- Spoiler:
- Những hạt giống mới
Mở ra con đường mới
Một cánh cửa mới
Cho tương lai ....
*******************
_Con đã gặp nó rồi . Đúng như mẹ nói nó có phong thái ung dung , lạnh lùng khác thường , lại còn rất xinh đẹp nữa .- một giọng nói vang lên trong phòng hiệu trưởng . Chủ nhân của nó là cô gái có mái tóc màu vàng cam rực rỡ .
_Nó cũng giống như mẹ của nó thôi . Thứ đàn bà hạ tiện đi cướp chồng của người khác .-bà Venus trả lời , bàn tay nắm chặt đè nén cơn tức giận .
_Mẹ bớt giận ! Con không nghĩ nó đáng sợ như mẹ nói . Con không cảm nhận được năng lực đặc biệt ở nó . Nói đúng hơn là không có một tí pháp khí nào . Con chắc rằng nó không phải là đối thủ của con .-Cô gái nở một nụ cười đắc thắng .
_Vậy thì con nên hành động đi Solar . Khi sức mạnh của nó vẫn chưa thức tĩnh thì nên diệt cỏ tận gốc .-Venus nói , hai tay bà đan vào nhau .
_Con biết rồi mẹ. Con sẽ đi báo cho anh ta biệt con bé đó học lớp nào . Anh ta tự khắc sẽ biết xử lý.-Solar trả lời .
_Điều đó là tốt cho con . Ta không muốn tình yêu của con giống như ta bị hai người đàn bà đó tước đoạt .-Bà ta nói và trong đôi mắt hiện lên sự căm phẫn tột độ .
_Dạ mẹ ! Không ai có thể cướp đi niềm hạnh phúc của con . Con sẽ chứng minh cho mẹ thấy .-Solar tiến lại gần xoay lấy bàn tay nắm chặt đang đè nén cơn tức giận của mẹ mình .
_Tốt lắm con gái của ta .
******************
RENG....RENG ....RENG .....
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi như một sự giải thoát cho Kit . Cô bé thẫn thờ đi xuống khuôn viên yên tĩnh của mình .
Rồi trên cái ghế đá được đặt sẵn ở đó , Kit đưa mắt nhìn xung quanh . Hai chậu hoa hướng dương cô bé nhọc công chăm sóc mấy tháng nay đã hé lộ mấy cánh vàng . Cây bàng to lớn phía sau chiếc ghế Kit đang ngồi che cho cô bé bóng mát . Gió thổi nhè nhẹ , Kit dựa lưng vào ghế , đôi mắt từ từ nhắm lại còn miệng thì thốt lên hai từ :
_Cảm ơn ....
Cô bé suy nghĩ về những chuyện xảy ra hôm qua . Khi về kí túc xá Kit đã cho Linda một trận vì cái tội dám bỏ mặc bạn bè lúc hoạn nạn . Như thấy thế liền nhào vô can nhưng chẳng những can không được mà còn bị .... thọt lét lây . Thật sự những gì xảy ra hôm qua đã làm Kit mất ngủ cả đêm , cô bé chợt thiếp đi . Nhưng bầu không khí yên tĩnh không kéo dài được bao lâu . Kit tưởng chừng đã té xuống ghế vì một giọng nói đột nhiên vang lên :
_ Tìm được em rồi .
Một chàng trai bước tới . Cô bé cố nhìn rõ xem người đó là ai nhưng vô vọng . Vì Kit không mang theo kính , còn người kia thì đứng ở một khoảng cách khá xa . Cô bé nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu :
_Anh là ai ? Tôi quen anh sao ?
_Em quên tôi nhanh vậy sao ? Tôi đến tính sổ với em việc đầu năm đâm sầm vào tôi không có một lời xin lỗi . Đã thế còn bỏ trốn bắt tôi tìm kiếm thế này . Tội càng thêm nặng . -Chàng trai vừa cười vừa từng bước tiến lại gần Kit .
Cô bé im lặng suy nghĩ một hồi rồi mới giật mình la lên :
_A ! Nhớ rồi .
_Nhớ ra rồi sao ? -Cậu con trai có mái tóc đen mượt , và đôi mắt đen tuyền huyền bí ngồi xuống bên cạnh Kit . Cô bé cuối gầm mặt xuống thều thào :
_Tôi xin lỗi!
_Xin lỗi thì không đủ đâu . Tôi đã đau lắm đó . -Cậu ấy quay sang nhìn Kit nhíu mày trêu chọc .
_Chứ anh muốn gì ? Anh là con trai mà có bấy nhiêu đó mà cũng đau nữa .-cô bé kênh mặt lên cãi lại .
_ Ha cô bé hay thật đã có lỗi mà còn cáu . Tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra hình phạt cho em . Nhưng phạm tội rồi bỏ trốn cái này ko nhẹ đâu , em phải trả dài dài rồi .-Cậu ta nhếch mép cười .
Kit tái xanh mặt , tay chân run rẩy . Thấy thế cậu ấy nói tiếp :
_ Không cần phải run. Tôi không ăn thịt em đâu . Nói tôi biết xem em tên gì , học lớp mấy ?
Cô bé ngẩng mặt lên trả lời :
_Lê Thùy Dương , Lớp A , năm nhất , khối B .
Vẻ mặt anh ta thoáng chút ngạc nhiên , sau đó cau mày suy nghĩ :
_Lê Thùy Dương ? Tên nghe quen quá ! A em là người duy nhất ngoài thằng bạn tôi đã đậu thủ khoa với số điểm tuyệt đối đúng không ?
_Ha ha chuyện cũng lâu rồi . Mà sao anh biết tôi đậu thủ khoa ? Tôi đâu có đọc diễn văn .-Kit ngạc nhiên .
_Ôi trời tên em dán ngay trên bảng vàng ai mà không biết . Trong trường này chỉ có em và thằng bạn tôi là đạt được số điểm khủng bố đó thôi .-cậu ấy trả lời .
_Ha ! A ! Quên mất anh tên gì vậy ?-Cô bé cười rồi quay sang hỏi cậu ta .
_À tôi là Phạm Duy Phương , học sinh lớp A , năm hai thuộc khối A . -Cậu ấy trả lời .
_Ya ! Vậy anh là shamans điều khiển băng đá đúng không ? -Kit reo lên như nhìn thấy vàng .
Phương cau mày , đưa anh mắt nghi ngờ nhìn cô bé :
_Em học khối B sao biết tôi điều khiển băng đá ? Hay là ....
Kit bây giờ mới biết mình lỡ lời . Đúng là cái miệng hại cái thân nếu như cậu ấy mà biết cô bé là người gây náo loạn hôm trước thì chỉ có nước chết ..
Nghĩ rồi Kit lật đật xua tay biện minh :
_À ... tại anh nổi tiếng quá mà , ai mà không biết đúng không ? Ha ha !
Phương cũng không tin cho lắm nhưng vẫn bỏ qua cho cô bé . Cậu đứng dậy , bước đến trước mặt Kit chìa bàn tay ra và nói :
_Chào em ! Anh là Phạm Duy Phương rất vui được làm quen với em .
Cô bé mới đầu hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười đứng dậy bắt tay với cậu :
_Chào anh em là Lê Thùy Dương . Em sẽ chấp nhận mọi yêu cầu mà anh đưa ra . Rất vui được làm bạn với anh .
_Như vậy đủ lịch sự chưa nhỉ ?-Kit nháy mắt mỉm cười tinh nghịch .
_Ha em cũng biết đùa nhỉ ? -Phương nở nụ cười thiên thần với cô bé rồi cả hai cùng nhìn nhau ôm bụng cười .
_Thôi không đùa nữa . Đau bụng quá ! - cậu ấy lau nước mắt do cười quá nhiều .
_Ha .. ha em cũng chào thua .-Kit cố gắng nhịn cười trả lời .
_Uhm . Tặng em một cái này xem như quà làm quen nha !
Nói rồi Phương chỉ tay vào khoảng đất đã được cô bé xới lên để trồng cây . Những tia sáng màu xanh dương từ tay cậu bay về phía đó và nhanh chóng đáp xuống đất .
_Có thấy gì đâu ? -Kit chạy lại và cúi đầu nhìn .
_Em cứ chăm sóc , tưới nước vào đó vào đó mỗi ngày sẽ thấy được điều kì diệu .-Phương mỉm cười xoa đầu cô bé .
_Uhm ! Em biết rồi , em vào lớp đây . Bye bye anh . -Kit gật đầu rồi vẩy tay chào cậu .
_Em sẽ xuống đây nữa chứ ? -Phương níu tay cô bé lại hỏi .
_Dạ ! Đây là thiên đường của em mà . Có việc gì muốn tìm em thì anh xuống đây sẽ thấy em thôi . Em không chạy đâu , yên tâm .- Kit mỉm cười nhìn cậu .
_Ok ! Vậy em về lớp đi . Gặp lại em sau . -Phương gật đầu rồi buôn tay cô bé ra .
Kit quay đi , cặp mắt cậu ấy vẫn nhìn theo từng bước chân cô bé . Chẳng hiểu sao khi ở cạnh Kit , Phương cảm thấy một điều gì đó rất quen thuộc .
_Ra đi tôi biết hai người đang ở đây .
Cậu lên tiếng khi cảm nhận được sự dao động rất nhẹ của không khí.
_Tiếp cận một cách rất tự nhiên đấy Nhị Hoàng Tử . -một cô gái với mái tóc màu vàng cam bước ra .
_Cảm ơn người đã quá khen Công Chúa điện hạ.-Phương trả lời cặp mắt lạnh lùng nhìn cô ta .
_Không cần phải xa lạ như vậy . Ở đây không có ai gọi ta Solar được rồi .-cô gái đó trả lời.
_Xin lỗi nhưng tôi và người không cùng thuộc một giai cấp . Tôi không dám gọi tên người thân mật vậy đâu . Với lại ở đây đâu phải là không có ai . - Phương đưa đôi mắt lạnh băng liếc nhìn cô gái cô gái có mái tóc nâu ngang vai óng mượt , đang đứng cạnh Solar .
Cô gái đó không nói gì chỉ mỉm cười . Solar nói tiếp
_Ta ko đôi co với anh nữa ! Ta đi đây , anh lo mà giải quyết cho ổn thỏa .
_Công Chúa điện hạ không cần lo , người chỉ cần tận hưởng hạnh phúc bên Đại Hoàng Tử mà người yêu là được rồi .-cậu ta trả lời giọng điệu vẫn không thay đổi thậm chí còn có pha chút khinh bỉ.
_Chuyện đó là chuyện riêng của ta . Anh ko cần lo . Ta biết phải làm gì .-Solar nở một nụ cười khó hiểu rồi quay sang cô gái bên cạnh :
_Chúng ta đi !
Nói rồi cô ta quay lưng đi . Cô gái kia trước khi đi theo Solar đã nở một nụ cười trêu chọc tặng cho Phương
_Thật tội nghiệp Nhị Hoàng Tử chung tình của chúng ta .
_Biến đi .-Cậu trừng mắt nhìn cô ta .
_Ha ha ha ha ha!!!! -và một điệu cười vang lên trước khi cô ta cất bước .
Phương nhìn theo từng bước chân Solar bằng cặp mắt xa xăm chất chứa nỗi buồn vô tận ...
_Có phải anh chỉ là công cuộc , là một món đồ để em lợi dụng cho mục đích và sự đam mê danh vọng của chính mình . Đúng không ... Tiểu Dương ...
**************
Một hạt giống mới được gieo trồng
Một tình cảm mới lại nảy sinh
Một cánh cửa mới lại hiện lên
Trong tương lai
Liệu em sẽ cười nhiều hơn
Hay lại rơi nước mắt ?
Khúc dạo mới cho trò chơi
Được bắt đầu .....
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5
9/7/2013, 08:41
#11Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 9 : Bước ngoặc mới trong cuộc chơi .
10/7/2013, 13:40
#12Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 10 : A little trouble ! (Phần 1 )
- Spoiler:
- Vừa ngồi trong lớp chịu đựng tiết học lý chán ngắt , Kit vừa thả hồn vào gió suy nghĩ lung tung . Chợt nhớ ra điều gì đó , cô bé quay sang như vỗ vào vai cô bạn :
_Như nè cho tui hỏi cái này được không ?
_Gì vậy ? Chuyện lạ trường Venus đừng nói với tui là học sinh giỏi đứng đầu khối B như bà ko hiểu ông thầy đang giảng cái gì mà đi hỏi tui đó nha ! - Như tròn mắt ếch nhìn Kit .
_Hông phải . Tui muốn hỏi cái khác mà .-Cô bé xua xua tay trả lời .
_Mà chuyện gì ? Cứ hỏi đi .- Cô bạn gật đầu .
_À cho tui hỏi cô gái tên Solar gì đó có mái tóc màu vàng cam sáng rực đó là người như thế nào vậy ? -Kit bắt đầu vào đề .
_ Chà cái này thật sự là chuyện lạ đây . Cậu mà cũng quan tâm đến những người nổi tiếng trong trường mình nữa ! -Như nhe răng cười .
_Đừng có chọc tui nữa trả lời đi .-Kit cau mày .
_Ok . Solar là một shaman điều khiển sức mạnh của lửa , nghe tên là biết rồi . Một cô gái xinh đẹp , hoàn mỹ , học rất giỏi , chỉ đứng sau 4 chàng hoàng tử của 4A về học lực thôi . Mà tại sao cậu lại muốn biết về Công Chúa điện hạ vậy ? -Như cười cười giải thích rồi ngạc nhiên hỏi .
_Công Chúa điện hạ là sao ? -Kit nghệch mặt ra nhìn cô bạn .
_Trời ạ tui không biết cậu từ ở đâu chui ra nữa . Solar là cô con gái duy nhất của hiệu trưởng Venus và Đại Pháp Sư ,-người đứng đầu tộc shamans , cô ấy sau này sẽ lên ngôi thay cha mình , thuộc hàng thừa kế thứ nhất . Người nào trong giới pháp sư khi gặp cũng phải hành lễ với Công Chúa bất kể tuổi tác . Solar là người duy nhất trong trường này xứng với Đại Hoàng Tử Ouji đó . Hiện tại hai người cũng đang quen nhau , thật là đẹp đôi quá ! -Như nói tiếp giọng mơ màng .
Gương mặt Kit thoáng buồn . "Đúng , chỉ có những người thân phận cao quý như vậy mới xứng với anh . Mình làm sao sánh được với người ta "
_À N....-nghĩ rồi cô bé mở miệng định nói cái gì đó nhưng bị ngăn lại bởi một giọng nói trầm bổng rợn người của ông thầy dạy lý :
_Em kia đang trong giờ học của tôi mà ngồi nói chuyện hả ?
Ông ta vừa dứt lời , một viên phấn trắng lập tức bay tới chổ Kit và đích đáp của nó gương mặt Cute của cô bé . Kit tròn mắt nhìn đường bay của viên phấn đang tiến về phía mình . Viên phấn trắng chỉ còn cách khuôn mặt cô bé mười mấy cm thì đã bị bàn tay của Linda ngăn lại . Cô bạn thân đang ngồi ở bàn trên đã nhanh chóng đưa tay chụp lấy viên phấn, nắm gọn trong lòng bàn tay . Vì tốc độ ánh sáng của viên phấn đột nhiên bị ngăn lại cho nên đã có một chút khói bay ra . Linda đứng dậy tiến lên bục giảng nơi ông thầy đang đứng , nở một nụ cười và giọng nói mang tính chất mỉa mai , đe dọa :
_Thầy à nên nhớ kỹ một điều là học sinh phạm lỗi thì phạt ra khỏi lớp đứng , chứ đừng có mà ném đồ lung tung như vậy . Nhất là ném vào bạn Dương . Nếu còn có lần sau thì em không dám chắc thầy lành lặn được như viên phấn này đâu ạ .
Nói rồi Linda trừng mắt nhìn ông thầy , sau đó cô bạn từ từ thả tay ra , vô số hạt bụi trắng xóa từ tay Linda rơi xuống . Mặt ông thầy và tất cả mọi người trong lớp ( trừ Kit ) tái xanh . Cô bạn nở nụ cười , hừ nhẹ một tiếng rồi quay về chổ ngồi .
_Các em được lắm ! Em kia nói chuyện trong lớp , ra ngoài đứng cho tôi .
Ông thầy cố gắng lấy lại phong độ chỉ thẳng tay vào mặt Kit quát . Linda quay sang nhìn cô bé :
_Hình như có một vài người ko biết điều .
_Kệ đi đừng hành động lộ liễu quá . Ra khỏi lớp thì ra khỏi lớp dù gì ngồi đây cũng buồn ngủ quá .
Kit cười cười rồi đi ra ngoài . Giờ học lại tiếp tục , trong lớp không ai để ý thấy có một nụ cười được vẽ lên trên gương mặt của một người .....
10/7/2013, 13:41
#13Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 10 : A little trouble ( Phần 2)
- Spoiler:
- RENG ...RENG ...RENG ....
Tiết học kết thúc . Trên con đường đến phòng thay đồ để chuẩn bị học tiết thể dục , Linda cứ tra tấn cái lỗ tai của tôi , cô bạn cứ trách tại sao không để cho ông thầy một bài học . Tôi chỉ biết cười trừ còn Như thì chen vào thắc mắc :
_Linda bà có phải là người ko vậy ? Chỉ nắm nhẹ bàn tay một chút đã làm viên phấn vỡ vụn rồi .
_Cậu ấy ko phải là người thì là gì ? Shamans chắc ? -Tôi trả lời .
_Có thể ! -Như gật đầu cái rụp .
_Sặc !!! Cô ơi cho tui xin . Linda là con người 100% tại vì là huyền đai taekwondo và karatedo nên nội công mới thâm hậu vậy .-Tôi lắc đầu ngán ngẩm .
_Uhm ! Ra vậy . Sau này mình phải cân nhắc trước khi đụng vào bạn Kit quá .-Như giả giọng sợ sệt .
Tôi cũng bó tay cô bạn này luôn . Tôi đây ko nghi , nghi ngờ Linda thì nhầm to . Tôi mở cánh cửa hộc tủ đồ của mình ra . Phải nói là bây giờ tôi chết sững khi nhìn thấy những gì bên trong . Tập sách của tôi chỉ còn là những mảnh giấy , đã vậy còn bị viết bậy lên bậy lên những câu như : " đồ giả dối " , " con đê tiện " ," xấu mà phách lối ",... . Nhưng điều đáng nói ở đây là bộ đồ thể dục của tôi bị cắt nát thành những mảnh vụn .
_Trời ơi cái gì vậy Kit ? Cậu gây thù vs ai sao ?
Linda hét toán lên và Như đứng bên cạnh tròn mắt sửng sốt . Tôi thều thào :
_Tớ không biết !
Những tiếng bàn tán xì xào cùng với những tiếng cười khúc khích vang lên . Linda trừng mắt nhìn thì bọn họ quay mặt đi , Như chen vào dập lửa :
_Ai làm thì tính sau đi , bây giờ biết nói sao với ông thầy thể dục bây giờ ?
_Thì ra tự thú xem có dc hưởng sự khoan hồng không ? -Tôi thở dài .
Ngoài sân trường
_Trời ơi em giỡn vs tôi sao ? Môn tôi một tuần có một tiết mà em bảo là quên mang theo đồ sao .- tiếng thét lảnh lót của ông thầy vang lên làm mọi người ở đó phải giật mình .
Bao nhiêu can đảm khi nãy của tôi bay đi mất . Tôi chỉ có thể thều thào :
_Nhưng mà ....
Tôi chưa kịp nói hết câu , ông thầy đã chen ngang :
_Đối với tôi không có chữ nhưng . Em không có đồ thì ra kia quỳ xuống giơ hai tay lên đến hết tiết cho tôi .
Tôi phải ngậm ngùi lãnh chỉ , tiến đến chổ gần hành lang các lớp học mà thi hành bản án . 30 phút trôi qua , tay tôi đã bắt đầu mỏi , nhưng mà tôi có muốn bỏ xuống nghỉ chút cũng không được . Tại vì cặp mắt của ông thầy quái vật cứ mỗi 5 phút là liếc nhìn tôi . Rõ khổ ! Hôm nay mọi người chơi bóng rổ vui quá , tôi cũng muốn chơi cùng. Haizz nhưng mà việc duy nhất bây giờ tôi có thể làm dc là đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh . Và cặp mắt của tôi dừng lại khi bắt gặp những dáng người quen thuộc từ phía cầu thang đang bước xuống .
Người đầu tiên dù ko thấy rõ mặt nhưng nhìn vào màu tóc tôi đã nhận ra ngay . Là Ouji ! Còn người kia thì tôi phải nheo mắt cố gắng lắm mới nhìn thấy dc . Là Phương !!!! Tôi cúi gầm mặt xuống . Trời ạ ko phải chứ ? Tôi lạy trời cho họ đừng nhìn thấy tôi . Nếu không tôi chỉ có nước đào lỗ mà chui xuống thôi .
Và thật sự là ông trời không thương tôi khi có một giọng nói cất lên :
_A Dương ! Em đang làm gì vậy ?
10/7/2013, 13:42
#14Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 10 : A little trouble ( phần 3 )
- Spoiler:
- Lời nói kèm theo hành động , Phương cùng với Ouji từng bước tiến đến gần tôi . Tôi ngẩng mặt lên nhìn họ cười trừ :
_Ha ha ! Chào anh hôm nay trời đẹp quá !
Tôi cũng không biết mình nghĩ cái gì mà nói một câu không ăn nhập gì với những điều người ta vừa hỏi . Phương nhìn tôi như nhìn quái vật ngoài hành tinh một lúc rồi cũng mỉm cười trả lời :
_Ừ thì trời đẹp ! Nhưng em làm gì mà để bị phạt thế này vậy ?
Trời ơi con đã muốn tránh rồi mà tại sao lại phải hỏi cho tới cùng thế này ? Tôi cũng không còn nơron đâu mà nghĩ cách tránh né , đã hỏi thì trả lời vậy , có sao đâu .
_À em quên mang đồ thể dục nên bị phạt đó mà .
_Nè cậu quen con bé sao ? -Ouji đột nhiên cắt ngang , giọng lạnh lùng .
_Uhm ! Cô bé là người mà tớ nói với cậu đó . Bây giờ tớ đang suy nghĩ ko biết nên phạt cô bé thế nào . Nhìn thấy Dương bị như vậy sao tự nhiên ko muốn đòi nợ nữa . -Phương lắc đầu , bĩu môi .
_Vậy sao ? -Ouji nhíu mày.
_Ừ ! Có gì ko ? -Phương gật đầu
Sao hôm nay anh ấy tốt đột suất vậy nhỉ ? Mà được vậy cũng mừng , đỡ mắc công mình hồi hộp chờ đợi hình phạt mà anh ấy tặng cho mình . Phương lại quay sang nhìn tôi nở nụ cười :
_ À đây là Ouji bạn của anh . Ngoài em ra cậu ấy là người duy nhất thi vào trường này với số điểm tuyệt đối mà anh đã nói đó ! Nhớ ko ?
_A dạ em nhớ rồi .-Tôi cười ngượng rồi quay đi tránh ánh mắt của ai đó đang nhìn mình . Anh Phương khỏi giới thiệu tôi cũng biết người đó là ai . Rồi như chợt nhớ ra cái gì đó anh ấy nói tiếp :
_À mà sao em ko qua lớp anh nói anh cho mượn .
Phương vừa dứt lời tôi lập tức cảm thấy lạnh sống lưng . Tôi cảm nhận dc một luồn khí lạnh trước mặt , ngước mặt lên nhìn thì thấy hàng triệu cặp mắt hình viên đạn và dao găm bắn về phía mình . Tôi lập tức trả lời :
_ Dạ thôi ! Em cảm ơn . Em mà mặc đồ của anh vào thì sẽ không còn được nhìn thấy bình minh của ngày mai nữa đâu .
_Vậy sao ? Ghê vậy ? Có cần anh cho em mượn vài vệ sĩ ko ? -Phương vẻ mặt nghiêm túc hỏi .
Tôi đơ người đứng hình . Anh đừng có giỡn , anh mà làm vậy có khi hoàng hôn ngày hôm nay tôi còn không được nhìn thấy chứ đừng nói là bình minh của ngày mai . 4A có 4 người mà tôi đã quen biết đến 3 người . Còn một người nữa sao không suất đầu lộ diện xem có họ hàng gì với tôi luôn không , để tôi còn biết mà đi mua bảo hiểm nữa chứ . Haizz kiểu này thì cây khô tự chống chọi với bảo lớn rồi , cuộc sống cấp ba bình yên hạnh phúc của tôi thế là tan vỡ .
_Nè bớt cái tật ta đây đại thiếu gia Moon Kiyoshi của tập đoàn Iceworld đi Nhị Hoàng Tử .-Lại thêm một giọng nói quen thuộc vang lên làm tôi giật mình . Người đó không biết từ đâu đi tới vỗ vai Phương . Tôi cố gắng nhìn thật kỹ thì nhận ra là Fye .
_Bất ngờ quá nha , không ngờ em cũng biết Moon nữa .-Fye nhìn tôi nháy mắt tinh nghịch .
_Nè bí mật nguỵ trang của gia tộc đó . Để lộ không hay đâu .- Moon cau mày huých tay vào người Fye .
_Không có sao đâu . Người nhà cả , con bé biết hết rồi , an tâm . -Fye cười .
_Vậy sao ? Bất ngờ quá ha , vậy mà anh không biết .-Moon ngạc nhiên nói .
RENG ...RENG ....RENG ...
_Hết tiết rồi , em đứng lên đi ! -Moon nói rồi đưa tay dìu tôi đứng dậy
_Thanks you !
Tiếng chuông đó như là một sự giải thoát cho tôi . Vì chiếc váy của bộ đồng phục chỉ đến nữa đùi , rồi phải quỳ cả 45 phút trên nền đất nên đầu gối của tôi bây giờ vừa đau vừa rát vừa tê , tay thì mỏi nhừ . Đứng lên không vững đã vậy còn vấp phải cục đá nữa chứ . Hôm nay là ngày gì mà tôi xui thế này ?
Tôi nhắm tịt mắt lại và chờ đợi một cú hit cho mình . Nhưng mà cái cảm giác ấm áp này là sao nhỉ ? Đáng lẽ tôi phải cảm thấy đau mới phải chứ ? Nghĩ rồi tôi mở mắt ra nhìn . Tôi bắt gặp cặp mắt màu hổ phách của Ouji đang nhìn tôi , còn tôi thì nằm gọn trong vòng tay của cậu ấy . Tôi vùng ra , giọng lạnh lùng nói :
_Buông tôi ra .
Ouji lập tức buông ra ngay , tôi mất điểm tựa té nhào xuống đất . Fye và Moon lắc đầu , Moon cau mày hỏi :
_Cậu có cần phải mạnh tay vậy không . Con bé đã đứng không vững rồi mà cậu còn bạo lực thế này nữa .
_Cái này em muốn không phải tôi ép . Tôi đã đỡ em rồi còn không cám ơn ? -Ouji không thèm để một chữ nào trong câu nói của Moon lọt vào tai mà nhìn tôi lạnh lùng nói .
Muốn tôi cám ơn sao ? Được thôi . Tôi chống một tay xuống đất đứng dậy . Tôi phủi bụi trên người của mình xuống , chỉnh lại tóc tai trang phục cho đàng hoàng . Sau đó tôi đặt hai bàn tay nơi phần eo bên phải , nhún người hành lễ :
_Đa tạ Đại Hoàng Tử . Mong hoàng tử sau này đừng giúp đỡ tôi nữa . Tôi đây thân phận thấp hèn nhận không nỗi ơn nghĩa của người đâu .
Nói rồi tôi quay lưng đi , chân tôi đau rát , lòng tôi đau hơn ngàn lần , mỗi bước chân như hàng vạn mũi kim châm nhưng tôi vẫn cố gắng bước đi . Đau lắm nhưng tôi phải để nước mắt chảy ngược vào tim thôi .
_Coi chừng kìa Dương !
Tiếng của Moon vang lên làm tôi giật mình quay lại .
......BỐP .......
Trái bóng rổ tông thẳng vào mặt tôi và hạ cánh an toàn xuống đất . Tôi choáng váng một lúc rồi ngã xuống . Một thứ chất lỏng chảy ra từ mũi tôi , là máu !!!! Tôi lịm đi nhưng trước khi mất hết ý thức tôi thấy Ouji , Moon và Fye chạy lại ,và giọng nói của họ vẫn còn văng vẳng bên tai :
_Kit /Dương em không sao chứ ? Kit /Dương ....
Ánh mắt Ouji đỏ rực , lạnh lùng đến đáng sợ liếc nhìn hai nữ sinh đã ném trái bóng đó rồi bế Kit lên phòng y tế .
*******************
Ở một góc khuất trong trường có một cô gái với mái tóc vàng cam rực rỡ đang nói chuyện với hai nữ sinh
_Làm tốt lắm ! -Solar nhếch mép cười
_Chị quá khen . Tụi em cũng thấy con nhỏ đó rất chướng mắt nên cho nó một bài học .-Hai nữ sinh đó trả lời .
_Tốt lắm ! Nhưng nhớ không được để cho ai biết . Chúng ta còn chơi với nó dài dài mà .Hai người về đi , ta có việc phải đi rồi .-Solar vẫn mỉm cười gian xảo nói .
_Dạ !
Ba người họ quay đi . Nhưng ở gần đó có một người đã chứng kiến tất cả mọi chuyện . Và cái nụ cười đó lại được vẽ lên trên gương mặt xinh đẹp của cô gái có mái tóc nâu ngang vai bóng mượt .
_Mấy trò ném đá dấu tay này của cô cũ rích rồi Công Chúa điện hạ . Tôi thật thất vọng về cô quá . Tôi nghĩ cô phải nham hiểm , thâm độc hơn chứ . Suy cho cùng cũng chỉ là một đứa con gái ngu ngốc . Ta đây phải tự ra tay thôi . Cho cô bạn nhỏ biết một tí xíu gọi là đau khổ !
HA....HA .... HA
10/7/2013, 13:43
#15Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 11 : Trái tim băng giá
- Spoiler:
- Đôi mắt tôi từ từ mở ra . Trước mặt tôi là một màu trắng xoá. Mùi ête xộc vào mũi , tôi nhận ra ngay mình đang ở phòng y tế . Tôi vén chiếc chăn trên người qua một bên , định sẽ ngồi dậy thì một giọng nói vang lên làm tôi giật mình :
_Tĩnh rồi sao ?
Tôi quay sang nhìn thì thấy Ouji đang ngồi cạnh giường nhìn tôi chằm chằm . Tôi im lặng và quay mặt sang chỗ khác . Đơn giản vì tôi không biết nói gì và tôi không muốn nhìn thấy cặp mắt của anh . Nó luôn thể hiện một sự lạnh lùng , vô hồn nhưng ẩn sâu trong đó là một nỗi buồn khó tả .
_Sao không trả lời ? -Ouji cau mày , vẻ mặt lộ rõ một sự tức giận đang được kiềm nén .
_.......-tôi vẫn im lặng .
Ouji như không chịu đựng được nữa , anh đứng phắt dậy , nắm chặt lấy bã vai tôi lay mạnh :
_Em coi thường ta như vậy sao ? Ta đã làm gì sai chứ ?Em ... em có biết em bỏ đi 3 năm ! Đã 3 năm rồi . Ta đã rất đau em biết không ! Thật sự anh ... anh rất nhớ em ..
Nghe được câu nói này của Ouji tôi cảm thấy nực cười . Tôi không phải con nít đâu , đừng có mà lừa tôi .
_Hừ ! Nhớ sao ? Đau sao ? Tôi không nghĩ vậy ! Người đâu cần phải đau vì tôi thưa Đại Hoàng Tử . Không có tôi thì vẫn còn những công chúa , quận chúa và những cô tiểu thư khác có thể mang niềm vui đến cho ngài , sẵn sàng làm tất cả vì ngài . Hơn nữa họ có giá trị lợi dụng hơn tôi . Họ có thể giúp củng cố địa vị của ngài . Còn tôi , tôi là chỉ là một shamans tầm thường , thậm chí tôi còn không có phép thuật ,. Tôi không có giá trị lợi dụng đâu thưa hoàng tử .
Tôi nở một nụ cười nửa miệng , trả lời bằng giọng khinh bỉ . Gương mặt Ouji giãn ra , anh ngồi xuống cạnh giường , giọng nói trầm ấm vang lên :
_Em ! Vì Solar sao ? Anh và cô ấy chỉ là bạn thôi e..
Tôi đưa tay đặt nhẹ trên bờ môi đỏ mọng của Ouji , ngăn không cho những lời nói kia thoát ra . Tôi chen vào vì tôi không muốn nghe những gì anh nói nữa :
_Đừng nói nữa . Người nghĩ tôi sẽ tin sao ? Xin lỗi nhưng trái tim tôi nó nguội lạnh rồi . Người đã tặng cho tôi một lớp băng rất dày ở trong tim . Bây giờ người lại muốn nó đập loạn nhịp vì người nữa sao ? Đại Hoàng Tử người tham lam quá rồi .
Gương mặt Ouji tối sầm lại , bờ môi đã bắt đầu run run . Tôi bỏ tay ra , quay mặt đi , giọng lạnh lùng :
_Mệt rồi về đi . Người đã làm gì thì bản thân người rõ nhất . Tôi không muốn nói . Nếu còn xem là bạn thì gọi Linda lên giúp tôi .
_Ta biết rồi . Em ... nghỉ ... đi ...
Giọng Ouji run run . Tôi biết anh đang đè nén cảm xúc . Xin lỗi nhưng tôi phải tàn nhẫn thôi , tôi còn phải sống tiếp , tôi phải sống cho mình . Tôi không thể ở bên người , hoàng tử . Người là mặt trời ấm áp , nhưng khi ở cạnh người , nhận những tia sáng của người trong một thời gian lâu như trước đây làm tôi cảm thấy đau nhói . Tôi và người không cùng một thế giới . Ở bên người thật sự quá nguy hiểm . Nếu là trước đây tôi sẽ bất chấp tất cả , tôi chỉ cần người thôi . Nhưng sự việc xảy ra ba năm trước đã tạo ra vết thương rất lớn trong lòng tôi . Và nó khiến tôi phải nghi ngờ tình cảm yêu thương người dành cho tôi có thật lòng ko ? Hay chỉ là một sự giả d ối ?
Ouji bước ra khỏi phòng rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại . Đúng vậy , hãy đi đi đừng níu giữ nữa . Xin lỗi anh nhưng em sẽ không quay lại . Em đã lảng phí quá nhiều thời gian và bây giờ hãy để em sống vì bản thân mình nhé anh ! Cám ơn anh !
Người yêu ơi xin quay mặt đi
Đã hết yêu thương nhau rồi
Này người yêu anh đi về đi
Nhưng xin anh đừng hờn trách tôi
Vì giờ đây trái tim tôi
Giá lạnh .....
10/7/2013, 13:44
#16Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 12 : Nỗi đau ( phần 1)
- Spoiler:
- Kit
Còn lại một mình trong phòng y tế ,được một lúc sau tôi lấy chiếc điện thoại trong túi váy ra và bấm số . Tôi biết quá rõ bản tính của Ouji , mặc dù nói như thế nhưng chắc chắn anh ta đang ngồi ở đâu đó mà tức giận . Tôi cũng biết là những lời nói của mình vừa rồi tác động rất lớn đến Ouji . Nhưng ..... biết làm sao được .
Hai tiếng tút ...tút reo lên lập tức đầu dây bên kia đã bắt máy :
_A lô ! Kit cậu đang ở đâu vậy ? Tớ đi vệ sinh xong không thấy cậu đâu , lo sốt vó lên . Như nói cho tớ biết rồi . Tụi này đang trên đường lên phòng y tế đây . Đợi một chút ...tút tút....
Linda xổ cho một tràng rồi cúp máy . Tôi tưởng đâu đã bị thủng màng nhĩ rồi đó chứ . Tôi cất cái điện thoại vào túi rồi ngả lưng ra sau , tựa trên thành giường . Và ...
RẦM !!!!!
Cửa phòng y tế mở ra một cách "nhẹ nhàng " làm tôi giật mình , nhưng hơn hết tôi vẫn thấy tội nghiệp cho cái cửa . Tôi nghĩ nó phải nứt ra làm đôi rồi đó chứ . Linda với gương mặt hình sự bước vào , theo sau là Như , cô bạn có vẻ rụt rè hơn bình thường . Chuyện lạ !
_Cậu bị sao vậy ? -Linda tiến lại gần tôi , giọng lo lắng hỏi .
_Hi không có gì ! Trái bóng rổ nó iu tui quá nên bay lại hun tui một cái ngay mặt , xịt một tí máu mũi thôi à . Không sao ! -Tôi nở một nụ cười tươi nhất có thể trả lời .
Linda cau mày nhìn tôi vẻ mặt nghi ngờ . Tôi chưa kịp vận dụng nơron để viện lý do thì Như đột nhiên la lên :
_Trời ơi Kit ! Chảy bao nhiêu đây máu mà nói là một tí sao ?
Linda trừng mắt nhìn tôi . Như ơi là Như bà hại tui rồi . Tôi nhe răng ra cười trừ . Cô bạn thân của tôi đã lập tức lên tiếng :
_Quả bóng đó đứa nào ném . Biết không ?
Nhìn cặp mắt sát thủ của Linda tôi không dám trả lời . Như tiến lại ngồi xuống bên cạnh tôi , gương mặt lộ ra vẻ hối lỗi :
_Người ném quả bóng đó là hai nữ sinh của lớp mình . Mình đã nghe họ xì xầm to nhỏ nguyền rủa cậu , rồi thẳng tay ném quả bóng rổ về phía cậu .
_Tại sao thấy mà không cản . -Giọng nói của cô bạn thân của tôi lạnh lùng cất lên .
_Tớ xin lỗi ! Bởi vì họ là đàn em của chị Solar nên mình không thể làm phật ý họ . Họ mà nói với chị ấy là mình sống không yên thân . Hic ... hic ...-Như nói và những giọt nước mắt bắt đầu chảy dài .
Tôi tin Như , cái ngôi trường này chỉ nịnh bợ , cưng chiều những người có thế lực và địa vị như chị ta , ở đây không tồn tại cái gọi là pháp lý và công bằng . Tôi đưa tay lau đi những giọt nước mắt của cô bạn và mỉm cười :
_Không có gì đâu . Mình biết mà . Không phải lỗi của Như mình không trách Như đâu . Chỉ cần hồi về phòng cậu nấu cái gì cho mình ăn là Ok rồi .
Như gật đầu lia lịa , còn Linda thì bàn tay nắm chặt , nghiến răng kèn kẹt :
_Cái con nhỏ công chúa đó không cho cô ta một trận không được mà .
Nói rồi cô bạn chạy đi nhưng đến chỗ cánh cửa đã bị tôi ngăn lại :
_Khoan đã Linda .
_Cậu đừng có ngăn cản . Mình phải cho cô ta một trận .-Linda lập tức dừng lại , quay sang nhìn tôi bằng cặp mắt tức giận .
_Bây giờ Lind đi đánh chị ta thì có được gì không . Nó chỉ làm cho mọi chuyện rối lên thôi . Mình vẫn còn nhịn được . Không sao đâu .-Tôi trả lời một cách chậm rãi . Mong là những gì tôi nói lọt được hết vào tai Linda . Cô bạn vẫn chưa chịu thôi :
_Nhưng ....
_Mình đã nói là không sao . Mình biết phải làm gì Ok ! -Tôi lập tức chen ngang .
Cuối cùng cô bạn cũng đã cho qua chuyện này :
_Được mình nghe Kit lần cuối cùng . Nếu còn có lần sau dù cậu có cản mình vẫn sẽ cho bà công chúa đó một trận nhừ xương .
_Ok Ok ! Nếu còn lần sau thì chính tay mình sẽ cho chị ta một trận không cần đợi Lind nói đâu .-tôi nhe răng cười .
_Nhớ đó ! À mà khi nãy ai đưa bà lên đây vậy ? -Linda chợt nhớ ra điều gì đó và hỏi .
Ngay lập tức Như đã trở lại là Như của mọi ngày . Giọng cô bạn vô cùng phấn khởi nói :
_Tui biết nè . Là Đại Hoàng Tử Ouji -sama bế Kit lên đây đó. Trong bao cặp mắt ghen tị của tất cả nữ sinh . Thật hâm mộ bà quá Kit à. Đúng là trong cái rủi có cái may mà .
Như à mình mừng vì cậu đã bình thường trở lại nhưng bạn lại hại mình rồi . Cái trường hợp của mình là trong cái xui còn có cái xui hơn nữa , chẳng may mắn tẹo nào . Tôi đưa cặp mắt cầu cứu nhìn Linda . Cô bạn hiểu ý quay sang nói với Như :
_Như ơi Lind để quên túi đựng bài kiểm tra trên văn phòng của câu lạc bộ thiết kế rồi . Bà lên lấy giúp tui đi .
_Vậy bà ngồi đây với Kit đi , tui đi lấy cho sẵn xuống căn tin mua đồ về nấu bữa tối luôn .-Như gật đầu ,mở cửa đi ra .
Thấy cô bạn đã đi khuất , Linda đóng cửa lại rồi lên tiếng :
_Nào nói Lind nghe xem đã xảy ra chuyện gì ?
_Uhm . Như thế này ......-Tôi bắt đầu kể lại .
............
Linda nghe xong ngước lên nhìn tôi , đôi lông mày khẽ nhíu lại :
__Rồi sau này cậu tính sao ? Đâu thể thế này mãi được .
Bây giờ tôi rất hoang mang , tôi nghĩ rằng khi nói ra rồi sẽ không sao nữa . Nhưng có lẽ tôi đã lầm . Cổ họng tôi nghẹn lại , khiến cho giọng nói của tôi trầm buồn :
_ Tớ cũng không biết . Tớ nghĩ có khi nào mình nặng lời quá không ? Thật sự phải nói tớ ... tớ rất nhớ anh ta . Nhưng ... không biết tại sao lại ...thành ra thế này .
Linda ngạc nhiên :
_Thật sự rất nhớ nhau . Cậu biết là anh ta cũng nhớ cậu mà . Tại sao không giữ lại mà còn khiến người ta bỏ đi ? Làm vậy không những anh ta đau , cậu cũng thấy đau . Không phải sao ?
_Cậu nói tớ ích kỷ cũng được . Nhưng tớ sợ Lind à. Tớ sợ khi đặt niềm tin vào anh ta , tớ sợ cái cảm giác đau đớn như ba năm về trước . Tớ không thể tin anh ta như ngày xưa . Mà tình yêu một khi đã không có niềm tin thì nó còn gì nữa đâu . -Tôi trả lời mà trái tim đau như có ai đó bóp nghẹt
_Sự việc đã xảy ra lúc đó thật sự tác động rất lớn đến quan hệ của hai người . Nếu bảo cậu đặt niềm tin vào ngài ấy một lần nữa thì thật sự rất khó .-Linda nói .
Lời khẳng định của cô bạn càng khiến tôi đau hơn , tôi cảm thấy nghẹt thở . Tôi thở một cách rất khó nhọc rồi từng giờ chất lỏng từ khoé mi tôi trào ra . Linda đứng dậy ôm lấy tôi , tôi tựa đầu vào vòng tay của cô bạn . Tôi đã khóc , khóc rất nhiều . Tôi khóc như một đứa trẻ nhỏ không có mẹ ở bên cạnh . Còn cô bạn thì chỉ im lặng mà nhìn tôi . Linda thật sự rất hiểu tôi , cô bạn đã cho tôi thứ mà tôi cần bây giờ , sự yên tĩnh . Tôi cứ thế mà khóc , cứ để cho những giọt lệ ngu ngốc đó chảy như một phong trào . Nhưng chỉ lúc này nữa thôi .
******************
Ở ngoài cửa phòng y tế vẫn là nụ cười của cô gái trẻ với mái tóc màu nâu bóng mượt :
_Tôi đã tìm ra được thứ tạo nên khoảng cách giữa cô và ngài ấy rồi . Đau lắm sao công chúa nhỏ nhưng đó vẫn chưa là gì đâu . Hãy khóc đi khi cô còn được khóc . Và hãy chuẩn bị tinh thần đi . Khúc dạo đầu trong trò chơi của chúng ta sắp .....bắt đầu rồi .
10/7/2013, 13:45
#17Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 12 : Nỗi đau ( Phần 2 )
- Spoiler:
- Ouji
Tôi bước ra ngoài và nhẹ nhàng đóng cửa phòng y tế . Tôi phải kiềm chế cảm xúc thật của mình , nhưng khi đi đến cầu thang khối A thì tôi không thể nào chịu được nữa . Bao nhiêu bực tức tôi dồn vào nắm tay và đấm mạnh vào tường .
_Chết tiệt !
Không biết từ lúc nào mà em lại nói chuyện một cách xấc xược và đối xử lạnh lùng với tôi như vậy ? Tôi nhớ em . Thật sự tôi rất nhớ em . Tôi nhớ cô bé với nụ cười tỏa sáng trên môi mà từ cái lần gặp đầu tiên đã làm tôi rung động .
****************
12 năm về trước ...
Khi tôi là một cậu bé mới lên 5. Mẹ mất sớm , ba tôi tái hôn với một người phụ nữ khác . Dì ấy đối xử với tôi rất tốt chứ không xấu xa như những bà mẹ kế mà tôi nghĩ . Tôi sống cùng với ba và dì trong một căn biệt thự ở Nhật Bản . Có một điều bí mật là tôi không phải con người . Tôi biết được điều đó trong một lần ngã từ trên tầng thượng của căn biệt thự xuống đất . Vậy mà chỉ sau một ngày tôi đã hoàn toàn bình phục . Tôi đã đi hỏi ba thật sự tôi là cái gì . Ba chỉ trả lời :"Con trai của ta. Chúng ta không phải là con người . Ta nắm giữ phép thuật và có sức mạnh điều khiển thiên nhiên . Chúng ta thống trị thế giới này ."
Quả thật ba tôi rất mạnh . Người ta nói tôi có vẻ ngoài giống ba như hai giọt nước , cả tính cách cũng giống đôi phần . Tôi rất cô đơn mặc dù trong căn nhà của tôi có rất nhiều người nhưng chỉ là ....người làm . Họ chỉ tập trung làm việc , chẳng ai chơi với tôi cả . Ngoài việc đi học và đến những nơi ba bảo ra thì tôi luôn phải ở trong nhà. Nhìn những đứa bạn cùng tuổi mình chơi đùa với nhau thông qua cánh cửa sổ của căn phòng , tôi thích lắm . Nhưng ba nói là :" Trên đời này cái gọi là tình bạn không đáng tin . Chúng ta không cần bạn bè . Cái ta cần là sức mạnh . Hãy nhớ đó con trai của ta ." Cho đến một ngày tính tò mò đột nhiên trỗi dậy và tôi quyết định trốn ra khỏi nhà .
Tôi chậm rãi bước từng bước chân trên con đường . Ở đây có rất nhiều người qua lại thật là đông vui , nhộn nhịp , không khí cũng trong lành và mát mẻ . Tôi ước gì được như thế này mãi , tôi chán phải đối diện với những bức tường lạnh lẽo trong căn nhà đó lắm rồi . Vừa đi vừa nghĩ khiến tôi đâm sầm vào ai đó . Ngước mặt lên nhìn thì ra là những cậu nhóc chắc cũng bằng tuổi tôi hoặc cùng lắm là lớn hơn một vài tuổi . Tôi phủi hết bụi trên người và nói :
_Xin lỗi bạn không sao chứ ?
Cậu nhóc đang ngã sóng soài dưới đất cũng đứng dậy và quát :
_Có sao đó . Ai bạn bè với mày chứ . Tụi bây đánh nó cho tao .
Hắn nói rồi cả đám chúng nó đánh tôi tới tấp . Tôi không có lỗi gì cả . Ba đã nói đúng trên đời này không có cái gọi là tình bạn , chỉ có sức mạnh mới giúp ta tồn tại . Tôi hất ngã cái thằng đang đánh mình rồi vụt chạy . Chúng nó đuổi theo . Tôi cứ chạy mãi cho đến khi bắt gặp một căn nhà nhỏ với cây bàng to lớn che bóng mát cả sân vườn . Nhưng trên hết là cánh cổng màu đen của ngôi nhà mở toang . Không cần suy nghĩ tôi chạy ngay vào và nấp ở một bụi cây trong sân . Bọn nó chạy vào đây lục tìm khắp nơi và đá đổ vài chậu hoa hướng dương . Chỉ còn một chút nữa thôi là chúng nó đã tìm được chổ nấp của tôi nhưng một giọng nói chợt vang lên :
_Mấy người là ai ? Làm gì trong nhà tôi .
Chủ nhân của giọng nói đó là một cô bé khá xinh xắn với tóc cùng màu nâu hạt dẻ với cặp mắt . Thằng kia kênh mặt lên :
_Tụi này đang tìm người tránh ra đi .
_Đã vào nhà người ta rồi mà còn xấc xược , đã vậy còn làm hư mấy chậu cây nữa , ta gọi KiKi ra tiếp chuyện với bọn mi . KiKi !!!
Cô bé vừa dứt lời lập tức một con chó becgie to đùng phóng ra làm tôi giật mình . Con chó có khi còn lớn hơn cả cô nhóc đó chứ . Nó sủa ầm lên rượt bọn kia chạy mất dép . Còn lại một mình , cô bé cúi xuống dựng mấy chậu cây lên , nước mắt đã rưng rưng . Tôi bước ra khỏi đó :
_Cảm ơn bạn đã giúp mình .
_Thì ra là có người nấp ở nhà tôi thật . Tôi không biết đâu , tại cậu đó ! Tại cậu mà mấy chậu hoa của tôi hư hết rồi . Oa...oa ...-cô bé hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của tôi , rồi sau đó ngồi phịch xuống đất khóc ầm lên .
Tôi luống cuống không biết làm gì còn cô nhóc thì khóc ngày một to hơn . Chợt nhớ ra tôi lấy thanh sô cô la ở trong túi quần đưa cho cô bé :
_Nè cho bạn nín đi .
_Tạm tha cho cậu . Nhưng cậu phải giúp mình dọn dẹp chỗ này đó . -cô nhóc nín khóc ngay lập tức , cầm lấy thanh sô cô la rồi đứng dậy .
Tôi giúp cô bé dọn dẹp những chậu cây đó . Tôi lấy tay lau đi mồ hôi trên mặt . Cô nhóc cười ầm lên :
_Ha ... ha .... mặt cậu ...ha ... ha ...dính đầy đất ....ha ...ha ...
Tôi ngây người nhìn cô bé . Lần đầu tiên tôi được thấy một nụ cười đẹp như vậy . Nó tỏa sáng dưới ánh mặt trời lúc hoàng hôn . Cuối cùng khi về nhà tôi đã bị ba mắng rất nhiều , nhưng tôi không nghĩ là mình sai , bởi vì tôi đã có một ngày rất vui vẻ . Đột nhiên tôi được đưa lên làm Đại Hoàng Tử của tộc Shamans . Không biết lý do tại sao bởi vì tôi không phải là con của Đại Pháp Sư sao có thể là hoàng tử được ? Tôi hỏi ba vậy chúng tôi là pháp sư sao , ba không trả lời chỉ mỉm cười mà nói :" Con chỉ cần làm tròn bổn phận Đại Hoàng Tử của mình , không được để ai xem thường . Bởi vì con sẽ là người thống trị ."
Kể từ lúc đó xung quanh tôi còn có thêm nhiều người nữa . Họ chỉ biết nịnh bợ và những nụ cười họ dành cho tôi đều là giả tạo . Tôi đột nhiên nhớ cô bé kia , nhớ nụ cười trong sáng của cô nhóc . Rồi một ngày đẹp trời một người bạn của dì đến chơi , cô ấy cũng dẫn theo con gái nữa . Thật ngạc nhiên , là cô bé đó . Thì ra em ấy tên Lê Thùy Dương nhỏ hơn tôi một tuổi . Dương , cái tên nói lên con người , ngây thơ và tỏa sáng như vầng thái dương .
Vui hơn nữa là tôi được chuyển về sống ở căn biệt thự tại Việt Nam , và nhà của Dương cũng gần đó . Chúng tôi thường xuyên chơi đùa cùng nhau . Đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi .
..................
3 năm về trước khi qua tìm em tôi lại thấy căn nhà em trống không . Em biến mất như chưa bao giờ tồn tại . Em bỏ đi mà không nói với tôi dù chỉ một lời tại sao vậy chứ ?
Tôi ra sức tìm kiếm em . Và giờ đây em đang ở rất gần tôi . Tôi đã vui như thế nào khi biết em học trong trường này , em biết không ? Thật ra tôi đã làm gì sai chứ ? Em nói tôi nghe xem .
_Ouji ! Anh đang làm gì ở đây vậy ?
Một giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi . Là Solar cô ta làm gì mà đi ngang qua đây , nhưng tôi không quan tâm , cái tôi cần bây giờ là sự yên tĩnh .
_Biến đi .
_Có chuyện gì vậy ? Nói em nghe xem .
Cô ta chẳng những không đi mà còn ngồi xuống cạnh tôi và nắm lấy bàn tay của tôi . Giả tạo ! Thật kinh tởm , tôi hất tay ra và quát lớn :
_Biến đi , cô thì biết cái gì chứ ? Hả ? Cô hiểu được tôi sao ?
_Có chuyện gì mà em không biết chứ ? -cô ta cũng hét lên
_Đừng để tôi nói lại lần thứ ba . Biến đi .-tôi đang tức giận đến tột độ nhưng ở đây tôi không được manh động .
_Hôm nay tâm trạng anh không tốt , em không trách anh . Ngày mai chúng ta nói chuyện .-nói rồi cô ta quay đi.
Thật sự những người được gọi là công chúa này , quận chúa nọ bên cạnh tôi chỉ là một lũ giả tạo . Cái họ cần là danh vọng và quyền lực , nếu là tôi của trước kia , không có cái thân phận hoàng tử này thì liệu họ có thèm liếc nhìn tôi dù chỉ một cái không ? Chắc chắn là không .
_Họ không phải là em Kit à . Họ thật sự không phải là em . Chết tiệt .
Tôi đấm thật mạnh vào bức từng . Những tiếng răn rắc vang lên và máu đã bắt đầu chảy . Nhưng nó không đau bằng vết thương lớn trong lòng tôi hiện giờ.
....................
Trên đầu cầu thang , Solar đã nghe thấy tất cả , bàn tay cô ta nắm chặt rít lên từng tiếng :
_Tôi đã định xử nhẹ cho con bé đó , nhưng Ouji chính anh đã châm ngòi cho tất cả mọi chuyện . Đừng có trách tôi .
10/7/2013, 13:47
#18Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 13 : Khởi đầu cho một tình bạn .
- Spoiler:
- Cả tuần đó là một chuỗi những ngày tồi tệ đối với Kit , chuyện xảy ra hôm đó cứ lẩn quẫn trong đầu khiến cô bé không tập trung được vào việc học trong khi kì thi giữa học kì hai đang cận kề . Cuối cùng thì cũng được về nhà nhưng Kit buồn một điều là Linda lại bị mama triệu hồi không đi chơi với cô bé được . Chẳng hiểu sao dạo này cô bạn thân có vẻ bận rộn hơn hẳn lúc trước , Kit cũng không muốn hỏi vì sợ làm phiền Linda , cô bé nghĩ có lẽ cô bạn đi hẹn hò với tình yêu mới thì sao . Ai biết được .
Lê từng bước chân trên con đường, giờ đây Kit đang đứng trước cửa nhà và .....shock toàn tập . Bởi vì trên cánh cửa có treo một tấm bản to đùng nội dung như sau :
"Kit à mẹ có việc bận phải giải quyết , ba con đã về thế giới pháp sư , Clover qua nhà Rainbow chơi rồi nên khoảng một tuần nữa mọi người mới về . Con ở nhà một mình nhé , nếu tuần sau vẫn chưa thấy mẹ liên lạc thì con ở lại kí túc xá đi nha . Yêu con ."
Haizz ! Kit thở dài một tiếng rồi lấy từ trong balô ra một chiếc chìa khóa . Có lẽ mẹ cô bé làm cho mỗi người một cái chìa khóa cửa là để dùng trong trường hợp này . Kit đẩy cửa vào nhà , dọn dẹp đồ và nấu bữa tối . Nói là nấu cho hoằng tráng vậy thui chứ thật ra là ăn ......mì gói . Lý do , đồ ăn mama chất đầy trong tủ lạnh đó chứ mà có biết nấu đâu . Cô bé cứ bị mẹ mắng hoài cái tội không biết nữ công gia chánh là cái mô tê gì sau này làm sao lấy chồng , và Kit chỉ nhe răng ra mà cười trừ . Cô bé ước gì có thứ phép thuật nào giúp nấu ăn giỏi thì tốt biết mấy .
Giải quyết xong đống bài tập , đang nằm dài trên chiếc ghế sofa xem TV thì đột nhiên
"I can tell you're looking at me
I know what you see
Any closer and you feel"ll the hit
GG
You don't have to pretend that you didn't notice me
Every look will make it hard to breath
T.R.X
Bring the boy out ..."
Tiếng chuông điện thoại reo lên làm cô bé giật bắn mình . Kit chụp lấy cái điện thoại và bắt máy mặc dù thấy số rất lạ .
_Alô !
_Kit phải không ? Đang làm gì vậy ?- đầu dây bên kia trả lời giọng nói rất quen thuộc .
_Phải xin hỏi ai gọi vậy ?- bàn tay Kit run run một cảm giác bất an trỗi dậy trong lòng cô bé .
_Là anh Ouji đây . Ngủ chưa ?
Kit chết sững nhưng cố giữ bình tĩnh và hít một hơi thật sâu trả lời :
_Mới có 7g30 ngủ gì ? Có gì không ?
_Tốt . Ra công viên gần nhà đi , anh có chuyện muốn nói . Không gặp anh không về đâu .
_Nhưng ....tút ....tút ....
Những tiếng tút tút hờ hững vang lên . Ouji đã cúp máy ngay sau đó , thậm chí còn không thèm nghe Kit trả lời . Cô bé lập tức cất điện thoại vào túi quần , khoác vội chiếc áo lạnh , khóa cửa cẩn thận rồi chạy thật nhanh ra ngoài . Thời gian quen Ouji đủ để Kit biết cậu ta không nói đùa đâu , nếu cô bé không đến cậu ấy sẽ không về thật .
Đến công viên nhìn qua , nhìn lại không thấy Ouji đâu , Kit cúi người xuống thở hồng hộc .
_ Mệt lắm sao ?
Một giọng nói vang lên làm cô bé giật mình , tay ôm lấy ngực và ra sức quát :
_Làm ...người ta ...hết hồn .... Có gì không ? Nói nhanh đi ...
_Ra kia ngồi nghĩ đi rồi nói .
Ouji cau mày nhìn Kit rồi chỉ tay về chỗ cái ghế đá phía dưới táng cây to , gần cổng công viên . Vì quá mệt nên cô bé gật đầu đồng ý .
_Nè uống đi . -nói rồi cậu đưa cho Kit chai nước suối mát lạnh .
_Uhm . Cảm ơn .
Cô bé cầm ngay chai nước uống một hơi hết nửa chai . Ouji mỉm cười :
_Chạy đến đây sao ? Sợ anh chờ đến sáng hả ?
_Nói nhiều . Đừng vòng vo vào vấn đề chính đi . Sao có chuyện gì ? -Kit lắc đầu chau mày nhìn cậu .
Sắc mặt Ouji trở nên nghiêm túc , giọng của cậu trầm ấm vang lên , từng câu , từng chữ rất rõ ràng :
_Ok ! Sao nhĩ thật sự anh đã rất cố gắng nhưng vẫn không hiểu tại sao em lại ... xa lánh anh như vậy . Nhưng ...anh nghĩ điều đó bây giờ không còn quan trọng nữa . Anh biết cho dù có như thế nào em cũng sẽ không trở về bên anh .
Cậu ngưng lại một chút , rồi quay sang nhìn Kit bằng cặp mắt ấm áp :
_Em làm cho anh một việc được không ?
_Chuyện gì ?-cô bé trả lời
_Chúng ta trở lại làm bạn được không ? Anh xin đấy . -giọng nói của Ouji vô cùng thành khẩn .
Kit nhắm mắt quay mặt ra xa , cô bé suy nghĩ một chút rồi trả lời :
_Dù gì mẹ tôi và mẹ anh cũng là bạn thân của nhau . Tôi quen biết anh cũng được 12 năm rồi , gặp mặt làm ngơ không xong . Thôi thì ... ok tôi đồng ý chúng ta bắt đầu một tình bạn tốt đẹp nhé !
Cô bé nở một nụ cười tươi nhìn Ouji . Cậu nghe được những lời nói đó thì mừng như bắt được vàng , ôm chầm lấy cô bé. Kit la lên :
_Nè anh làm gì vậy buông ra đi .
_Yên nào , chỉ một chút thôi , một cái ôm cho tình bạn . - tiếng của Ouji nhẹ nhàng vang lên bên tai Kit .
Cô bé để yên , thôi không vùng vẩy và la hét . Kit cảm nhận được vòng tay cậu từ từ xiết chặt , và hơi ấm trong cái ôm đó . Được một lúc sau Ouji buông cô bé ra .
_Nào anh đưa em về .
_À ... ừ ..
Kit đứng phắt dậy quay vội đi , mặt cô bé thoáng chút sắc đỏ . Kit nhìn ngang nhìn dọc , ngó qua ngó lại , thấy lạ Ouji liền hỏi :
_Em tìm gì vậy ?
_Xe của anh .-cô bé trả lời và vẫn tiếp tục tìm kiếm .
_Ha . Vì muốn nói chuyện với em nên anh đi bộ đến đây , không thì người của ba anh lại nhòm ngó . -Ouji bật cười . Quả thật chỉ có Kit và những hành động ngốc nghếch của cô bé mới khiến cho cậu cười được , sau ngần ấy năm qua .
_Uhm . Về thôi .-Kit gật đầu rồi bước đi .
Cả hai cùng nhau bước đi trên con đường nhộn nhịp của trung tâm thành phố mỗi người một suy nghĩ . " Chuyện gì thế này , không khí ngột ngạt quá . Không có đề tài gì để nói . Con đường về nhà sao dài quá vậy ? Hay tại mình tưởng tượng ? " -vừa nghĩ Kit vừa nhìn xuống làn đường xe cộ tấp nập . "Chuyện gì vậy ? Sao hôm nay Kit im lặng bất thường vậy nhỉ .? Khó chịu quá ! "-Ouji trầm ngâm .
Vẻ mặt của cậu lúc này trong rất cool , mái tóc bạch kim tỏa sáng ngay cả vào ban đêm làm ai cũng phải ngước nhìn , và cặp mắt màu hổ phách lạnh lùng khiến người ta bị lôi cuốn và chìm đắm trong đó .
Những tiếng xì xào bàn tán làm cho Kit càng cảm thấy khó chịu hơn , cô bé đột ngột la lên :
_A !
Ouji giật mình cau mày nhìn cô bé :
_Gì vậy ?
_À ...Ừ ... không có gì tới nhà rồi . -Kit cảm thấy hơi ngượng vì hành động của mình . Cô bé cúi gầm mặt xuống chỉ tay về phía căn nhà .
Ouji nhìn vào trong một hồi rồi lên tiếng :
_Sao yên lặng vậy ? Em ... ở nhà một mình sao ?
_Uhm,. Ba mẹ có việc nên đi rồi . Bye bye . Ngủ ngon .-Kit gật đầu vẫy tay chào tạm biệt cậu .
_Uhm . Ngủ ngon .-Ouji cũng gật đầu .
Kit quay đi , nhưng khi vừa bước lên được vài bật thang , cô bé xoay lại :
_À Ouji này sao tôi không bao giờ thấy anh trên xe buýt đến trường sau kì nghĩ cuối tuần vậy ?
_Hì . Em nghĩ ta là ai . Đương nhiên là ta đến trường bằng xe riêng rồi . Em lên ngủ đi .-Ouji bật cười .
_Uhm.
Kit thoáng buồn , cô bé vội vàng quay đi chạy thật nhanh vào nhà và đóng cửa lại . Kit biết mình đã hỏi một câu ngốc nhất thế kỉ , điều đó càng chứng minh khoảng cách về địa vị giữa cô và cậu ấy . Điều này làm trái tim Kit nhói đau , cô bé thở một cách khó khăn như có cái gì đó bóp nghẹt .
Trong khi đó Ouji vẫn đứng ngoài cửa nhìn cho đến khi đèn trong nhà của Kit tắt hẳn cậu mới quay đi . Đêm nay có lẽ Ouji sẽ ngủ rất ngon , cả cô bé cũng vậy .
Mọi thứ đã trở lại như những gì nó vốn có
Điều đó có đồng nghĩa với việc ánh sáng đã trở về bên họ ?
Không đâu làm sao có ánh sáng khi quá khứ là một màn đêm
U tối
Cũng giống như tất cả dung dịch kiềm đều là Bazơ
Nhưng tất cả những Bazơ chưa chắc là dung dịch kiềm
Tương lai lại là những nút thắt nối liền nhau
Để gỡ được chúng thì cái giá phải trả ko hề nhỏ
Chỉ biết rằng hãy sống thật hạnh phúc ở hiện tại
Vì nó là một món quà mang tên
PRESENT !!!!!!!
11/7/2013, 18:42
#19Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 14 : Bí mật được bật mí .(phần 1 )
- Spoiler:
- Kit ngồi trên xe buýt đến trường mà cứ mỉm cười suốt buổi . Cô bé tíu tít kể cho Linda nghe chuyện của mình và Ouji . Cô bạn thân cũng mừng thay cho cô bé , lâu lắm rồi mới thấy Kit cười như vậy , đúng là chỉ có người đó mới khiến cô bé vui như vậy . Linda vừa mừng vừa lo , không biết nụ cười đó còn đọng trên đôi môi Kit nữa không .
Cô bé đang đi cùng Linda và Như trên con đường từ ký túc xá đến lớp học thì bắt gặp một chiếc trực thăng đáp xuống sân trường . Cả bọn con gái vây xung quanh và bất chợt một dáng người cao cao bước xuống . Là Ouji . Nhìn thấy Kit cậu nở một nụ cười ấm áp . Những nữ sinh khác tia thẳng cặp mắt sát thủ vào cô bé . Kit mỉm cười , vội vàng cúi chào rồi chạy mất . Linda chỉ biết lắc đầu cười trừ trước hành động của cô bạn còn Như thì luôn miệng khen Kit ,bằng những câu như :" Sướng nhé .", " Nhất bà rồi , ước gì tui được như bà thì hay . "..v...v..v
Giờ ra chơi hôm đó Kit thong thả đi xuống khu vườn của mình , cũng vì tâm trạng không tốt mà cả tuần qua cô bé không đến đó . Không biết mấy hạt giống Moon cho đã lên mầm chưa nhỉ ? Hai chậu hướng dương của mình chắc đã nở rồi .- chỉ nghĩ thôi thì Kit cũng đã thấy rất vui . Cô bé nhanh chóng chạy xuống khu vườn .
Nhưng khi đến nơi thì ..... chỗ đó chỉ còn là một đống đổ nát . Những chậu cây bị đạp đổ , đất vươn khắp nơi . Hạt giống mà Moon tặng đã lên mầm nhưng ôi thôi bị bàn chân của ai đó giẫm nát hết rồi .
Kit vội vàng chạy đến , ngồi phịch xuống đất , nước mắt đã rưng rưng . Công sức của cô bé mấy tháng qua đổ sông đổ biển hết rồi . Đang chìm đắm trong sự tuyệt vọng , một ý nghĩ điên rồ lóe lên, Kit lâu nước mắt , nhìn qua , ngó lại . Thấy không có ai cả, cô bé phủi hết bụi trên người rồi đứng dậy . Hai bàn tay Kit đan vào nhau , cô bé lẩm nhẩm cái gì đó rồi từ từ mở tay ra . Những tia sáng xanh lục từ đó bay xung quanh khu vườn , làm cho cây cối trở lại bình thường , thậm chí là còn tươi tốt hơn trước . Những cánh hoa hướng dương vươn lên tỏa sáng lấp lánh trong nắng . Mầm cây con của Moon cũng trồi dậy làm xanh cả một khoản sân .
Phù !!
Kit thở nhẹ ra rồi quay sang nhìn cây bàng . Nó bị tổn hại nhiều nhất , cành cây trơ trọi không một phiến lá , thậm chí còn có dấu hiệu như bị thiêu đốt . "Ai lại làm ra cái chuyện này nhỉ "-Kit cau mày suy nghĩ , rồi cô bé lắc đầu việc cần làm bây giờ là chữa lành cho nó , ai làm thì tính sau . Nhưng có lẽ việc này sẽ làm Kit mất sức nhiều hơn .
_Hỡi sức mạnh vượt qua không gian và thời gian . Ta ! Người nắm giữ sức mạnh cây lá ra lệnh cho ngươi .... Hồi Sinh !
Kit đặt tay lên cây bàng , đôi mắt cô bé nhắm lại và đọc to câu thần chú . Lập tức từng mầm lá vươn ra , cành cây rung rinh trong gió , phủ xanh cả bầu trời , che mát cho sân vườn . Đôi mắt Kit từ từ mở ra , trông cô bé có vẻ mệt mỏi . Việc truyền khí này thật sự làm cô bé mất sức rất nhiều .Nhưng Kit cảm thấy rất vui , cô bé mỉm cười , quay người lại thì .....
Ouji , Moon và cả Fye nữa đang đứng đó nhìn cô bé chằm chằm . Bao nhiêu sự ngạc nhiên hiện lên trên gương mặt họ . Kit giật mình ngồi phịch xuống ghế đá , khuôn mặt hốt hoảng như nhìn thấy diêm vương . " Tiêu rồi . Họ đã thấy tất cả . Làm sao đây ? "
11/7/2013, 18:44
#20Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Sponsored content Chap 14 : Bí mật được bật mí (phần 2)
- Spoiler:
- Thế là Ouji bên trái , Moon bên phải còn Fye ở đằng sau .
_Em khai ra mau và giải thích xem -Ouji vừa nói trong tay vừa cầm một thanh sét .
_Em không khai là không được đâu . Anh chắc chắn em là người gây náo loạn hôm đó . Em biết hậu quả khi hai vật này chạm nhau mà .-Moon dí sát thanh băng mình đang cầm vào tia sét của Ouji .
_Anh nữa ! Em bị thập viện bao vây rồi , khai ra mau không thì anh thổi bay cái chổ này .-Fye tiếp lời , ngón tay trỏ xoay vòng tạo nên những cơn gió nhẹ nhàng đến rợn người .
Kit đổ mồ hôi , cả người run lên bần bật . Ba chàng trai với gương mặt tuyệt mỹ đang nhìn cô bé bằng cặp mắt sát thủ . Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc theo sống lưng Kit . Cô bé nhắm mắt la lên :
_Ok em nói , em nói . Mấy anh làm ơn cất đồ chơi vào dùm em .
Bọn họ thu hồi lại phép thuật . Kit thở phào nhẹ nhõm . Gương mặt cả ba người trở nên nghiêm túc :
_Rồi nói đi .
_Haizz , em điều khiển sức mạnh của cây . Vào hai năm trước trong một
lần đánh nhau , do tự vệ nên đã giải phóng sức mạnh .-Kit từ từ giải thích .
Ouji cau mày :
_Hai năm trước ? Hèn gì anh không biết . Anh đã cảm thấy lạ rồi . Mẹ em , mẹ anh , dì kế của anh và cả hiệu trưởng trường nay đều là pháp sư bật cao , vậy mà em lại ko có phép thuật . Thì ra em giấu .
Moon thấy vậy tiếp lời :
_Vậy sao em lại gây náo loạn ở trận đấu hôm bữa vậy ?
_À em chỉ muốn xem cho biết thôi . Ai ngờ tảng băng bay về phía em thì đương nhiên em phải tự vệ rồi .-Kit trả lời .
Ouji lắc đầu :
_Trời ạ , bên ngoài đấu trường có giăng kết giới , khi sức mạnh gặp phải kết giới sẽ bị vô hiệu hóa đó ngốc ạ .
_Em có biết đâu .-Kit chu môi lên cãi .
Fye đứng đó im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng :
_Có một điều kì lạ là tại sao sức mạnh của Kit ko bị kết giới vô hiệu hóa .
Ouji suy nghĩ một hồi rồi trả lời :
_Có lẽ là vì sức mạnh của Kit đã bị thất truyền từ lâu .
__Sức mạnh bị thất truyền ? -cô bé nghiêng đầu tỏ vẻ thắc mắc .
_Uhm ! -Ouji gật đầu rồi từ từ kể lại .
Tương truyền vào mấy trăm ngàn năm trước , trong trận chiến huyền thoại để giành quyền đứng đầu của các gia tộc shamans , witch và angel , vị pháp sư đầu tiên tham gia trận đấu đó đã để thua cho người của gia tộc Witch . Phù thủy lên cầm quyền và những năm sau đó là chuỗi những đau khổ đến với tộc pháp sư và thiên thần . Bởi lẽ Witch là hậu thế của một giống tộc đại diện cho bóng tối đã bị tiêu diệt trước đó , họ không ưa những người của tộc Shamans , Angel lại càng căm hận hơn . Shamas được tạo thành bởi một Angel thuần huyết và một cá thể của gia tộc khác cũng có thể là con người . Nói cách khác pháp sư là hậu thế của thiên thần , rất là sùng bái họ và không đội trời chung với phù thủy . Cả hai gia tộc này đều tượng trưng cho ánh sáng . Vị pháp sư đã bị giết ngay lúc đó và ông ta nắm giữ sức mạnh cây lá . Những người có phép thuật như họ thường có tuổi thọ rất cao mấy trăm năm hoặc cũng có thể là cả ngàn năm , họ cũng có thể hồi phục sức khỏe rất nhanh gấp mấy trăm lần người bình thường , nhưng họ không bất tử . Cả 3 gia tộc đều sẽ chết ngay tức khắc khi trúng phải chất độc mang tên :Blackheart . Nó được tạo ra từ những thói xấu , nỗi tuyệt vọng , sự ganh ghét , sự đố kị ,... của cả con người và những người mang trong mình sức mạnh huyền bí kia . Và không có cái gọi là ...thuốc giải . Giống tộc có sức mạnh bất tử , một số bị tiêu diệt , một số bị phong ấn nhưng không ai biết có còn sót lại một cá thể nào không .........
_Kể từ đó những người điều khiển sức mạnh của cây trong hai gia tộc đã bị tiêu diệt , và sức mạnh cũng thất truyền như chưa từng tồn tại . -Ouji từ tốn giải thích .
Kit thoáng run người , mồ hôi lấm tấm vài giọt trên trán cô bé . "Thì ra đây là lý do vì sao mẹ kêu mình giấu đi sức mạnh . Nguy hiểm quá ."-Kit nghĩ .
_Mẹ em nói đúng đó đừng cho ai biết em có sức mạnh này , nếu không em sẽ nối gót vì pháp sư đó luôn đấy . -giọng Ouji vang lên làm Kit giật mình , cô bé cau mày :
_Anh thôi ngay cái việc đọc suy nghĩ của người khác đi . Cái đó gọi là quyền riêng tư có biết không ?
_Em thì lâu lâu anh mới đọc được cho nên phải tận dụng cơ hội chứ !
_Mấy anh giữ bí mật giúp em được không ? -Kit chẳng quan tâm đến lời nói của Ouji mà nhìn ba người họ với ánh mắt van xin .
_Đương nhiên là được .-cả ba đồng thanh .
_Anh cũng không muốn người bạn như em gặp nguy hiểm chút nào . -Moon cười tươi .
_Đúng vậy . Tên trong gia tộc của em là gì vậy ? -Fye gật đầu .
_Là Kitty Hime ! -Kit trả lời .
_Ok , nhà em có sách không ? Có gì mang lên đây bọn anh giúp em học phép thuật . -Ouji lên tiếng hỏi .
Kit mỉm cười gật đầu :
_Có chứ ba có mua cho em rồi .
_Uhm. Bọn anh sẽ giúp anh sẽ giúp em luyện tập để sử dụng thành thạo sức mạnh của mình . -Moon trả lời .
Đột nhiên Fye chen ngang :
_À hai vị hoàng tử , chúng ta phải đi rồi . Đứng đây một hồi mấy nữ sinh kia kéo đến là lớn chuyện đó . Chỉ cần một trong ba chúng ta đứng đây cũng đủ chết rồi . Đằng này ..... hai người hiểu ý tớ mà đúng không ?
_Uhm, mình về thôi . Tạm biệt Kit . -Moon vỗ vai Ouji rồi nhìn Kit .
_Dạ , Bye Bye mấy anh .-cô bé vẫy tay chào lại .
Ouji trả lời :
_Hai người về trước đi, tớ lên sau .
_Uhm .
Fye và Moon gật đầu rồi quay đi . Chỉ còn lại hai người dưới sân , Kit cảm thấy tim mình đập liên hồi . Một cơn gió thổi qua tạo nên khoảng cách giữa họ . Cô bé cố gắng giữ bình tĩnh , còn Ouji đột nhiên kéo Kit lại gần rồi ôm lấy cô bé . Kit không biết là cậu đã kiềm nén thế nào đâu , Ouji đã muốn ôm cái thân hình bé nhỏ này từ lúc thấy cô bé run sợ khi nghe câu chuyện khi nãy lận nhưng vì có hai tên kia nên thôi .
_Ou ...Ouji à , tôi không sao đâu . Anh ... buông ra đi . -Kit lên tiếng , cô bé sợ sẽ chết vì tim đập quá nhanh hoặc nghẹt thở mất .
Kit không biết chuyện gì nên vẫn vô tư , Ouji thì khác , cậu cảm nhận được sự thay đổi của cái thế giới huyền bí này . Một sự thay đổi đáng sợ , Ouji không thể không lo . Cậu khẽ vuốt mái tóc nâu mượt mà của cô bé , giọng trầm ấm vang lên :
_Em , sau này phải thật cẩn thận . Không được sử dụng phép thuật bừa bãi . Nghe chưa .
_À ...Ừ ..Tôi ...tôi biết rồi . Anh không cần lo đâu . -Kit lắp bắp lấy tay đẩy nhẹ Ouji ra .
Cậu đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán cô bé . Ouji không để ý thấy gương mặt của Kit bây giờ đỏ như gấc chín , cả người cô bé nóng rang , chết mất thôi . Bây giờ cậu mới chịu buông Kit ra , cô bé vội quay mặt đi chỗ khác . Nhưng Ouji đã kịp nhìn thấy gương mặt đỏ hồng đáng yêu của Kit , cậu mỉm cười xoa đầu cô bé :
_Hi, thôi anh về lớp đây . Nhớ những gì anh dặn .Ok !
_Uhm.-Kit khẽ gật đầu .
Ouji quay đi . Từng cơn gió nhẹ thổi qua . Tán cây bàng rung rinh trong gió , cô bé ngẩng mặt lên nhìn rồi mỉm cười :
_Không cần cảm ơn đâu . Tôi về đây .
Cô bé chạy vụt đi , trên môi vẫn giữ nụ cười tươi . Và ngay khi đó một cô gái bước ra từ trong góc tối , trên gương mặt cũng hiện lên một nụ cười :
_Thì ra cô bạn nhỏ là pháp sư . Vậy thì cô nên đi gặp một người . Cô phải trân trọng những giây phút bên ngài ấy đi , cô bạn nhỏ . Bởi vì một kỷ nguyên đau khổ sẽ bắt đầu . Sớm thôi .
Rồi cô ta biến mất như một làn sương mờ buốt giá
Nhưng có lẽ ai đó đã nhầm . Mang trong mình những phép thuật huyền bí chưa chắc đã là pháp sư . Có thể là phù thủy , thiên thần hay ..... chủng tộc đã bị phong ấn bao lâu nay . Không ai có thể đoán được tương lai sẽ ra sao kể cả những người là nguyên nhân của trò chơi , những người chơi , những người ngoài cuộc và những người tháo nút thắc . Ai sẽ là người chiến thắng , ai là kẻ thua cuộc ? Thời gian sẽ là câu trả lời nhưng .... xin nhớ một điều . Tương lai sẽ bị thay đổi bất cứ lúc nào . Chỉ cần một lời nói , một hành động khác làm phá vỡ thế cân bằng của bánh xe thời gian và vòng xoay định mệnh thì ..... một tương lai khác sẽ lại mở ra ......
Sponsored content
Re: The Love Legend - Kas
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5
Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|