Yukimono Forum »   » Chuyên Mục » Đọc Truyện » Sáng tác » Truyện ngắn

moon_hana_tb

28/5/2014, 17:09

#1
  • moon_hana_tb

moon_hana_tb



Thành viên tích cực
Tham gia : 17/05/2014
Bài viết : 523
Điểm plus : 2661
Được thích : 26
Tình yêu hay tình bạn? - Moon Empty Tình yêu hay tình bạn? - Moon

Tình yêu hay tình bạn

Tác giả: Moon

*Category/Genre (Thể loại): Truyện ngắn, học đường.
 
*Status (Tình trạng truyện): Finish
 
*Rating (Đánh giá theo độ tuổi): K


Tình yêu hay tình bạn? - Moon 10390931_1538138326413779_1108696309598256406_n





1,Đó là một buổi sáng mùa thu mát mẻ. Tôi lên facebook kiểm tra thông tin một lượt, và tất nhiên là cũng không quên rẽ vào trang cá nhân của một người. Trên màn hình hiện ra cái tên quen thuộc: Hải Minh.

Ấn tượng của tôi về Minh là đôi mắt màu nâu sáng lấp lánh như pha lê và đặc biệt, đôi mắt ấy còn biết biểu lộ cảm xúc nữa. Nói chung là Minh có một đôi mắt rất đẹp. Mà cũng từ chính đôi mắt ấy, tôi gọi cậu với cái tên thân thương là "Mắt mèo". Tôi quen Minh từ những buổi học thêm toán chung. Nhưng chúng tôi chỉ thực sự nói chuyện với nhau kể từ lần Minh cho tôi đi nhờ xe vào một buổi mưa rào đầu hạ. Từ đó, chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn như những đôi bạn thân khác. Dần dần, trong tôi bỗng dưng tồn tại một thứ cảm xúc đặc biệt mà chính tôi cũng không diển tả nổi đó là thứ cảm xúc gì. Tất nhiên, Minh cũng không hay biết gì về điều đó.

-A!

Tôi bỗng reo lên vì chút ngạc nhiên mà tôi không ngờ tới. Tối qua, Minh đã "like" dòng "Status" mà tôi đăng lên từ năm ngoái.

Tôi đem chuyện đó kể lại cho Thiên vào sáng nay trong giờ ra chơi của buổi học. Nhưng tất nhiên tôi cũng chẳng dám nói tên Minh cho nó biết, bởi vì chuyện này đối với tôi là cực kì bí mật.

-Trời ơi! Mày cứ "người này", "người nọ" thì tao làm sao hiểu được, mày phải nói rõ ràng ra chứ!

Thiên than thở về cái chuyện mà tôi úp úp mở mở, trái với thái độ tò mò của nó mà tôi dự kiến. Và thế là tôi lại giải thích lại cho nó một lần nữa.

-À, ý mày là muốn hỏi tao xem có thật là chàng đang quan tâm đến mày không chứ gì?

Nó cười hi hi ha ha làm tôi phát ngượng. Mà thật ra thì tôi ngượng hơn về cái cách nói không-thể-rõ-hơn của nó. Nhận thấy thái độ nghiêm túc của tôi, nó ngưng cười, mặt cũng nghiêm túc trở lại.

-Chắc là chàng đang quan tâm đến mày đấy! Có quan tâm thì mới "like status" mày đăng từ năm ngoái chứ!

Chẳng hiểu sao nhưng khi Thiên nói Minh đang quan tâm đến tôi, tự nhiên lòng tôi lại dâng lên một thứ cảm xúc khó tả. Tôi định hỏi thêm Thiên về cái cảm xúc kỳ lạ ấy nhưng lại thôi. Vì tôi nghĩ rằng hỏi như vậy thì còn gì là riêng tư nữa.

2, Tối hôm đó, tôi lại nhận được một tin nhắn của Minh trên facebook. Tôi hồi hộp mở nó ra xem, tim tôi bỗng đập nhanh một cách lạ thường.

"Chiều mai đi cùng mình một chút được không, mình đợi Phương ở nhà thầy Hạnh"

"Cậu có thể nói là đi đâu không?"

Tôi gần như là trả lời lại ngay lập tức tin nhắn đó, và lại nhìn lên màn hình máy tính chờ đợi.

"À, tớ muốn mua quà cho một người, và tớ cần người tư vấn."

Trong đầu tôi chẳng hiểu sao lại nghĩ ngay ra người đó là mình nữa. Gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu, tôi nhắn lại cho Minh.

"Vậy chiều mai nhé!"

Và tôi tắt máy tính ngay lập tức rồi lên giường trùm chăn suy nghĩ tiếp. Suy nghĩ về người mà Minh nói.

-Mày ngốc quá, chàng nói vậy để mày đi cùng đấy! Chắc là chàng định tỏ tình rồi!

Thiên vừa cười vừa chơi Angry Birds khi tôi nói chuyện tối qua để tìm câu trả lời cho mình.

-Mày có chắc không đấy? Tôi nghi ngờ hỏi lại.

-Nói thật, mày là đứa ngốc nhất tao từng thấy, nếu không nói thẳng là ngu đấy! Nó đáp trả lại không một chút thương tiếc.

Tôi bắt đầu tin lời mà Thiên nói, mặc dù trong tôi vẫn tồn tại một chút nghi hoặc khó hiểu. Tôi nghĩ vu vơ về những cảnh tỏ tình lãng mạn mà tôi xem được trong phim Hàn, tự tưởng tượng mình là nhân vật nữ chính trong câu chuyện đó.

3,Nhưng có lẽ đó là lần duy nhất Thiên cho tôi câu trả lời sai lầm, hoặc là tôi đang hy vọng một điều gì đó không có thật. Mọi chuyện diễn ra không như những gì chúng tôi dự đoán. Rằng chẳng có lời tỏ tình nào ở đây cả. Và đúng là buổi chiều hôm đó, Minh đã dẫn tôi đi mua quà cho người nào đó thật.

Minh dẫn tôi vào quán "Moon', một quán rất nổi tiếng về quà lưu niệm. Cậu hỏi ý kiến tôi về một món quà đặc biệt dùng để "tỏ tình" với ai đó mà không biết rằng tôi đang bị tụt hứng một cách trầm trọng.

Tôi chỉ Minh và một thỏi sô-cô-la được cho vào trong một chiếc hộp hình trái tim đẹp. Trong lòng tôi vẫn còn đang nuôi hy vọng "ai đó" mà Minh nói là mình.

-Cậu tiết lộ cho tớ biết người mà cậu định tặng quà là ai được không? Tôi hỏi thẳng vào vấn đề nhanh chóng mà không biết rằng sau này, tôi sẽ mãi hối hận về câu hỏi đó.

-À ừ thì...tớ định tặng cho Thiên.

Câu nói nhẹ bẫng của Minh phát ra thật dễ dàng. Cũng từ đó mà tôi cá là Minh không biết được tôi đang buồn nhiều như thế nào đâu. Tôi vân vê gấu áo, cắn chặt môi hình dung ra tình huống kó xử trước mắt.

-Phương có thể giúp mình gặp Thiên không?

Minh vẫn không biết về những gì tôi nghĩ trong đầu lúc này mà hỏi tiếp. Chính điều đó lại làm cho cổ họng tôi nghẹn ứ nhiều hơn. Đây là lần đầu tiên tôi không muốn ở cùng Minh mà muốn ở một mình, trong một căn phòng không bị ai quấy rầy. Tôi muốn suy nghĩ, suy nghĩ về thứ tình cảm mơ hồ tôi dành cho Minh, rằng liệu có thể xoá bỏ được nó không.

-Ừ...Mình...có thể...sẽ giúp...

Tôi khó khăn bật ra từng tiếng, tránh không để Minh biết tôi sắp khóc. Mà thực ra thì nước mắt tôi cũng đang bắt đầu rơi rồi.

-Ơ, mình có điện thoại.

Tôi nói nhanh, chạy vụt ra khỏi quán, đến một nơi mà tôi cũng không hề biết đó là nơi nào. Và tôi cũng nghe thấy tiếng Minh gọi í ới ở đằng sau.

4, Sau buổi chiều ngày hôm đó, tôi không thể ngờ nổi tôi đã khóc nhiều thế nào. Tôi nghĩ nhiều về lời mà Minh nhờ vả, xem tôi có nên giúp cậu ấy không. Nhưng dù có nghĩ nhiều thế nào, tôi vẫn chưa tìm ra lời giải. Như mọi lần, có lẽ tôi đã không phải đau đầu như thế này rồi mà tôi sẽ đi tìm Thiên - người luôn cho tôi những đáp án chính xác tuyệt đối mà chẳng cân phải mất công suy nghĩ. Nhưng lần này lại khác, vì nếu tôi gặp Thiên, tôi nghĩ tôi sẽ lại khóc rất nhiều.

Nhưng chẳng hiểu sao mà tôi vẫn quyết định gọi điện hỏi ý kiến Thiên về việc này. Chắc bởi tôi chẳng muốn suy nghĩ nữa, có suy nghĩ nữa thì tôi cũng chẳng tìm được đáp án đâu.

"Thiên ơi, nếu người mày thích lại đi thích bạn thân của mày, lúc đó mày có giúp họ thành đôi không?"

Lần đầu tiên tôi ngộ nhận mình thích Minh, lần đầu tiên tôi ngộ nhận thứ cảm xúc lạ thường mà tôi luôn trốn tránh. Thiên khẽ ngáp ngủ, trả lời lại trong điện thoại.

"Chắc là tao giúp!"

Tôi suy nghĩ một lúc, rồi cười lặng.

"À mà Minh muốn nhờ tao hẹn gặp mày, 7h sáng chủ nhật tuần này ở công viên Vàng Anh nhé!"

"Thật á? Sao không nói sớm, tao đang để ý Minh đấy!"

Tôi cúp máy ngay sau câu nói của Thiên, rồi gọi điện thông báo lại cho Minh.

Tôi thích Minh nhưng chúng tôi không đến được với nhau, chỉ đơn giản là như thế. Có lẽ mối tình đến từ song phương đẹp hơn là cứ giữ cái mối tình đơn phương ích kỷ chẳng ra sao cả. Phải mở lòng thôi! Tôi muốn thấy Minh hạnh phúc, thấy Thiên cười vui hơn trước. Chắc đó là một sự hy sinh thầm lặng của tôi dành cho ai đó. À mà không phải, vốn dĩ thì đã có cái gì gọi là tình yêu ở đây đâu?


Được sửa bởi moon_hana_tb ngày 28/5/2014, 18:38; sửa lần 1.
Mạc Tà

29/5/2014, 09:29

#2
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tình yêu hay tình bạn? - Moon Empty Re: Tình yêu hay tình bạn? - Moon

Trang trí được
Văn phong tạm
Khá nhiều thoại


Chúc đông ~
danhhoihus

6/7/2014, 20:05

#3
  • danhhoihus

danhhoihus



Thành viên mới
Tham gia : 06/07/2014
Bài viết : 9
Điểm plus : 10
Được thích : 1
Tình yêu hay tình bạn? - Moon Empty Re: Tình yêu hay tình bạn? - Moon

kiểu chữ và màu chữ dễ nhìn. Truyện hay lắm. Vote cho bạn Tình yêu hay tình bạn? - Moon 650269930









____________________________________________________
haivl 18
Sponsored content

Sponsored content



Tình yêu hay tình bạn? - Moon Empty Re: Tình yêu hay tình bạn? - Moon



Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết