Anh không khóc nhưng lòng anh đau khổ
Miệng tuy cười nhưng lệ đổ trong tim
Nếu em hỏi mùa nào anh thích nhất.
Là thi nhân anh chỉ thích mùa thu.
Lá vàng rơi trong nắng nhạt sương mù.
Anh sẽ kết vần thơ tình thương nhớ.
Đã nhiều lần lý trí bảo con tim
Thôi không yêu không giận hờn không nhớ
Nhưng con tim là tên quái gở
Cứ cồn cào,thổn thức gọi tên em..
Tình yêu ơi đừng đến với tôi
Bấy nhiêu ngang trái quá đủ rồi
Những gì có thể tôi cho hết
Cuối cùng nhận lại tiếng chia phôi
Bởi tôi xấu nên duyên tình lận đận.
Vì tôi nghèo nên chẳng giận người đâu.
Yêu đơn phương thì thôi đành chấp nhận .
Nuốt đắng cay che giấu giọt lệ
sầu.
Ai bảo rằng cây không buồn không khóc .
Đá không sầu đá nhớ thương ai.
Cây không buồn sao lá vàng rơi rụng.
Đá không sầu sao đá phủ rêu phong.
Lá yếu mềm còn cây thì nhu nhược
lá đành lòng theo gió để quên cây.
Lá lìa cây vì cây không yêu lá
hay tại vì gió thổi lá bay đi.
Say men rượu tuy cay, mà ngot
say men tình tuy ngọt, mà cay.
Rượu giết ta, ta say ta lại tỉnh
tình giết ta, ta chết mãi ngànthu.
Khi không yêu ta hoàn toàn không nhớ
xa bao ngày không gặp cũng chẳng sao.
Đã yêu nhau thì bất cứ lúc nào
luôn mong nhớ và không sao quên được.
Cố nén lòng đau, để gượng cười
Con tim đau nhói, mặt giả tươi
Ngày em cất bước sang sông vắng
Lòng anh đã chết, kiếp con người...