Yukimono Forum »   » Chuyên Mục » Đọc Truyện » Sáng tác » Fiction

Chuyển đến trang : 1, 2  Next

SentimentalCircus

1/7/2014, 13:46

#1
  • SentimentalCircus

SentimentalCircus



Thành viên chính thức
Tham gia : 05/07/2013
Bài viết : 31
Điểm plus : 91
Được thích : 2
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

* Tên tác phẩm: Thạch Anh Tím.
 
* Author (tác giả): SentimentalCircus.
 
* Category (thể loại): Ừm… chắc là Lãng Mạn.
 
* Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi): 14+
 
* Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished): On-going.
 
* Warning (cảnh cáo về nội dung truyện): Nhảm.
 
* Casting (giới thiệu nhân vật):



Vũ Thạch Anh. (Người ngoài hành tinh)


Thạch Anh Tím - SentimentalCircus A65a341e3fec7a52077708f118e01ce1





Nguyễn Hoàng Dương. (Sâu ngọt)


Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Large



Phan Nhật Vy. (Con nhà hiếu học)


Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Large



Đỗ Trung Hiếu. (Thanh niên của năm)


Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Large



Summary:



Người trái đất gặp người ngoài quả địa cầu ((=
SentimentalCircus

1/7/2014, 20:11

#2
  • SentimentalCircus

SentimentalCircus



Thành viên chính thức
Tham gia : 05/07/2013
Bài viết : 31
Điểm plus : 91
Được thích : 2
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Chap 1: Hương vị mùa hè (1)


“Sau đây là tử vi tháng 7 này của Bảo Bình: Vài ngày đầu có thể mang cho bạn chút phiền toái lẫn mệt mỏi, nhưng không cần lo lắng vì đây là một tháng đầy hứa hẹn với bạn. Bảo Bình sẽ tìm thấy sự đổi mới, sáng tạo và đặc biệt là sự lãng mạn đong đầy trong từng khoảnh khắc.”


Thạch Anh tắt Radio, đeo nốt đôi tất dài vào chân rồi nhanh nhảu xuống cầu thang. Mở rộng cánh cửa, bước ra ngoài và hít thở một hơi dài, môi cô bé khẽ mấp máy:


“Hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời.”


Những ngày hè luôn có thừa ánh nắng để Thạch Anh ngồi mê mẩn rồi mơ mộng. Đúng thế, Vũ Thạch Anh là một cô bé tuổi 16 thích mơ mộng nhưng không bao giờ thừa nhận điều đó. Cô bé thích ngắm những anh chàng đẹp trai và đang tập thừa nhận chuyện đó. Và điều cuối cùng, Thạch Anh yêu âm nhạc và cô bé thừa nhận chuyện đó. Mùa hè của Thạch Anh tràn ngập với những câu truyện đến từ trí tưởng tượng của chính mình, đôi khi cô bé sẽ nhìn chăm chăm vào khoảng trời rộng lớn, dang rộng hai tay trước cơn gió lớn và ước mình có thể bay lên cao trên những tán cây xanh kia, cảm nhận hương vị ngày hè xao xuyến qua từng khẽ tay. Đó cũng chính là lý do đôi khi Thạch Anh lạnh lùng với mọi người và thậm chí buông vài lời độc miệng, vì lúc đó cô bé ưa sự yên tĩnh. Thế nhưng ngay chính lúc này, khi đang mơ mộng bên khung cửa sổ đầy cánh phượng rơi tại lớp học hè của mình, cô bé lại bị một cú giáng lên đầu.


“Rút tai nghe của em ra Thạch Anh!”


Giật mình bởi cú đánh, Thạch Anh quay người về phía sau, miễn cưỡng dừng giai điệu “Summer” của Calvin Harris lại. Cô bé giương mắt lên nhìn người đã đánh mình, cặp lông mày nhíu lại như một người chủ chuẩn bị trách mắng nhân viên.


“Giờ thì em nhìn tôi như thể tôi là người làm sai vậy. Tôi đã nói như thế nào vào buổi sáng nay?”


“Thầy đã nói gì ạ?”. Thạch Anh làm vẻ ngơ ngác.


“Hừ. Tôi bảo em đến phòng y tế để tôi xem vết thương ở chân của em, còn em thì lơ nó đi và ngồi ngơ ngẩn!”. Hoàng Dương đanh giọng nhìn Thạch Anh, tiếp tục chỉ trích vì sự lơ đễnh của cô bé.


“Em đã nói là không sao rồi mà, em chỉ hơi phấn khởi vào buổi sáng nên trật chân thôi. Thầy nên về phòng y tế đi, học sinh đến mà không có ai thì chẳng phải rất phiền sao?”


“Dù gì cũng chỉ là người thay thế, thầy chỉ biết sơ cứu không hơn, có ở đấy cũng chẳng để làm gì. Mà mới buổi sáng, có cái quái gì để em phấn khởi?”. Hoàng Dương dí ngón tay lên trán Thạch Anh.


Nguyễn Hoàng Dương. Xử nam 25 tuổi, vì vấn đề anh trai – nhân viên y tế tại một trường Trung học bị gãy chân nên đến thế chỗ của anh mình. Có điều anh chưa bao giờ nghĩ làm nhân viên y tế lại nhàn rỗi đến thế, vì học sinh học hè thường cúp học nên chẳng có ca nào phải tới nỗi chảy mồ hôi, sôi nước mắt. Và thế là mỗi giờ nghỉ trưa, anh lại có dịp lân la ở các dãy hành lang. Đúng thế, mùa hè có đủ sức nóng để kéo anh ra khỏi cái phòng y tế chật chội nóng nực đó. Chẳng biết vì một số vấn đề gì mà Hoàng Dương đã lỡ chuyến đi du lịch mùa hè của đám bạn, từ hôm đó anh quen dần với việc thơ thẩn bên ban công mỗi tối, nhìn cô bé nhà đối diện uống nước chanh bằng cái tô lớn rồi nghêu ngao hát suốt tối. Còn ai có thể điên hơn con bé Thạch Anh ấy? Hoàng Dương có thể trả lời là không, nhưng anh thừa nhận cái sự điên đó làm cho anh phần nào vui vẻ hơn. Đôi khi Hoàng Dương tự hỏi, làm sao con bé có thể vui vẻ một cách điên rồ như thế, khi mà đôi lúc ánh mắt nó lại lạnh lẽo đến đáng sợ. Tự hỏi làm sao con bé có thể thấy phấn khởi mỗi ngày, khi mà nhiều lúc nó cuộn tròn lại một góc trên sân thượng nhà mình mà nức nở. Đúng, Hoàng Dương theo dõi Thạch Anh mỗi tối, nhưng anh sẽ không thừa nhận.


“Không có gì, tự nhiên phấn khởi thôi. Mà này, em hỏi thầy một câu nhé…”. Thạch Anh bỗng đăm chiêu, giọng nói nghiêm túc.


“Chuyện gì?”


“Thầy có bị biến thái không vậy?”


“Cái gì?? Con bé này!”. Hoàng Dương tiếp tục cú đánh thứ hai lên đầu Thạch Anh, cô bé cô rúm người lại, đưa hai tay lên đầu xoa xoa. “Thì do thầy cứ muốn xem vết thương, thầy muốn nhìn thấy chân em lắm sao?”. Thạch Anh cười khúc khích.


Hoàng Dương thở dài, nhìn con bé rồi tự nhủ không được mất bình tĩnh. Tội đánh học sinh là rất nặng!


Chiều ngày hè với cái nóng và nắng, Hoàng Dương chườn người trên chiếc ghế dựa một cách lười biếng. Đúng ra là anh chẳng muốn về nhà, bởi sẽ có một ông anh suốt ngày cau có đợi sẵn và hỏi han tình hình, tất nhiên là chẳng đời nào anh lại kể rằng mình đã lê lết chơi đùa suốt cả giờ nghỉ trưa nhưng cảm giác nói dối vẫn thật tệ.


“Cậu chưa về nữa sao?”. Cô Tuyền ở thư viện gõ gõ vào cách cửa phòng y tế.


“Dạ vâng, cháu về ngay đây!”


Thật xui! Gặp đúng cô Tuyền nên chẳng thể lười biếng. Cô Tuyền tuổi đã lớn, vì thế cô chọn cho mình phòng thư viện làm nơi yêu thích. Cũng chẳng lấy làm gì lạ khi cô trở thành thủ thư sau khi nghỉ hưu. Tiếng chuông điện thoại cắt ngang hành động khi Hoàng Dương vừa ra khỏi cổng trường, là số điện thoại bàn ở nhà.


“A lô…”



“Thầy Dương đó phải không ạ? Em Thạch Anh đây!”
Skyler

1/7/2014, 20:28

#3
  • Skyler

Skyler



Thành viên tích cực
Tham gia : 13/04/2014
Bài viết : 377
Điểm plus : 22
Được thích : 29
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Nick quen quá, hình như từng gặp bạn ở Zing Forum rồi. :3


Chap đầu hơi ngắn, văn phong mượt, ấn tượng với đồng chí Sâu ngọt~ 


Chờ chap mới của bạn và chúc fic đông khách. ^^
shellry

1/7/2014, 21:13

#4
  • shellry

shellry



Thành viên chính thức
Tham gia : 09/06/2014
Bài viết : 198
Điểm plus : 195
Được thích : 16
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Sâu ngọt, sâu cute >Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3663429130 Không hiểu sao lại thích anh Sâu như vậy >Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3663429130

Hóng chap.
Raymon

1/7/2014, 21:16

#5
  • Raymon

Raymon



Thành viên tích cực
Tham gia : 15/06/2013
Bài viết : 1037
Điểm plus : 53304
Được thích : 156
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Đỗ Trung Hiếu sẹc xỳ lây đê quá Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3573983318)

cho tớ đem về trưng nhé Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3573983318)
SentimentalCircus

3/7/2014, 11:47

#6
  • SentimentalCircus

SentimentalCircus



Thành viên chính thức
Tham gia : 05/07/2013
Bài viết : 31
Điểm plus : 91
Được thích : 2
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Chap 2: Hương vị mùa hè (2)


“Đây!”. Hoàng Dương đưa cho anh trai mình một hộp cơm rồi quay qua nhìn Thạch Anh ngồi bên cạnh bằng ánh mắt không mấy vui vẻ.


“Thật uổng công anh nuôi mày Dương ạ, để giờ này mày mới cho anh được bữa cơm. Haizzz.”


“Anh… lần sau có đói thì cũng ráng chờ chút, kêu cả con bé này qua phục vụ cho mình. Thật hết biết!”


“Ấy ấy, là em ấy tự giúp mà. Dù gì cũng là nhân viên y tế của trường, ít nhiều cũng phải có chút cảm tình chứ.”


Hoàng Dương hậm hực, chính xác là anh cũng không biết vì sao mình lại thế. Trước giờ anh luôn tự hào vì mình theo dõi được một đứa “kì dị” mà nó không biết gì, giờ thì nó vào nhà anh và ngồi gác chân coi ti-vi như thể không thuộc về thế giới này vậy. Cảm giác tự nhiên… rất khó tả.


“Thạch Anh, em ăn tối với bọn thầy không? Thầy có bảo Dương nó mua dư một hộp cơm cho em này.”


Thạch Anh nhìn tổng thể một hồi, rất tự nhiên đáp “Vâng ạ.”


Thạch Anh vừa ăn từ từ, vừa nhìn hai con người kia ăn như hùm như hổ. Cô bé khẽ mỉm cười rồi thu đôi mắt của mình xuống hộp cơm, cắm cúi ăn.


8h30 tối. Sân thượng của căn nhà đối diện lại sáng đèn, Hoàng Dương đứng chống tay nhìn Thạch Anh kê cái bàn nhỏ ở sân thượng nhà mình. Cô bé cầm một bịch chanh và mang theo một con dao đặt ở bàn, Thạch Anh cắt chanh rồi vắt vào một cái tô ăn cơm to tướng. Con bé thu dọn, lau sạch bàn rồi lon ton chạy vào nhà lấy lọ đường ra, thế là nó pha xong một tô nước chanh. Tối nào cũng vậy, từ khi hai “thầy – trò” biết mình là hàng xóm thì Hoàng Dương đã vô thức quan sát cô bé rồi, bởi nhìn Thạch Anh anh luôn nghĩ đến thứ gì đó thật đơn độc. Hoàng Dương chưa từng thấy mặt mẹ cô bé, bác ấy chỉ ghé qua một tuần một lần đưa cho cô bé một túi đồ và chút tiền, còn bố cô bé thì chưa bao giờ nghe qua.


Thạch Anh pha xong một tô nước chanh lớn, cắm cái ống hút và uống một cách ngon lành. Trời nóng nực đến khó chịu, Thạch Anh mặc cái váy lớn thùng thình đung đưa theo bản nhạc. Rồi cô bé nhảy nhót và tự hát một mình khi nhạc đã tắt. Tối không sao, ngày mai sẽ mưa chăng? Thạch Anh nhìn cái dù xanh dương mẹ mua cho tuần trước được dựng ở một góc sân thượng, cô bé muốn dùng thử nó quá…


“Á!”


Cái gì đó bay vào đầu Thạch Anh khi cô bé đang ngơ ngẩn suy nghĩ. Ở sân thương đối diện, người thanh niên không kìm nổi bật thành tiếng “Chết cha!”. Thạch Anh nhặt vật thể lạ vừa cho mình một cục u to tướng, là một cục đá nhỏ, bên ngoài được bao bởi một tờ giấy.


[Cơm ngon không?]


Thạch Anh ghi một dòng chữ dưới câu hỏi thăm vô cùng ân tình ấy:


[Bác bán cơm nấu ngon lắm ạ. Thầy nên học bóng rổ, em thấy có triển vọng lắm.]


Thạch Anh dùng tờ giấy gói cục đá lại như cũ rồi ném qua ngôi nhà đối diện, cô bé nhanh chóng thu dọn đồ rồi tắt đèn sân thượng. Bên ngoài chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết đến nao lòng.


“Chậc! Đắng lòng nam thanh niên tán gái bị gái ném đá.”


“Anh im đi!”. Hoàng Dương lấy đá lạnh chườm lên vết sưng trên đầu.


“Thôi ngủ đi, anh nói thật, tối nào mày cũng nhìn sang bên đấy như kẻ biến thái ấy Dương ạ.”


“Kệ em!”. Hoàng Dương tức tối lao vào phòng, lăn qua lăn lại trên giường như con mèo nhỏ đang giận dỗi.


 Trưa hè nắng gắt. Cái màu nắng ngọt như mật làm cho tâm trí người ta phải ngưng đọng trong chốc lát, quay đầu nhìn về những ngày đã qua. Mình đã làm gì và được gì, và tại sao điều đó lại chẳng thể thoả mãn tâm hồn lẻ loi của bản thân? Hai hàng cây ven đường đung đưa trước gió, Thạch Anh đứng ngẩn ngơ trước cổng nhà đối diện. Cô bé suy nghĩ điều gì đó mông lung rồi mới bấm chuông cửa.


Rầm!


Cửa mở ra nhưng mong chóng đóng sầm lại. Con người phía bên trong còn ra vẻ khó chịu, xua xua như đuổi chú cún nhỏ về chuồng. Thạch Anh bực bội, cô bé dơ túi đồ ăn lên cao rồi dùng chân đá liên tục vào cửa.


“Đồ gì?”. Hoàng Dương cởi trần mở cửa ra, ngáp ngắn ngáp dài.


“Đồ ngọt.”. Thạch Anh bực dọc đáp. Cô bé như muốn quăng cả bịch đồ ăn vào mặt người đang đứng trước mình. Hai tay Thạch Anh nắm chặt lại, cố giữ bình tĩnh. Không đợi Hoàng Dương đáp, cô bé nhanh chóng len qua cánh tay rộng chạy thẳng vào nhà.


“Chào thầy Phúc.”


“Hôm nay em lại sang chơi à? Lại đây coi phim với thầy, nằm một chỗ hoài ngán quá.”. Hoàng Phúc than thở rồi vẫy tay kêu Thạch Anh đến ngồi cạnh mình, để mặc Hoàng Dương thoả mãn với đống đồ ngọt.


 Ngày hè của Thạch Anh trôi qua thật nhẹ, mang hương vị mát lành và tiếng cười vui vẻ. Thạch Anh ôm chiếc gối nhỏ, cuộn tròn trên ghế sô pha nhà thầy mình mà xem ti vi. Cô bé chẳng muốn về nhà nữa, những ngày hè không phải đi học làm Thạch Anh lạc lõng đến khó chịu. Những căn phòng không có người ở, hành lang trống không và căn bếp đã lâu không đụng đến. Dù có chạy nhảy hay ca hát đến ầm nhà thì cô bé vẫn cảm thấy đơn độc một cách đáng sợ. Thạch Anh chìm vào giấc ngủ khi trời về chiều với cơn mưa không dứt, cô bé cũng chẳng thể nhớ rõ mình đang ngủ ở đâu, chỉ cảm thấy an toàn, một sự an toàn dễ chịu.

 


Được sửa bởi SentimentalCircus ngày 3/7/2014, 12:15; sửa lần 1.
SentimentalCircus

3/7/2014, 11:49

#7
  • SentimentalCircus

SentimentalCircus



Thành viên chính thức
Tham gia : 05/07/2013
Bài viết : 31
Điểm plus : 91
Được thích : 2
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Raymon đã viết:Đỗ Trung Hiếu sẹc xỳ lây đê quá Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3573983318) cho tớ đem về trưng nhé Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3573983318)
Cứ bưng về đi bạn Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3494493907
shellry đã viết:Sâu ngọt, sâu cute >Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3663429130 Không hiểu sao lại thích anh Sâu như vậy >Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 3663429130 Hóng chap.
Hự -_- tớ thấy anh ấy thuộc loại bình thường đấy chứ cute gì đâu ta :''3
Skyler đã viết:Nick quen quá, hình như từng gặp bạn ở Zing Forum rồi. :3 Chap đầu hơi ngắn, văn phong mượt, ấn tượng với đồng chí Sâu ngọt~  Chờ chap mới của bạn và chúc fic đông khách. ^^
Cảm ơn bạn ^^
moon_hana_tb

3/7/2014, 16:29

#8
  • moon_hana_tb

moon_hana_tb



Thành viên tích cực
Tham gia : 17/05/2014
Bài viết : 523
Điểm plus : 2661
Được thích : 26
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Có phải ss là kem không? Nếu vậy thì phải ủng hộ rồi Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 650269930
SentimentalCircus

3/7/2014, 18:14

#9
  • SentimentalCircus

SentimentalCircus



Thành viên chính thức
Tham gia : 05/07/2013
Bài viết : 31
Điểm plus : 91
Được thích : 2
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

moon_hana_tb đã viết:Có phải ss là kem không? Nếu vậy thì phải ủng hộ rồi Thạch Anh Tím - SentimentalCircus 650269930
Hự -_- Không ngờ có người nhầm mình với con mụ ấy ^^
Ss không phải là kem =__=
moon_hana_tb

4/7/2014, 08:12

#10
  • moon_hana_tb

moon_hana_tb



Thành viên tích cực
Tham gia : 17/05/2014
Bài viết : 523
Điểm plus : 2661
Được thích : 26
Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Tại nghe cái tên nó quen quen....^^
Sponsored content

Sponsored content



Thạch Anh Tím - SentimentalCircus Empty Re: Thạch Anh Tím - SentimentalCircus

Chuyển đến trang : 1, 2  Next



Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết