Yukimono Forum »   » Chuyên Mục » Đọc Truyện » Sáng tác » Truyện ngắn

Demia

1/5/2014, 21:20

#1
  • Demia

Demia



Thành viên mới
Tham gia : 01/05/2014
Bài viết : 2
Điểm plus : 7
Được thích : 0
Đây không phải một truyện ngắn Empty Đây không phải một truyện ngắn

* Tên: Đây không phải một truyện ngắn
* Tác giả: Demia
* Thể loại: Tạp bút
* Tình trạng: Đã hoàn thành
* Độ tuổi: 13
* Cảnh báo: Không
* Tóm tắt: Nhật kí yếu lòng


*


Tôi viết những dòng này để quên đi nỗi buồn của mình...

Có người bảo với tôi rằng, quên hay không quên không phải là chuyện tự bản thân mình có thể quyết định được. Tôi cãi không phải, nếu muốn quên thì sẽ quên được, bởi vốn dĩ trước giờ tôi luôn là một cá thể độc lập mạnh mẽ, chưa bao giờ chùn bước trước một thứ tình cảm nào. Nhưng tôi nhầm.

Bởi khi anh ấy nhìn tôi, sóng lòng nhen lên và tôi không biết điều gì xảy ra với mình nữa. Bản năng mạnh mẽ bảo rằng. Chỉ là một nụ cười thôi mà. Chỉ là một nụ cười thôi. Nó không làm lá cây ngừng bay hay con chim thôi hót. Nó chỉ đơn thuần là một nụ cười thôi. Nhưng trái tim bảo rằng, nụ cười ấy chứa chan hạnh phúc khi nhìn tôi. Là vì tôi. Thế là xong.

Sự mềm yếu ẩn nấp trong con người từ lâu đã là một thứ vũ khí phản chủ không ai lường trước được. Tôi gục gã trước anh. Tôi không thể ghét nổi anh. Tôi không thể ngăn mình thôi nhớ anh. Tôi không thể làm mọi việc cho ra hồn nữa. Sự mạnh mẽ thường ngày giáng một cái tát lên mềm yếu. Mềm yếu gào lên: "Đó là sự rung cảm! Rung cảm không có lỗi". Mạnh mẽ ngẫm nghĩ: "Ừ! Cũng phải!". Nhưng tôi biết mình nhầm rồi, không bao giờ nên để cho bản thân ngã vào bất cứ một mối quan hệ nào mà mình không tự đứng lên được. Tôi ngã vào anh. Tôi biết mình sai rồi. Nhưng ngã mất rồi.

Anh bảo chờ anh hai tháng nhé. Sự mạnh mẽ nhếch mép cười. Hai tháng á? Không đâu. Tôi không đủ tự tin để dõi theo một người hai tháng liền mà bản thân mình chấp nhận việc không có lấy một sự quan tâm nào. Tôi có sự kiêu hãnh của riêng mình. Tôi không thể cúi đầu trước mặt anh.

Nhưng sự mềm yếu quả thật dễ làm người ta cáu gắt. Tôi nhớ anh ấy mỗi ngày. Mỗi giờ. Mỗi phút. Nhớ anh ấy mỗi khi đầu óc không có gì để bận rộn. Nhớ anh ấy khi vừa mở mắt, trước khi nhắm mắt, trước khi ăn, sau khi xem một bộ phim, khi nghe một giai điệu tình ca nào đó. Sự mềm yếu quả thật là một con sâu độc ác. Nó sẽ không dễ dàng buông tha đâu. Tôi biết.

Nhưng rồi tôi không thể hủy diệt bản thân theo cách đó, phải không? Làm cho đầu óc mình bận rộn? Được thôi! Mỗi ngày trôi qua không có anh là một trải nghiệm mới mẻ. Tận dụng nó để nâng cấp bản thân sẽ tốt hơn. Sự mạnh mẽ vỗ vai bảo: "Này! Tao nhất định sẽ đồng hành cùng mày!". Tôi gật đầu với chính mình. Gào thét với chính mình. Rằng tôi sẽ quên được anh.

Nhưng.

Tuyệt vọng nhất là những khi ôm gối tự hỏi: "Mình sẽ chờ được anh mà, phải không?".

Hà Nội, 01/05/2014.
Mạc Tà

1/5/2014, 21:23

#2
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Đây không phải một truyện ngắn Empty Re: Đây không phải một truyện ngắn

Đăng kí fic đi, bạn nhé!
Không thì sẽ bị close topic



Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết