thấy bà lão này hỏi nó nhiều thứ quá, chưa hết ngay cả giám đốc của nó là ai bà cũng biết, nó tò mò muốn hỏi bà này xem bà có quan hệ gì với công ty của nói.
Vân lễ phép trả lời bà lão.
- Vâng, nhưng tại sao bà lại biết anh ấy và bà tới công ty của cháu có chuyện gì không...???
Bà già kia cười bảo Vân.
- Bà biết rõ về công ty của cháu vì bà có người thân làm ở đây...!!
Vân gật đầu ra vẻ là đã hiểu, nó cười nói.
- Vậy thì mời bà theo cháu, cháu nghĩ cũng sắp đến giờ làm việc vào ca chiều rồi...!!
Bà lão nhìn Vân, bà mỉm cười, bà nghĩ cô bé này tốt bụng đấy, trong mắt bà có một cái gì khang khác khi trông thấy nó lần đầu tiên.
Vân chào bác bảo vệ và đưa bà già kia vào trong.
Bà hỏi nó.
- Cháu tên là gì...??
Vân lễ phép trả lời.
- Dạ, cháu là Vân, bà cũng có thể cho cháu biêt tên của bà luôn được không ạ...??
Bà mỉm cười bảo nó.
- Tên của bà là Thu Hoa, cháu cứ gọi bà là Hoa đi cho tiện....!!!
Vân còn chưa kịp nói gì thì Khoa đến, anh ta vừa nhìn thấy bà Hoa, anh ngạc nhiên hỏi.
- Sao bà lại đến đây, cháu đã bảo là bà đợi cháu ở nhà rồi kia mà...??
Vân kinh ngạc, bà Hoa là bà của tên này sao, híc, lẽ ra nó phải nghĩ ngay ra từ đầu mới phải vì bà ấy biết rõ về Khoa thế cơ mà.
Nó nhăn nhó hỏi bà Hoa.
- Bà lừa cả cháu, sao bà không nói cho cháu biết bà là bà của anh Khoa...???
Bà Hoa hối lỗi nói.
- Bà xin lỗi, chỉ là bà không muốn người ta biết mình là ai thôi...!!
Vân cũng thông cảm, nó không trách, vì nó cũng không thích những người hay khoe khoang về mình cũng như gia thế của mình.
Khoa cũng kinh ngạc không kém, anh hỏi bà của mình.
- Làm thế nào mà bà quen Vân...???
Bà hiền từ nhìn Khoa, bà trả lời.
18/8/2013, 10:14
#29Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Mai Smile 28
- Spoiler:
- - Cô bé này đã giúp bà băng qua đường nên bà quen nó....!!
Khoa nhìn Vân biết ơn, anh bảo.
- Cám ơn cô nhé...!!
Vân thờ ơ bảo Khoa.
- Anh có thể vì cái ơn này mà bớt cho tôi một chút điều khoản được không...??
Khoa tuy muốn cảm ơn Vân thật, nhưng bớt cho nó ư, không đời nào anh làm vậy, anh đã mất gần cả đêm mới nghĩ ra được những điều đó, và trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu, chưa chi đã kết thúc thì còn gì là hay nữa.
Bà Hoa nhìn Vân và Khoa đầy thú vị, trong ánh mắt của bà ánh lên một nụ cười, bà không nói gì, nhưng trong đầu của bà đã có một suy tính, bà nhìn ra ngoài trời, bà như đang thì thầm với ai đó.
Khoa nhờ Vân đi pha cho anh hai tách trà, nó ngán ngẩm quá, nhưng cũng đành phải đi, vì nó biết nếu nó mà cãi thì tên kia lại lấy cớ mà phạt thêm tiền cho nó thì khổ.
Nó lấy hai túi trà và cho vào hai cái túi lọc, xong nó đổ nước nóng vào, rồi bưng vào phòng cho Khoa và bà Hoa uống.
Nó mời hai người, nó định rút lui để cho họ nói chuyện thì bà Hoa hỏi nó.
- Cháu có thể đến nhà bà chơi chứ....???
Cả Khoa và Vân đều kinh ngạc như nhau, Vân không hiểu bà Hoa mời nó tới nhà bà làm gì, còn Khoa nhìn bà mình khó hiểu, bà lại đang định âm mưu gì nữa hay sao.
Vân cười cười bảo bà Hoa.
- Nếu bà vì cảm ơn cháu đã giúp bà thì không cần đâu ạ...!!
Bà Hoa nói.
- Dù cháu không giúp bà thì bà cũng muốn mời cháu tới nhà của bà chơi, cháu sẽ đến chứ, cháu đừng từ chối tấm lòng của bà, nếu không bà sẽ buồn lắm...!!
Vân khổ sở, vì nó không muốn bà phật lòng, nhưng đến nhà của tên kia chơi ư, híc, nó ngại lắm, nó sợ người ta lại bảo nó lợi dụng mối quan hệ với Khoa để anh tuyển dụng nó.
Bà Hoa nhìn nó nhăn nhó như vậy, bà nói thêm.
- Bà không cho cháu từ chối đâu, cháu và Khoa cùng đi luôn với bà nhé, nói thật là bà vừa mới về nước, nên muốn cháu đến chơi cho vui cửa vui nhà, một mình bà trong căn nhà đó buồn lắm...!!
Vân lúng túng, nó không biết nói gì vào lúc này, Khoa bảo nó.
- Bà đã nói vậy thì cô cũng nên đến nhà tôi cho bà vui lòng, nếu không ngày nào tôi cũng nghe bà nhắc đến cô thì tôi cũng không được yên...!!
Vân nói mát.
- Anh hay quá ha, bây giờ anh lại ép tôi làm việc này nữa hả, tôi chỉ đồng ý và vâng lời với anh vì công việc thôi, còn việc riêng tư của anh thì mặc anh...!!
Bà Hoa thấy nó từ chối mình, bà buồn buồn bảo nó.
- Ngay từ lần đầu gặp cháu, ta đã mến cháu rồi, không lẽ cháu không thể coi ta như là ông bà của cháu ở nhà hay sao...??
Vân hốt hoảng nói.
- Bà đừng hiểu lầm cháu, chẳng qua cháu không muốn người ta dị nghị hay hiểu lầm cháu thôi...!!
Bà Hoa nhìn nó, bà cười và bảo nó.
- Cháu ngốc thế, cháu là một cô bé tốt bụng, ai người ta dám bàn ra tán vào, nghe lời bà chiều nay tới nhà của bà chơi đi...!!
Vân bị bà ép quá, Khoa lại nói thêm vào.
- Vâng, chiều nay khi xong việc cháu sẽ đưa cô ấy đến....!!
Khoa cho người đưa bà của mình về, trước khi đi bà Hoa còn dặn Vân thêm một lần nữa là nhấ t định nó phải tới nhà của bà chơi vào chiều nay.
Nó nhìn bà Hoa đi về mà lắc đầu cười khổ, Khoa bảo nó.
- Cô giỏi nhỉ, bà tôi là một người khó tính thế mà chỉ vừa mới gặp cô bà đã thích cô là thế nào...??
Vân bực mình bảo Khoa.
- Sao anh không đi hỏi bà của anh, anh hỏi tôi làm gì, đúng là một tên ngốc...!!
Khoa cũng bực mình không kém, anh quát Vân.
- Con nhỏ này, cô dám ăn nói với sếp của mình như thế hả, cô có tin là tôi tăng thêm tiền bồi thường cho cô không....??
18/8/2013, 10:14
#30Mai Smile
Tham gia : 30/06/2013
Bài viết : 5020
Điểm plus : 99999999
Được thích : 560
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Sponsored content 29
- Spoiler:
- Vân ôm đầu, nó nói gì hay làm gì cũng phải canh đe, nó mệt mỏi với cuộc sống kiểu này lắm rồi, nó tự hỏi là bao giờ nó mới thoát khỏi tên Khoa này.
Vân được Khoa chở về nhà của anh chơi, trên đường đi, anh hỏi nó.
- Cô có muốn đi đâu chơi vào cuối tuần này không...??
Vân chán nản bảo.
- Tôi không muốn đi đâu cả, tôi ở nhà để ngủ thôi...!!
Khoa phì cười hỏi nó tiếp.
- Không lẽ ngoài ăn và ngủ, cô không còn cách nào để giải trí à...??
Vân bực mình đáp.
- Việc đó có liên quan đến anh à...!!
Khoa cười cười bảo nó.
- Tất nhiên là không liên quan đến tôi, chẳng qua tôi hỏi cô cho vui thôi...!!
Vân mai mỉa.
- Anh có hứng quá nhỉ, chuyện riêng tư của nhân viên của mình anh cũng muốn biết...!!
Khoa bực mình nói với Vân.
- Con nhỏ này, người ta quan tâm tới cô nên người ta mới hỏi, cô lại có thái độ đó là sao...!!
Vân giả vờ hối lỗi, nó nói.
- Dạ, cho em xin lỗi sếp, chẳng qua hôm nay em thấy sếp tự nhiên tốt với em quá nên em ngạc nhiên quá đỗi thành ra mới như vậy...!!
Khoa lắc đầu chào thua, con nhỏ này mồm mép khiếp quá, anh nói gì nó cũng tìm cách vặn lại anh, anh không hiểu có ông chủ nào mà phải nhường nhân viên như anh không, mặc dù đã nhiều lần anh muốn xa thải nó đi cho rồi, nhưng không hiểu sao anh không làm được, một phần vì nó là một con bé có tài năng, một phần vì anh có hứng thú với nó.
Vân thấy Khoa im lặng không nói gì nữa, nó thích chí nó mỉm cười, nó lẩm bẩm.
- Cho anh chết, ai bảo anh cứ hay tìm cách bắt chẹt tôi, nếu không phải là vì bà của anh tôi đã tìm cách hành anh cho bõ ghét rồi, hứ, đồ làm tàng...!!
Chiếc xe dừng lại, Khoa bảo Vân.
- Phiền cô bước xuống, và bấm chuông cửa dùm tôi vì đã tới nhà của tôi rồi...!!
Vân mở cửa và bước xuống xe, nó nhìn ngôi nhà trước mặt mình mà kinh ngạc, to và đẹp quá giống như một cung điện vậy.
Nó bước lại, nó bấm nút, một lúc sau có một cô giúp việc ra mở cổng cho nó, cô ta hỏi nó.
- Cô tìm ai...??
Vân chán ngán bảo cô ta.
- Tôi không tìm ai cả, tôi chỉ bấm hộ chuông cửa cho cái tên kia thôi....!!
Khoa nghe nó nói mà bực hết cả mình, con nhỏ này nó khinh anh quá, anh ở đây mà nó dám nói hỗn với anh là thế nào, hai bàn tay của anh siết lại, anh nghĩ mình phải tìm cách hành con nhỏ kia cho bớt láo toét đi.
Anh bấm còi xe, chị giúp việc mới nhận ra anh, chị ta vội mở cánh cổng cho rộng ra, anh lái xe vào, Vân cũng bước theo trước con mắt ngạc nhiên của chị giúp việc.
Bà Hoa thấy Vân đến chơi, bà cười cười, bà hỏi nó.
- Thế nào cháu, hai đứa nói chuyện vui vẻ chứ...??
Vân ghét nhất là tên Khoa này, vì hắn hay tìm cách hành hạ nó, nhưng không lẽ lại đi nói xấu anh ta trước mặt bà của anh ta nên nó đành nói trớ đi.
- Dạ, cũng bình thường thôi ạ...!!
Bà Hoa nheo nheo mắt hỏi nó.
- Sao thế, hai đứa lại cãi nhau à...??
Vân chối biến.
- Dạ, không có đâu ạ, chẳng qua là làm cả ngày nên bọn cháu hơi mệt thành ra cả hai không có gì để nói với nhau...!!
Bà Hoa gật gù ra vẻ bà đã hiểu, bà mời nó.
- Cháu ở lại đây ăn cơm luôn nhé...!!
Vân cảm thấy ngại, vì nó đến đây chơi là không muốn bà Hoa phiền lòng thôi, còn ở lại để ăn cơm nó thấy không tiện, nó đang định từ chối thì bà Hoa đã nói.
Sponsored content
Re: Cô dâu bỏ trốn (Sưu tầm)
Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|