- Spoiler:
- Tại căn phòng hiệu trưởng đó lại diễn ra một cuộc đối thoại của hai con người .
_Thưa dì con đã tiếp cận được con bé đó và biết được sức mạnh mà nó điều khiển : là mộc .- đó là giọng nói của một chàng trai có mái tóc đen tuyền .
_Quả đúng như ta nghĩ . Kẻ gây náo loạn là nó . Cái thứ sức mạnh đáng nguyền rủa đó đã đẩy gia tộc của chúng ta vào bể khổ của sự tuyệt vọng trong mấy trăm năm trước . Ta tuyệt đối không tha cho nó . -Bà Venus cau mày trả lời .
_Dì bớt giận . Bước tiếp theo chúng ta nên làm gì . - cậu ta mỉm cười trả lời .
_Con có một vẻ đẹp rất hoàn mỹ . Được rồi biến con bé đó trở thành người của con , làm cho nó yêu con được ko ? -Bà ta suy nghĩ một hồi rồi nói.
_Dì à việc đó đối với con quá dễ . Dì cứ ngồi đó chờ tin vui của con đi . -Cậu ta gật đầu .
_Ta không trông mong điều ngược lại đâu . -Venus nhíu mày .
_Dì yên tâm đã là mối nguy hại cho gia tộc của chúng ta con tuyệt đối sẽ không động lòng . Xin phép dì con lui ra . -cậu ta trả lời rồi cúi đầu .
_Uhm.
Nhận được cái gật đầu nhẹ nhàng của bà ta , cậu ấy từng bước , bước ra .
CẠCH !!
Cánh của vừa khép lại bà Venus đã lên tiếng :
_Cô ra đi , có chuyện gì ?
_Kính chào nữ thần Venus , tôi đến nay để nói về bước tiếp theo trong kế hoạch của chúng ta . -Vẫn là cô gái có mái tóc nâu đó bước ra từ trong góc tối .
_Bước tiếp theo ?
_Đúng vậy . Chúng ta nên cho cô bạn nhỏ đến gặp người đó . -cô ta mỉm cười gật đầu .
_Ta tin cô được không khi chính bản thân cô là tình địch của con gái ta . -Bà Venus đan hai bàn tay vào nhau , đưa cặp mắt nghi ngờ nhìn cô gái .
_Chúng ta có cùng một mục tiêu . Kẻ thù của kẻ thù là bạn . Chưa tới lúc chúng ta đánh nhau đâu . Việc cần làm bây giờ là giải quyết cô công chúa nhỏ đó .
Nghe đến đây gương mặt của bà Venus hiện rõ sự ko hài lòng và thậm chí là tức giận :
_Con ranh đó chẳng có huyết thống gì với hoàng tộc cả. Cô nên nhớ điều đó . Đừng có gọi nó công chúa này nọ , ta không vui đâu . Còn kế hoạch đó cứ làm theo ý cô đi .
_Xin lỗi vì điều đó thưa nữ thần . Chỉ có Công Chúa điện hạ mới thật sự là công chúa của gia tộc này , ngoài ra không có ai xứng đáng . Tôi xin lui xuống để thực hiện bước tiếp theo . Chào tạm biệt người . - nói rồi cô ta cúi đầu nhẹ và quay lưng bước ra .
CẠCH !!!
Cánh cửa một lần nữa đóng lại , và nụ cười xuất hiện trên gương mặt quen thuộc :
_Người đàn bà ngu ngốc . Công chúa thì mãi mãi vẫn là công chúa . Tôi sẽ chờ xem bà ứng phó thế nào khi Đại Pháp Sư biết chuyện này .
*******************************
Kit đang khóa cửa thư viện của khối B lại rồi đi về ký túc xá , mấy ngày nay cô bé túc trực ở đây để đọc sách tham khảo tài liệu chuẩn bị cho kì thi sắp tới . Cô thủ thư đã về từ sớm và giao lại chìa khóa cửa cho Kit . Cô rất tin tưởng cô bé vì lúc nào Kit cũng giúp đỡ cô như một người bạn vậy . Trời bây giờ đã tối mịt , ánh trăng tròn vành vạnh trên cao cũng đã nhạt màu dần , từng cơn gió thổi qua , chiếc gilê khoác ở ngoài quá mỏng làm cho Kit cảm thấy lạnh .
Reng ...reng ...
Tiếng chuông điện thoại reo lên , là chuông tin nhắn , Kit lấy điện thoại trong túi váy ra đọc .
_Tớ để quên tập hồ sơ ở khu nhà kho phía Nam khối A rồi, cậu qua lấy hộ tớ nha Kit ...-cô bé lẩm nhẩm đọc tin nhắn .
_ Haizz cô bạn này lúc nào cũng lơ đễnh , phải đi lấy về thôi .
Nghĩ rồi Kit chạy vụt đi . Đến khu vực phía Nam của khối A , cô bé nhìn qua , ngó lại mà chẳng thấy gì cả ,xung quanh là những tán cây đung đưa trong gió và thi thoảng có những tiếng kêu ai oán của mấy con qua nghe rợn người . Kit từng bước tiến sâu vào trong và không ngừng tìm kiếm cái nhà kho đó . Cô bé nghĩ chắc tập hồ sơ đó rất quan trọng nên cô bạn mới kêu mình đi lúc này , Kit nhất quyết phải tìm cho ra.
Bất chợt có một tia sáng le lói đâu đó , cô bé chạy thật nhanh đến nơi phát ra ánh sáng . Càng đến gần nơi đó Kit càng cảm thấy rõ một mùi hương rất nhẹ, rất ngọt ngào .
Và cô bé đang đứng tại đây với khuôn mặt vô cùng sững sờ và ngạc nhiên . Một cánh đồng hoa . Một cánh đồng hoa với những bông hoa nhỏ nhắn xinh đẹp . Chúng có những cánh mỏng và sắc trông như hoa cúc nhưng không phải . Hoa còn mang một màu đỏ thắm , không giống với sắc vàng và hồng vốn có của nó . Một màu đỏ tuyệt đẹp , đẹp đến rợn người .
_Đây là hoa .....Bất Tử .-Kit thều thào gương mặt vẫn còn lộ rõ sự ngạc nhiên .
...........................
Tôi là ai ?
Tôi đang ở đâu ?
Và tôi đang
Làm gì ?
Tôi không phải là con người .
Cũng đừng nghĩ tôi là pháp sư , phù thủy hay
Thiên thần
Tôi được tạo ra để bảo vệ cho chủ nhân và
Hủy diệt
Đến cả cái tên hiện giờ đang có cũng là
Chủ nhân cho tôi .
Vậy thật sự thì tôi là ai ?
Những suy nghĩ miên mang đó luôn hiện diện trong tâm trí của người con trai này suốt mười mấy năm qua , phải nói là từ khi cậu ý thức được sự sống đang tồn tại lận . Người con trai này được tạo ra khác với giống loài của mình là cậu có một trái tim . Trái tim cậu có cùng nhịp đập với chủ nhân của mình . Nhưng cậu ấy lại không biết được cái gì là hỉ , nộ , ái, lạc . Cậu lại càng không hiểu tình yêu là gì mà tất cả muôn loài đều phải đau khổ vì nó . Cả những người nắm trong tay quyền lực , phép thuật và sức mạnh đang ngồi trên ngôi cao đầy quyền lực cũng bị cuốn vào những cuộc chiến đẫm máu vì cái gọi là tình yêu đó .
Một cơn gió nhẹ lướt qua , đôi mi người con trai đó dần hé mở để lộ ra cặp mắt nâu sẫm tuyệt đẹp nhưng vô hồn . Đôi mày cậu nhíu lại , có người đã bước vào khu vườn của cậu và kẻ đó tuyệt đối sẽ không còn mạng trở ra ? Nghĩ rồi cậu đứng dậy , cầm theo thanh kiếm có vỏ bao bên ngoài được chạm trổ và đính những viên đá quý tuyệt đẹp bước đi . Cậu đi đến nơi mà hướng gió bị thay đổi , nơi có một người con gái đang đứng đó với gương mặt ngơ ngác . Và cậu ấy nghĩ thầm cô ta sẽ là thức ăn cho những bông hoa của cậu .
Nhận thấy được sự khác lạ và những tiếng động ngày một gần , Kit quay lại nhìn và sự ngạc nhiên tột độ hiện rõ trên khuôn mặt cô bé :
_Ouji !!!!
Nhưng Kit nhanh chóng lắc đầu xua đi cái ý nghĩ đó khi nhìn thấy rõ gương mặt của người con trai đang tiến đến gần mình . "Không đúng cậu ta có mái tóc màu đỏ và đôi mắt nâu sẫm khác nhau hoàn toàn . Tại sao mình lại nhầm là Ouji nhỉ ?"-Kit nghĩ thầm . Cô bé vội vàng nhìn cậu ta , miệng lắp bắp , huơ huơ tay :
_Xin ... xin lỗi tôi đi lạc đường . Tôi không cố ý vàô đây đâu .
Nhưng cậu ta bỏ ngoài tai tất cả lời nói của Kit . Những kẻ bước chân vào đây toàn là một lũ tò mò . Cả cái trường này ai lại không biết đây là khu vực cấm và chủ nhân là cậu , Tứ Hoàng Tử của tộc Shamans . Đi lạc ư , ngụy biện . Nghĩ rồi cậu rút thanh kiếm ra, tiến về phía cô bé . Kit thấy có điều gì đó bất thường , nguy hiểm và y như rằng là vậy . Cậu ta tung những đòn kiếm sắc bén với tốc độ ánh sáng về phía Kit . Cũng may cô bé ý thức được nên tránh né kịp thời . Vừa tránh những chiêu thức vũ bão đó, Kit vừa nói :
_Nè! Anh bình tĩnh đã . Tôi xin lỗi . Hoa của anh đâu có hư hại gì đâu .
Nhưng một lần nữa cậu ta bỏ ngoài tai lời nói của Kit và tiếp tục ra đòn tấn công ngày một nhanh hơn . Cậu rất ghét những người tò mò , vì chủ nhân của cậu lúc trước cũng đã phải chịu nỗi đau đớn tột cùng về thể xác cũng bởi sự tò mò đó . Vậy mà trên gương mặt của chủ nhân lại hiện lên sự hạnh phúc , cậu thật sự không thể hiểu nỗi . Cũng như lúc này đây cậu cảm thấy cô gái bé nhỏ này nhìn rất quen thuộc , khuôn mặt này có lẽ cậu đã từng được nhìn thấy qua cánh cửa sổ của căn phòng . Nhưng bây giờ không phải lúc nhận bà con , có thể những hoàng tử khác có người bước chân vào cấm địa của mình họ sẽ nương tay tha cho nếu có lý do chính đáng nhưng với cậu thì không . Vì cậu nghĩ tất cả chỉ là ngụy biện . Và cậu ta khá ấn tượng với cái cách mà cô bé này tránh những đòn tấn công của cậu .
Kit biết bây giờ không thể giải quyết mâu thuẫn bằng đối thoại được nữa , mặc dù là một công dân có phẩm chất tốt và luôn yêu hoà bình nhưng lúc này đây phải dùng vũ lực rồi , tránh né kiểu này sẽ kiệt sức mà chết mất . Nghĩ rồi Kit đưa tay kẹp lấy thanh kiếm , xoay vòng rồi nhảy bật lên . Chàng trai kia hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , đâm thẳng cây kiếm lên trên . Cô bé đáp xuống một cách nhẹ nhàng trên ......mũi kiếm , ánh mắt kiên định , sắc bén nhìn anh ta . Ý muốn nói là tôi thật sự chẳng làm gì cả .
Cậu ta cũng chẳng có tí tẹo nào nói lên việc sẽ tha cho Kit cả . Cậu ấy hất mạnh thanh kiếm lên , cô bé lộn một vòng tròn rồi nhẹ nhàng tiếp đất .
XOẸT !!!!!
Kit đứng dậy thì bắt gặp ánh mắt vô hồn của chàng trai đó đang nhìn mình . Cặp mắt như nhìn thấy tâm can người khác làm cho cô bé cảm thấy ...nghẹt thở . Giọng nói của cậu ta trầm ấm vang lên :
_Bị thương rồi .
_Hả?
Kit giật mình theo hướng nhìn của cậu ta thì thấy cánh tay trái của mình đang rỉ máu . Từng giọt máu lăn dài xuống những ngón tay rồi thấm vào đất . Lạ thay nơi mà máu của cô bé vừa rơi xuống vươn lên một cành hoa bất tử đỏ chói .
_Từ ...lúc..nào ....chứ...
Cô bé thều thào rồi ngất lịm .
_Máu tốt .
Cậu ta tiến đến chỗ Kit vừa ngã xuống . Trên thanh kiếm lđó có bôi một loại độc dược , nó khiến cho người ta rơi vào giấc ngủ cùng giấc mơ đẹp . Cho nên dù có là người mạnh đến mức độ nào chỉ cần trúng một nhát kiếm thôi sẽ bại trận dưới tay cậu . Một cái chết ngọt ngào .
Nhưng khi bất chợt nhìn thấy sợi dây chuyền có mặt hình trái tim nhỏ của Kit mở ra , bên trong có một bức hình , bước chân cậu khựng lại .
_Đây là ....công chúa nhỏ .
Cậu ta lầm bầm rồi cất thanh kiếm vào nhẹ nhàng bế Kit lên . Lại một cơn gió lướt qua , chàng trai cảm nhận được vẫn còn một người nữa ở đây . Nếu như bình thường thì cậu sẽ cho kẻ đó đi chầu diêm vương rồi . Nhưng bây giờ thì không . Cậu phải lo cho cô công chúa nhỏ này trước đã .
Và đúng vậy một cô gái đã đứng đó , trong góc tối , gương mặt hiện rõ sự không hài lòng . Nhưng chợt suy nghĩ ra một điều gì , nụ cười ấy lại được vẽ lên và cô ta biến mất trong màn đêm .
Những cánh hoa bất tử rung rinh . Ở nơi này chúng nó thật sự là bất tử không bao giờ héo tàn . Vì chúng được tưới bởi những giọt máu người . Một cánh của mới xuất hiện , một lựa chọn mới được đặt ra , một tương lai mới sẽ hình thành . Nhưng bánh xe thời gian vẫn quay đều và ở đúng thế cân bằng của nó . Định mệnh vẫn là định mệnh .....
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5
11/7/2013, 18:46
#21Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 15 : Cái chết ngọt ngào .
11/7/2013, 18:47
#22Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 16: Kết giới bị hoá giải . Mụ phù thủy và một nút thắc trong quá khứ .
- Spoiler:
- Một ngọn lửa bùng lên dữ dội trong căn phòng . Nó như muốn nuốt chửng lấy thân hình bé nhỏ của một cô gái có mái tóc nâu kia. Và chủ nhân ngọn lửa đó lại hét ầm lên :
_Tại sao ? Tại sao một kẻ khát máu như nó lại để con bé kia sống sót . Cô đã sai ở chỗ nào hả ?
Ngọn lửa lớn từ tay bà Venus tiến thẳng về phía cô gái ấy , về phía gương mặt xinh đẹp của cô . Nhưng cô ta chẳng có một cái hành động gọi là tránh né hay một cái thái độ mang tên sợ hãi mà còn .....cười . Khi sức mạnh của Venus chỉ còn cách cô ấy một khoảng được tính bằng mm thì ....
ÀO!!!!!!!!
Một vòng tròn nước xuất hiện bao quanh cô ta . Nước gặp lửa tạo thành luồn hơi nóng ran rồi cả hai sức mạnh cùng biến mất trả lại vẻ tự nhiên vốn có cho căn phòng .
_Nước cấp A-của cô sao có thể chế ngự được lửa A+ của ta ? - bà Venus thoáng chút ngạc nhiên .
_Tôi bước chân vào đây cũng có nghĩa là tôi đã chuẩn bị tinh thần trước rồi . Tôi không hề hóa giải được sức mạnh của nữ thần , chỉ là tự vệ thôi . Với lại khi tung ra chiêu thức đó người dùng lực nhiều hơn khí , điều đó không tốt đâu . -cô gái ấy mỉm cười .
Bà Venus ngồi xuống , lưng tựa vào ghế , hai tay đan lại :
_Ta có hơi nóng nảy và bây giờ ta cần một lời giải thích cho sự việc ngày hôm qua .
_Đó là cội nguồn sức mạnh của người không sao cả. Người đứng đầu ba tộc hiện giờ là Đại Pháp Sư tộc Shamans , chồng của nữ thần . Trong cuộc chiến sắp tới chẳng phải người muốn rằng gia tộc của chúng ta sẽ lại cầm quyền thống trị hay sao ? Việc cậu ta tha cho con bé đó là bước đầu tạo nên một nhân tố quan trọng dẫn đến chiến thắng vinh quang của chúng ta , thưa nữ thần .-cô ta từ tốn trả lời .
_Ta sẽ xem xét lại việc đó . Còn cái kết giới phía Tây , nếu cô ta là hậu duệ của ......-Venus cố tình bỏ lửng câu nói .
Thấy thế cô gái tiếp lời :
_Người muốn cô ta phá kết giới , tôi nghĩ hơi sớm nhưng người đã nói vậy thì tôi sẽ thi hành ngay .
_Uhm. Nhanh đi.-Venus gật đầu .
Cô ta cúi chào rồi bước ra .
****************************
Lúc này đây một giấc mơ đang trỗi dậy trong tiềm thức của một cô bé và nó ....không hề ngọt ngào .
Tôi đang ở đâu đây . Cái cảm giác mát lạnh này nó bao trùm lấy tôi . Có cái gì đó quen thuộc quá . Thứ ánh sáng duy nhất nhỏ bé trên kia không đủ để tôi nhìn thấy rõ mọi vật xung quanh mình . Tôi đang chìm dần thì phải , và tôi bắt cảm thấy ngợp thở . Không thể nào ? Là nước ! Ai đó làm ơn đi xin hãy cứu tôi , đừng , đừng . Tại sao tôi cố vùng vẫy mà vẫn không ngoi lên được . Không . Không . Không .
_Không !!!!! -Kit hét lên một tiếng rồi ngồi bật dậy , những giọt mồ hôi ướt đẫm trên trán cô bé .
Kit quay mặt lại nhìn , hình ảnh đầu tiên thu vào mắt cô bé là Linda và Như đang nhìn mình chằm chằm với gương mặt đầy lo lắng .
_ Tĩnh rồi hả , còn mệt không ?-Linda lên tiếng , cô bạn kê gối lên thành giường để Kit tựa lưng vào .
_Uhm , mình ko sao rồi .-Kit mỉm cười .
_Tối hôm qua cậu đã đi đâu vậy ? Đừng nói với tui là cậu đến khu vườn phía Nam của khối A nha , trên người cậu toàn mùi hoa bất tử .-Như hỏi .
_Uhm cậu nhắn tui đến đó lấy tập hồ sơ cho cậu mà .-Kit gật đầu cái rụp .
_Trời ạ! Kit ơi tui nhắn là khu nhà kho phía Nam khối B mà . Nè . -Như muốn té ngửa sau hành động của Kit . Cô bạn lấy cái phone ra chìa ngay tin nhắn trước mặt cô bé .
Kit cười trừ :
_Ha ha chắc hôm qua tối quá nên đọc nhầm .
_Rồi cậu có biết ai đưa cậu về không ? -Như hỏi.
Kit lắc đầu vậy là cô bạn tiếp lời giọng đầy hào hứng :
_Ren Isora ! Là Ren Isora đó! Cấy được mệnh danh là kẻ máu lạnh . Bà là người duy nhất bước vào đó mà toàn mạng trở ra đó . Cậu ấy còn dặn tui và Linda chăm sóc bà cẩn thận nữa kìa . Thật ngưỡng mộ bà quá Kit à .
Kit không tin được vào những điều vừa nghe , cậu ta đưa mình về sao ? Nhưng cô bé cảm thấy từ khi quen biết cô bạn này cuộc sống của Kit vui vẻ , rộn ràng hẳn lên . Cô bé thật sự rất quý Như . Linda im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng :
_Như à bà ra ngoài chờ tui chút đi rồi hai đứa mình đi học .
_Uhm .
Như gật đầu rồi mở cửa chạy ra ngoài . Chỉ còn có hai đứa trong phòng không gian đột nhiên yên lặng hẳn . Linda mở lời cắt đứt cái không khí kì cục đó :
_Lại thấy giấc mơ đó sao ?
_Uhm nhưng tui không sao đâu , yên tâm .-Kit trả lời .
_Vậy thì tốt , mặc dù không bị thương gì nặng nhưng cậu nên nghĩ ở phòng đi . Đồ ăn tui để trong bếp . Ăn xong nhớ uống thuốc . -Linda dặn dò
Kit thoáng giật mình nhìn xuống cánh tay trái của mình , không thấy được một vết thương nhỏ nào cả, rồi cô bé nhanh chóng mỉm cười với Linda :
_Uhm tui biết rồi Lin đi học đi , nhớ chép bài giúp tui , chiều về mua cái gì cho tui ăn là ok rồi .
_Heo vẫn hoàn heo . Ngủ đi, tui đi học đây . Bye bye .-Linda cốc nhẹ đầu Kit rồi mở cửa đi ra .
_Bye bye .
CẠCH !!!!!!!!!
Cánh cửa phòng vừa đóng lại gương mặt Kit lập tức chùn xuống . Bàn tay cô bé nắm chặt lấy sợi dây chuyền có mặt hình trái tim của mình . Rồi ....
Tách ! Tách !
Một giọt , hai giọt , ba giọt và tiếp theo sau đó là hàng loạt nước mắt lăn dài trên gương mặt của Kit , nó chảy xuống thấm nhẹ vào tay . Những tiếng nấc đã vang lên .
_Tại ...sao ...chứ ? Tại sao lại ....đối xử với em như vậy ...chứ ?
Giấc mơ đó là một phần kí ức cay đắng của cô bé . Kit chấp nhận mọi cái giá cho dù đắt như thế nào để xóa đi . Nhưng đó là điều không thể . Và nó đã dày vò tâm hồn cô gái nhỏ này trong suốt ngần ấy năm qua .
**********************
Màn đêm bao trùm tất cả , không gian thật yên tĩnh , đôi khi có những cơn gió lướt nhẹ qua làm cho những tán cây đun đưa nghe xào xạc . Kit nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường của mình mãi mà không ngủ được , trong khi đó hai cô bạn thì đã say giấc nồng . Cô bé khoác vội chiếc áo lạnh rồi nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài . Kit cần chút không khí để suy nghĩ một vài chuyện .
Bước từng bước thật chậm xuống khu vườn yên tĩnh của mình , đầu óc cô bé rối tung lên vì những chuyện đã qua và suy nghĩ phải làm như thế nào để đối mặt với nó . Tán cây xào xạc đun đưa , và bất chợt một tiếng nhạc du dương vang lên . Kit khựng người , đôi chân chuyển hướng , bước đi đến nơi phát ra âm thanh đó một cách vô thức . Băng qua khu rừng với những tiếng quạ kêu in ỏi . Chạm đến nơi có ánh sáng và những cành hoa , nơi phát ra thứ âm thanh êm dịu đó .
Một lần nữa Kit lại bước chân vào đây , khu vườn với những bông hoa bất tử đỏ thắm . Cậu ta -Ren Isora đang rồi tựa lưng dưới gốc cây cổ thụ to lớn và thổi sáo . Khúc nhạc rất hay , nhưng nó mang một nỗi buồn sâu thẳm , một sự lạnh lẽo và cô đơn . Cô bé tiến về phía cậu , không có một chút mảy may lo sợ là tính mạng của mình đang bị đe dọa . Cậu ta đã nhận thức được là có người đã bước chân vào đây và ....
Xoẹt !!!!
Ren vẫn ngồi yên đó nhưng cây chùy thủ của cậu ấy đã kề sát cổ Kit . Mặc cho những giọt máu đang rỉ ra do đường trượt của thứ vũ khí đó , cô bé không một chút lo sợ đặt những ngón tay thon dài của mình chạm vào khuôn mặt hoàn mỹ đến từng nét của cậu rồi dang tay ôm lấy Ren . Cậu ấy thoáng giật mình vì những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gương mặt Kit và hành động của cô bé . Nhưng nó chỉ là thoáng qua và nhanh chóng vụt tắt , trả lại sự lạnh lùng vốn có thường ngày . Kit đang khóc , khóc một cách rất vô tư , khóc như một đứa trẻ mất mẹ . Còn Ren chỉ ngồi đó và yên lặng .
Một lúc sau khi đã bình tĩnh lại , cô bé lấy tay lau sạch nước mắt .
_Tôi có làm phiền cậu không ?
Ren không nói gì chỉ khẽ lắc đầu . Cậu thở dài một tiếng , cặp mắt lim dim , thấy vậy Kit ngồi xuống bên cạnh Ren , duỗi thẳng chân ra và trong lời nói có chút trêu chọc :
_Mệt lắm sao ? Muốn ngủ một chút không ?
Và hành động của cậu ấy bây giờ làm cho cô bé ngạc nhiên tột cùng . Ren nằm xuống nghiêng phần lưng về phía Kit và gối đầu lên chân cô bé cặp mắt nhắm lại . Nhìn cậu lúc này như một đứa trẻ vậy .
_Sao vậy ? Không muốn giết tôi nữa hả ?-cô bé cười cười .
Ren đột nhiên xoay mặt qua phía Kit , đến lượt bàn tay cậu chạm vào cái cổ trắng ngần của cô bé , nơi có một vết rạch dài đang rỉ máu . Kit cảm nhận được có một thứ chất lỏng mát lạnh từ tay Ren chảy vào cổ mình . Nó hơi rát một chút , nhưng rất dễ chịu . Cậu bỏ tay xuống , cô bé lại đưa tay lên chạm vào và không hề cảm nhận được cái gọi là vết thương . Kit ngạc nhiên tròn mắt hỏi :
_Tôi nhớ không nhầm thì hôm qua tôi có bị thương , nhưng bây giờ không thấy gì cả . Cũng là cậu chữa lành sao ?
_Uhm.-lần này có tiến bộ hơn một chút, cậu đã lên tiếng .
_Sao vậy ? Không phải là hôm qua cậu muốn giết tôi lắm mà ? -cô bé hỏi tiếp .
_Không đi học , Đại Hoàng Tử lo.-giọng nói của Ren trầm ấm vang lên .
_Ouji lo cho tôi á ? -Kit ngạc nhiên hỏi lại .
Cậu gật đầu . Đôi mắt cô bé bây giờ hiện rõ nỗi buồn , lời nói có một chút nghẹn lại :
_Thật sao ? Tôi lại thấy đau hơn rồi .
Đôi lông mày của Ren khẽ nhíu lại , hàng mi cong vút từ từ mở ra , để lộ cặp mắt màu nâu sẫm lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Kit . Cô bé cảm thấy có cái gì đó nghẹn ngào làm Kit khó thở khi nhìn đôi mắt của cậu . Ren lại đưa tay chạm vào sợi dây chuyền trên cổ cô bé :
_Hoàng Tử tặng ?
_Uhm , đẹp không ?-Kit hỏi .
Cậu lại gật đầu , im lặng ngắm nhìn nó . Cô bé cảm thấy mình như bị tuki vậy nói chuyện một mình . Rồi một cảm giác bức xúc trỗi dậy trong lòng , Kit lên giọng :
_Nè mà cậu nói chuyện làm ơn có chủ ngữ vị ngữ một chút được không ? Cậu là học sinh lớp 11 đó không phải lớp 1 đâu . Cái đó là phép lịch sự tối thiểu có biết không ?
Một sự yên lặng trên mức lạ thường và những tiếng thở đều làm cô bé cảm thấy nghi ngờ . Kit lay nhẹ Ren :
_Có nghe tôi nói không vậy ,nè ! Ê , cốc cốc có ai ở nhà không .
Cô bé ra sức làm đủ thứ chuyện nhưng cậu ấy vẫn nằm đó , thở đều và đôi mi không hề chớp .
_Đáng ghét , đang nói chuyện mà ngủ. Không chơi với cậu nữa . Tôi đi về .
Nói rồi Kit cởi chiếc áo khoác trên đang mặc ra, xếp lại nhẹ nhàng rút chân ra và gối đầu cho Ren . Cô bé đứng lên một cách khó khăn vì đôi chân tê rần . Và rồi bước từng bước chậm chạp ra khỏi đó mà không để ý thấy lần đầu tiên có một nụ cười được vẽ lên trên khuôn mặt ai đó. Dù chỉ là thoáng qua .
********************
Kit băng qua khu rừng đó và cố gắng tìm kiếm cái biển chỉ dẫn hình mũi tên đề chữ khối B. Cuối cùng cũng thấy nó , nhưng sao lại chỉ qua hướng bên trái nhỉ ? Cô bé nhớ là bên phải mà ? Kit suy nghĩ một hồi rồi quyết định đi theo hướng mũi tên chỉ với ý nghĩ có lẽ mình nhớ nhầm . Và khi bước chân vội vã của Kit chạy đi khuất , một cô gái có mái tóc nâu bước ra từ trong bụi rậm , xoay nhẹ mũi tên chỉ hướng ngược lại rồi mỉm cười đắc thắng .
Kit cứ đi mãi và kèm theo đó là những suy nghĩ hỗn độn trong đầu làm cô bé không để ý đến xung quanh . Đột nhiên mặt đất rung chuyển , những con dơi từ trong hang tôi bay ra làm Kit giật mình . Cùng lúc đó ở những không gian khác nhau Venus , mẹ Kit , Clover , cô gái tóc nâu , Ouji và Ren đều có chung một suy nghĩ : Kết giới đã bị phá bỏ !
Ouji lập tức chạy từ phòng ký túc xá của mình đến nơi đã giăng kết giới , nơi giam giữ một thứ vô cùng khủng khiếp . Ren cũng vậy , không chần chừ một giây , cậu đứng dậy lao đi với tốc độ ánh sáng .
_Á Ha Ha Ha! Á Ha Ha Ha !
Một tiếng cười ghê rợn vang lên . Những con dơi kia tụ lại tạo thành hình dáng một người phụ nữ . Mới đầu nhìn bà ta già nua , xấu xí với mái tóc bạc phơ và làn da nhăn nheo . Nhưng dần dần từng lớp da trở nên trắng mịn , đôi môi đỏ thắm , cặp mắt sắc bén lạnh lùng và mái tóc chuyển sang màu tía . Bà ta lơ lửng ở trên cao và nở một điệu cười khinh thường nhìn Kit :
_Ann , cuối cùng thì ngươi cũng chịu giải thoát cho người bạn này . Ngươi vẫn sinh đẹp như lúc trước nhỉ ? Mái tóc đỏ chói suôn mượt của ngươi đâu rồi , sao chúng lại là màu nâu hạt dẻ đáng ghét kia ? Đang chơi trò hóa trang sao ? Chắc bây giờ ngươi đang sống rất hạnh phúc bên anh ấy đúng không ?
Những câu hỏi dồn dập của bà làm Kit cảm thấy choáng ngợp . Cô bé lắc đầu, cặp mắt lộ rõ sự hoang mang :
_Bà đang nói cái gì vậy ? Tôi không hiểu ?
_Đừng có đóng kịch với ta . Cái thứ mang dòng máu bị nguyền rủa như ngươi mà dám tướt đoạt đi người yêu của một trong chúa trong hoàng tộc Witch như ta , rồi niêm phong ấn ta trong cái hang động này ngần ấy năm . Ngươi sẽ phải trả giá cho việc này .
Bà gào lên , cặp mắt hằn lên những vệt đỏ như máu . Một sự tức giận tột độ đang trỗi dậy trong người đàn bà này . Kit bây giờ người đã cứng đờ , cô bé thật sự hoang mang trước những lời nói của bà ta , nhưng không biết phải làm gì lúc này . Người đàn bà đó phẩy tay một cái , một trận gió lộng từ đâu kéo đến , hất bay Kit đi , nó làm cho cô bé văng vào vách hang động với một lực rất mạnh .Kit cố gắng đứng dậy , bà ta lại tiếp tục đọc lẩm nhẩm thầm chú gì đó, hàng loạt những tảng đá to lớn lao đến chỗ Kit . Cô bé lúc này đưa hai bàn tay về phía trước , một hàng rào cây được hình thành hất bay những tảng đá đó về phía bà ta nhưng kì thực chúng ko hề chạm được vào người đàn bà đó dù là một vết trượt nhẹ .
Bà ta thoáng ngạc nhiên :
_Luồn khí này . Ngươi không phải là Ann .
_Ngay từ đầu tôi đã nói là tôi không biết chuyện gì rồi .-Kit trả thều thào .
_Nhưng giọng nói , cặp mắt...-người đàn bà đó suy nghĩ một hồi rồi đẩy tia nhìn sắc bén về phía Kit :
_Ta hiểu rồi . Ta phải tiêu diệt ngươi để trừ hậu hoạ về sau .
Cô bé thở dài một tiếng , thật sự bây giờ Kit không còn đủ khí để đấu với bà ta nữa . Mà cho dù có đủ sức mạnh thì cô bé cũng không phải đối thủ của bà phù thủy này .Kit phải tìm cách rút thôi . Chớp ngay thời cơ lúc cô bé đang lơ là suy nghĩ, bà ta phóng thẳng ngọn lửa to lớn về phía cô bé . Lửa của bà ta khác với của Venus , nó mãnh liệt hơn , chất chứa lòng ghen tuôn và thù nhận nhiều hơn , và mạnh hơn , rất nhiều Đến khi cảm nhận được hơi nóng rồi thì nó chỉ còn cách Kit vài cm , cô bé không thể trở tay kịp . Và rồi .......
Ào!!!!
Một luồn hơi thoát ra , đây là hiện tượng khi nước gặp lửa . Bà ta ngạc nhiên quát lên :
_Nước cấp A+, kẻ nào ?
Từ trong làn hơi mờ dáng người to cao của một chàng trai dần hiện ra . Kit mở mắt ra nhìn . Là Ren Isora . Cậu ta đang đứng che chắn cho cô bé . Bất chợt cậu ấy quay sang hỏi Kit :
_Có sao không ?
Cô khẽ lắc đầu . Và điều Kit lo lắng bây giờ là bà phù thủy kia lại chơi trò đánh lén . Bà ta đang khai triển phép thuật , một trận đồ với những kí tự cổ hiện lên dưới chân người phụ nữ ấy .. Kit biết trận đồ này nếu cô bé đoán không lầm thì .....
_Sức mạnh bóng tối ! Khai trừ .
Quả đúng là như cô bé nghĩ , bà ta dùng thuật bóng tối . Kit đẩy Ren sang một bên và dàn ra một trận đồ khác :
_Năng lượng ánh sáng lan tỏa .
Bóng tôi và ánh sáng gặp nhau . Bà ta và Ren thật sự ngạc nhiên về sức mạnh của cô bé này . Nhưng do đang bị thương và lượng khí ko đủ Kit bị đánh bật ra . Bà ta đặt chân xuống đất , cất tiếng nói :
_Khá lắm cô gái nhỏ . Nhưng trò chơi kết thúc tại đây .
Kit đã quá mệt mỏi , cô bé ngất lịm đi . Bà phù thủy từng bước tiến lại gần Kit . Ren rút thanh kiếm ra lao thẳng về phía bà ta nhưng ....
ẦM ! XOẸT !
_Á !!!!
Những tia sét từ trên giáng xuống khiến bà ta gào ầm lên :
_Đủ rồi đó Victoria !
Ouji bước ra từ trong những hàng cây . Sức mạnh này , giọng nói này , lau đi vết máu trên khóe môi, bà ta quay phắt lại nhìn thì thấy một chàng trai có mái tóc màu bạch kim sáng chói và cặp mắt hổ phách lạnh lùng . Gương mặt bà ấy hiện rõ sự ngạc nhiên và tia nhìn hạnh phúc :
_Knight !
_Bà biết ba tôi ? -Ouji nhíu mày hỏi .
Sự thất vọng tột cùng lóe lên , bà ta lồm chồm chống tay xuống đất và đứng dậy :
_Ba cậu ? Ra vậy , ta hiểu rồi .- Victoria quay sang nhìn Kit đang được Ren bế trên tay :
_Ta sẽ còn gặp lại nhau , cô gái nhỏ, chuẩn bị tinh thần đi .
Nói rồi , cơ thể bà ta hóa thành những con dơi và tung cánh bây đi mất . Chỉ còn lại ba người ở đây , Ouji tiến gần đến chỗ Ren , vẻ mặt khó hiểu hỏi :
_Sao cậu lại ở đây ?
_Cảm thấy được kết giới bị phá . Trả công chúa cho ngài .
Ren nói rồi đặt Kit vào vòng tay của Ouji , cậu không quên lấy chiếc áo khoác khi nãy đắp cho cô bé . Cậu ấy quay lưng bước đi như cái bóng cô đơn âm thầm . Ouji xiết chặt Kit trong vòng tay , giọng cậu nhẹ nhàng vang lên :
_Sao em lúc nào cũng làm ta phải lo lắng thế này hả công chúa nhỏ ?
Cậu đặt nụ hôn nhẹ lên trán cô bé rồi bế Kit về phòng .
Một trong những mối nguy hiểm đã được giải thoát
Nhưng nó không phải yếu tố làm lệch bánh xe thời gian
Dù vậy đây là một cửa ải khó để vượt qua
Ước mơ trở thành hiện thực
Ký ức được xóa đi
Nhưng có vui không , có hạnh phúc không ?
Hay sẽ đau khổ nhiều hơn nữa ?
11/7/2013, 18:47
#23Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 17 : Cuộc tập kích trong con hẻm .
- Spoiler:
- _Linda à tớ đi mua đồ ăn sáng đây , chắc Kit đang đi dạo ở đâu đó cho khỏe thôi cậu đừng lo .-Như lên tiếng khi thấy Linda cứ đi qua đi lại trong phòng , mặt mày nhăn nhó .
_Haizz cậu cứ đi đi làm sao mà không lo cho được . Mặt trời lên đến đỉnh núi rồi mà cậu ấy còn chưa về nữa . Đi dạo cái kiểu gì mà thế này chứ ? Chắc chắn là có chuyện rồi . -Linda làu bàu .
Như vỗ vai cô bạn trấn an :
_Đừng lo nữa , Kit đâu phải là con nít cậu ấy biết tự lo cho bản thân mà . Thôi tớ đi đây .
_Uhm .-Linda gật đầu .
Như mở cửa đi ra . Linda ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa trong phòng suy nghĩ . Cô cảm thấy lạ về những sự việc xảy ra gần đây . Cả tiếng động và sự rung chuyển tối hôm qua . Tất cả đều không bình thường , nếu không muốn nói là bất thường . Còn cả cô bạn Như kia nữa , miệng thì nói là hâm mộ những người trong 4A nhưng hôm qua khi Ren Isora đưa Kit về cô ấy không hề ra mở cửa và chạy ngay vào phòng . Hoặc có lần chạm mặt với Fye , người cô ấy nói là thích nhất trong 4A thì Như lại che mặt rồi chạy đi . Thật sự rất đáng nghi nhưng Linda không biết có nên đề phòng hay không .
Cộc !! Cộc !
Linda giật mình thoát khỏi những suy nghĩ đó khi nghe có tiếng gõ , cô nhanh chóng chạy ra mở cửa :
_ Kit !!!
Cô bạn hét ầm lên khi thấy Kit bất tĩnh mình mẩy đầy thương tích đang nằm gọn trong vòng tay Ouji .
_Có chuyện gì vậy ? -Linda ngạc nhiên hỏi .
_Nói sau , vào trong trước đã . Phòng cô bé ở đâu ?-Ouji trả lời .
_Trong này .-Linda đi vào mở cửa phòng Kit ra .
Ouji đặt cô bé nằm xuống , cô bạn đem ra một chậu nước , lau sơ mình cho Kit và băng vết thương cho cô bé .
_Có phải bà ta đã ....-Linda lên tiếng sau khi đắp chăn lên người Kit cẩn thận .
Ouji khẽ gật đầu , cô bạn thở dài một tiếng và lắng nghe cậu ấy kể lại mọi chuyện .
*****************
Ánh nắng chói chan rọi vào cửa kính của căn phòng , Kit khẽ xoay mình , giọng ngái ngủ :
_Uhm , Lin à kéo tấm rèm lại đi . Lin à , chói quá .
Cô bé kéo chăn lên che qua đầu , và giật mình ngồi dậy khi nghe thấy tiếng nói quen thuộc :
_Em cũng nướng dữ nhỉ công chúa nhỏ .
_A ! -cô bé cảm thấy cả người đau nhói khi cố gắng ngồi dậy . Ouji vội vàng kê gối lên thành giường và đỡ Kit dựa lưng vào .
_Đỡ hơn chưa ?-cậu ấy lo lắng hỏi .
_Uhm, còn hơi đau nhưng không sao . Linda đâu rồi , anh không đi học sao ?-Kit trả lời .
_Lin đi học rồi , anh thấy không yên tâm nên ở lại với em . Nghỉ học một bữa cũng không sao .-Ouji mỉm cười trả lời .
Kit cúi gầm mặt xuống tránh đi ánh mắt của cậu , trong lòng cô bé bây giờ rối lắm và Kit thật sự không muốn nhận được sự quan tâm của Ouji nữa . Cô bé không thể tin vào cậu như trước nữa . Ouji nhìn Kit chằm chằm , cậu khẽ nhíu mày , đưa tay nâng cằm cô bé lên . Cả hai cùng ngước lên , ánh mắt họ chạm nhau nhưng lần này Kit không quay mặt đi và hai người cứ thế nhìn nhau . Chầm chậm Ouji cúi xuống gần thật gần mặt cô bé, tim đập mỗi lúc một loạn nhịp rối tung cả lên , và đương nhiên cả cậu ấy cũng thế . Khoảng cách giữa họ hẹp dần hẹp dần ., môi và môi cũng chỉ cách nhau vài cm . Đến khi nó được tính bằng mm thì Kit nhắm mắt lại quay mặt đi .
_Tôi ...mệt rồi . Anh về đi .
Cô nhóc thều thào rồi nằm xuống kéo chăn lên trùm kín cả người , che qua khỏi đầu luôn . Ouji thoáng có chút thất vọng và ngạc nhiên , cậu đứng dậy :
_Uhm , em nghỉ đi . Đồ ăn Linda để dưới bếp nhớ ăn rồi uống thuốc . Đừng vận động nhiều , anh về đây .
Nói rồi Ouji mở cửa bước ra . Ngay cả cậu cũng không hiểu mình đang làm gì . Khi nguy hiểm đang cận kề như vậy mà cậu lại lơ là . Việc bây giờ cần làm là tìm cách để đối phó với bà Venus cho đến khi Đại Pháp Sư biết chuyện này thì mới có thể an tâm một chút .
Trong khi đó ở bên kia cánh cửa , dưới lớp chăn bông ấm áp , từng giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt cô bé . Đã tự nói với bản thân rất nhiều lần là không được yếu đuối như vậy , nhưng tại sao vẫn không ngăn được nước mắt chảy ra và cứ khóc mãi thế này . Bao nhiêu cái lần được gọi là lần cuối cùng rồi sau đó không khóc nữa rồi . Tại sao cứ mỗi lần được gặp anh , được nhìn thấy anh thì lại có những cái cảm xúc kì lạ trỗi dậy trong lòng Kit . Hồi hộp , vui vẻ , tim đập mạnh và có khi là khó thở rồi đau buồn , nhưng bao giờ có cái gọi là hạnh phúc . Bây giờ cô bé thật sự không biết mình phải làm gì , tất cả rối tung cả lên, nhiều cảm xúc lẩn lộn . Kit không biết được mình đang yêu hay hận , thích hay ghét , thật sự cô bé cần có một đáp án rõ ràng .
********************
Chiều hôm đó là đến kì nghỉ cuối tuần , Kit cảm thấy rất vui vì Linda cùng cô bé về nhà mình chơi . Hay nói đúng hơn là cô bạn không yên tâm để Kit về một mình . Nhưng mà đang lúc chơi vui vẻ thì Lin bị mama gọi về . Ngồi trong nhà một mình buồn quá , cô bé khoá cửa rồi đi ra ngoài . (Quên nói với m.n một điều là nữ chính của chúng ta rất thích đi dạo , ngồi yên một chỗ chịu không nổi .) . Bước trên con đường tràn ngập ánh đèn , Kit mãi mê suy nghĩ về những người mà mình đã gặp trong thời gian qua .
Đầu tiên là Fye Akira đại thiếu gia tập đoàn Wind thuộc hàng top 10 trên thế giới kinh doanh về thời trang , có một cô em gái nhưng Kit chưa bao giờ gặp mặt . Là Tam Hoàng Tử tộc Shamans . Tiếp đến Moon Kiyoshi , con trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn Iceworld đứng thứ 5 trong top 10 những tập đoàn phát triển nhất thế giới đồng thời là Nhị Hoàng Tử của tộc Shamans . Ren Isora hai từ thôi :"bí ẩn ", ngoài việc anh ta là Tứ Hoàng Tử ra thì không có thông tin gì thêm cả . Còn Ouji haizz sao xa vời quá . Sống trong thế giới con người với thân phận thiếu gia tập đoàn Diamond , đứng đầu trong top 10 với trụ sở chính ở L.A và hàng trăm chi nhánh trên toàn thế giới . Sở hữu hơn một trăm nhà hàng thuộc hạng năm , sáu sao với các trung tâm mua sắm ở trong nước và quốc tế . Là Đại Hoàng Tử của tộc Shamans . Chỉ nhìn gia thế thôi cũng hiểu , họ không hề có huyết thống với nhau , với hoàng tộc càng không . Nhưng do gia tộc có thế lực hùng mạnh trong giới pháp sư nên được ghi tên trong danh sách hoàng tộc .
Giữ họ và Kit có một khoảng cách địa vị rất lớn , cả ở thế giới loài người và pháp sư . Cô bé không chắc là mình có đủ can đảm và niềm tin để vượt qua cái ranh giới đó không hay lại bị người ta nghĩ rằng mình đang trèo cao . Kit thở dài một tiếng rồi đột nhiên cô bé phát hiện có người đang đi theo mình . Kit bước mỗi bước một nhanh hơn và người đó cũng vậy . Cô bé núp vào một con hẻm , dùng khí tạo thành một cái cây lớn nhưng vừa tay cầm , chờ người đó đi đến và .....
BỐP !
_Á Kit à ! - hắn ta la lên .
Kit vội bỏ cái cây xuống , tròn mắt ngạc nhiên :
_Ủa Denny sao anh ở đây ? Anh đi theo em chi vậy ?
_Mẹ em bảo anh trông chừng em trong lúc cô đi công việc . Ai ngờ bị em đánh thế này , em định đi đâu đó ? -Denny xoa xoa chỗ vừa bị đánh và càu nhàu .
_Sorry anh , ngồi trong nhà buồn quá nên em đi dạo .-Kit nhe răng ra cười trừ .
_Đi dạo thì làm sao vui được . Anh dẫn em tới chỗ này .
Nói rồi Denny nắm tay Kit kéo đi . Điểm dừng chân của cậu ta là một quán bar trong thành phố . Đẩy cánh cửa bước vào , cô bé cảm thấy hơi khó chịu . Kit chưa bao giờ đến mấy chỗ này . Nhìn những con người điên cuồng nhảy múa theo tiếng nhạc xập xình cô bé thật sự thấy không được thoải mái . Denny đưa Kit đến chỗ quầy bar ngồi , ông anh họ phải la to hết cỡ cô bé mới nghe thấy được .
_Em uống SPY nha.
_Nó là cái gì ?-cô bé gào lên hỏi .
_À là rượu trái cây đó .-Denny cúi xuống nói nhỏ vào tai Kit .
Cô bé gật đầu thế là cậu ta gọi :
_Một chai SPY với một ly Vodka .
Được một lúc sau chai SPY đã ở trước mặt Kit . Cô bé cầm lên uống thử và Kit thật sự thích cái vị nồng nồng ngọt ngọt của nó . Cô nhóc reo lên :
_Ngon quá à!
_Ngon thì uống nữa đi .-Denny trả lời .
_Uhm , nhưng anh trả, em không mang theo tiền .-Kit cười cười .
_Em chơi khôn quá ha , tự uống tự trả đi .-Denny nói giọng trêu chọc .
_Anh dẫn em đến đây mà . Đi mà anh ...yêu ...dấu .-Kit dài giọng nũng nịu .
_Haizz anh chịu thua em luôn . Chỉ ba từ "anh yêu dấu " đó đừng nói là mấy chai SPY cả công ti anh cũng có thể bán cho em nữa đó .-Denny phát cờ trắng đầu hàng .
_Xì cái công ti của anh em không thèm .-Kit bĩu môi rồi uống tiếp .
_Ok, ok em cứ uống thoải mái , anh trả .
_Hi .
Sau một lúc thì số lượng rượu mà Kit đã uống lên đến hai mươi mấy chai . Không phải vì cô bé nghiện rượu mà là một đã thích uống cái gì thì uống mãi đến khi nào ngán thì thôi . Cộng thêm hôm nay tâm trạng không tốt cho nên Kit trút hết vào thứ đồ uống có cồn này .
_Thôi về nào -Denny đỡ Kit đứng dậy .
_Về cái gì mà về . Em chưa uống xong mà .-cô bé trả lời , giọng nhè nhè có lẽ là tưng tưng rồi .
Denny lắc đầu , bây giờ thì anh đã cảm thấy hối hận khi đưa cô bé đến đây .
_Thôi nghe lời đi về nào .
_Em đã nói là không về mà .-Kit vùng vẫy .
Và khi nhìn thấy bóng dáng cao cao và mái tóc bạch kim quen thuộc của một người Kit reo lên :
_A ! Ouji của em kìa . Anh không cho em uống , em đi tìm người cho em uống .
Nói rồi Kit vùng tay ra khỏi người ông anh họ và đẩy cửa ra khỏi bar đi theo Ouji . Denny vội vàng trả tiền rồi chạy theo cô bé . Nhưng vừa ra đến cửa thì cậu anh họ đã để mất dấu Kit . Nếu như là bình thường thì chỉ cần lần theo vết khí sẽ tìm được người đó . Nhưng mà cô bé thì khác , Kit giấu đi khí của mình cho nên nếu cô bé không sử dụng phép thuật thì không ai tìm ra .Đến một con hẻm , thấy Ouji đang đứng đó , Kit chạy lại ôm lấy cậu ấy từ đằng sau :
_Ouji !!!!! Đang làm gì vậy .
Cậu ấy giật mình , ngạc nhiên hỏi cô bé :
_Em sao lại ở đây ? Còn uống rượu nữa sao ? Anh sẽ xử tội em sau , còn bây giờ thì chạy đi .
Cô bé không hiểu gì hết , tròn mắt nhìn Ouji . Đột nhiên một giọng nói vang lên và hai tên mặc đồ đen bước ra từ trong góc khuất của con hẻm :
_Đi đâu mà vội vậy ?
Ouji lập tức đứng chắn trước Kit , ánh mắt cậu sắc bén nhìn bọn chúng :
_Để con bé đi , các ngươi muốn gì ta chấp cả .
_Đâu có được , hoàng tử . Bọn này đi theo ngài chỉ vì muốn tìm ra con bé đó. Bây giờ nó tự dẫn xác đến thì làm sao để cho nó đi được .-một trong hai tên đó lên tiếng , giọng mỉa mai .
_Tụi bây bắt con bé về cho chị Venus xử lý .-tên còn lại tiếp lời .
Lập tức hàng trăm tên khác xuất hiện , chúng lao vào tấn công hai người họ . Ouji một tay bảo vệ Kit , tay còn lại khai triển phép thuật . Cậu ném hàng loạt các tia sét vào bọn chúng . Nhưng cứ một tên hoá thành nắm tro khi trúng sức mạnh của Ouji thì từ đó hai tên khác xuất hiện và chúng ngày một nhiều . Cậu phát hiện được có một tên cầm thanh kiếm dài đang ở sau lưng Kit . Ouji ôm lấy cô bé , xoay người lại và
XOẸT !!!!
Cậu đỡ ngay nhát kiếm đó cho Kit , và tiếp theo là hàng loạt thanh kiếm khác . Ouji vẫn không buôn cô bé ra và cứ thế đỡ hết những nhát kiếm đó . Trước khi bất tỉnh cậu thì thầm vào tai Kit :
_Chạy ...đi ...
Rồi Ouji ngã khuỵ xuống ngất lịm , đôi mắt nhắm lại . Cậu kéo theo Kit ngồi phịch xuống đất . Cô bé vội vàng , hốt hoảng ôm lấy cậu ấy và lay mạnh :
_Ouji à tỉnh dậy đi , đừng làm tôi sợ. Ouji à !!!! Ouji à!!!
Ouji vẫn không mở mắt vá máu chảy ra ngày một nhiều . Hai tên áo đen khi nãy tiến lại chỗ Kit :
_Thằng nhãi đó gục rồi , lôi con bé về .
Cô bé không quan tâm điều đó , trong mắt Kit bây giờ chỉ là hình ảnh của Ouji . Suy nghĩ của cô bé bây giờ rối cả lên . Kit biết mình nên chạy kêu người đến giúp hoặc tìm cách thoát thân nhưng không thể để cậu ấy ở lại đây một mình . Tất cả rối tung rối tung rồi hình ảnh trước mặt Kit nhòe hẳn đi . Từng giọt nước mắt lại rơi xuống , lần đầu tiên trong cuộc đời cô bé thấy mình thật vô dụng .
_Sức mạnh sóng siêu âm khai trừ .
Một giọng nói quen thuộc vang lên , kéo theo sau đó là hàng loạt đường sóng điện từ phóng thẳng đến . Bọn người kia rú lên một tiếng rồi biến mất chỉ còn lại hai tên cầm đầu . Kit giật mình quay lại , là Denny .
_Chết tiệt . Rút thôi .-anh ấy chưa kịp ra đòn tiếp theo hai tên kia đã nhanh chóng biến mất .
Denny chạy lại chỗ Kit , thấy trên người cô bé toàn là máu , cậu lo lắng hỏi :
_Máu , sao nhiều máu vậy ? Kit em bị thương sao ?
_Không phải của em . Là...là ..máu của Ouji . Anh à anh ấy bị thương rồi .;Kit trả lời trong nước mắt .
_ Mau đưa cậu ấy đến bệnh viện nhanh lên !-Denny nói rồi đỡ lấy thân hình to cao của Ouji rồi đón taxi .
Denny vừa lo cho tình trạng của cậu ấy vừa cảm thấy nhẹ lòng vì cô em họ yêu quý của mình không sao cả . Còn Kit thì nắm chặt lấy bàn tay Ouji , toàn thân cô bé rung lên và nước mắt thì không ngừng rơi . Chưa bao giờ cô bé sợ mất đi cậu như lúc này .
19/7/2013, 21:56
#24Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 18 : Dòng chảy trong tim
- Spoiler:
- Hoa Fuji ! Hoa Fuji !
Những bông hoa màu tím kết thành chùm
Hoa Fuji ! Hoa Fuji !
Loài hoa tượng trưng cho tình yêu bất diệt
Sao giờ đây hoa lại đỏ một màu ?
Làm rơi nước mắt của người tôi yêu .
........................
Trên hành lang của bệnh viện , chiếc xe đẩy màu trắng được đẩy với tốc độ nhanh nhất có thể đưa Ouji vào phòng cấp cứu . Kit không ngừng gọi tên cậu và nắm chặt lấy bàn tay to lớn nhưng lạnh ngắt không còn một chút hơi ấm , chỉ có những đường máu tuôn rơi của Ouji kéo theo những giọt nước mắt của cô bé .
Sập !!!
Ouji được đưa vào phòng cấp cứu , các chị y tá ngăn Kit lại , không cho cô bé đi vào . Cái khoảnh khắc khi cánh cửa đó đóng lại , cô bé cảm thấy cả thế giới như sụp đổ . Kit ngồi khuỵ xuống sàn không còn một chút sức lực . Cô bé đưa tay lên mặt mình lau đi những giọt nước mắt , mặt mũi đã đỏ hoe ., nhưng lau rồi nước mắt lại chảy ra . Denny tiến lại gần đỡ Kit dậy và dìu cô bé đến chỗ băng ghế ngồi chờ . Cậu anh họ nhìn cô bé đầy lo lắng , đây là lúc Kit phải đối mặt với chính mình . Cô bé phải lựa chọn giữa quá khứ và hiện tại , đây một trong những lựa chọn ảnh hưởng lớn đến tương lai . Thích hay ghét , yêu hay hận bây giờ là lúc đưa ra quyết định rõ ràng .
RENG .....RENG ....
Tiếng chuông điện thoại reo lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Denny . Cậu lấy nó ra từ trong túi quần , nhìn vào màn hinh thấy hiện ra số điện thoại người gọi là của chị ba Kit . Cậu anh họ đứng dậy đi đến một góc khuất của bệnh viện và bắt máy .
_Alô ! Clover anh nghe đây ? Anh đang ở bệnh viện .
_Em biết , Ouji gặp chuyện rồi phải không ?-Clover trả lời .
_Sao em biết , anh chưa nói với ai hết mà ?-Denny ngạc nhiên trả lời .
_Nè mẹ em là một nhà tiên tri đó , bà ấy đã biết chuyện này từ lâu rồi .-Clover quát lên một tiếng làm Denny giật mình .
_Đã biết từ trước sao không cảnh báo cho con bé ?-cậu anh họ quát lại .
_Đã nói với anh rồi , đây là tương lai đã được ấn định không thể thay đổi . Nếu như tùy tiện thay đổi nó sẽ gây ra hậu quá rất nghiêm trọng , Ouji bị như vậy là nhẹ rồi . Để có được một sự lựa chọn cái giá phải trả rất đắt , không ngoại trừ máu và nước mắt . -Clover cố dìm cơn giận xuống để giải thích cho Denny hiểu .
_Ok vậy bây giờ anh phải làm gì ?-cậu ấy thở dài một tiếng rồi hỏi .
_Đi về đi .-Clover trả lời .
_Sao ? Để con bé ở lại một mình hả ?
_Uhm. Anh không được vào cho đến khi con bé đưa ra quyết định .
_Tại sao ?
_Vì chúng ta phải đảm bảo rằng quyết định đó thật sự là của con bé , không được có một cái yếu tố nào làm ảnh hưởng đến sự lựa chọn đó . Những lúc như thế này chúng ta chỉ có thể đứng nhìn . Nếu những người không nằm trong cuộc chơi như chúng ta xen ngang vào sẽ chỉ là hòn đá cản đường con bé , làm chệch hướng của bánh xe thời gian và thay đổi định mệnh . Hậu quả rất lớn đó anh họ .
_Ok tôi biết rồi , lô hàng đó trị giá cả chục triệu đô la đó , mấy người làm ăn cái gì vậy hả ? Tôi đến ngay đây .-Denny đột nhiên quát ầm lên , cốt là để cho Kit nghe thấy .
_Anh đóng kịch hay lắm , nhưng điện thoại em mà bị hư loa là anh mua cái khác đền cho em đó . Em cúp máy đây . Tút ...tút ...
Denny cất điện thoại vào túi quần rồi trở lại chỗ Kit đang ngồi . Cô bé đã lau sạch nước mắt nhưng vẫn còn một vài giọt đọng lại trên khóe mi và gương mặt Kit đỏ hoe .
_Kit à anh ...
Denny lên tiếng nhưng chưa dứt lời cô bé đã chen ngang :
_Anh có việc bận thì cứ đi giải quyết đi . Đừng lo cho em , em không sao đâu .
Kit cố nở một nụ cười tươi nhất có thể trả nói với cậu anh họ . Nhưng Denny vẫn cảm thấy không yên tâm cho lắm :
_Em chắc không ? Hay là em gọi điện cho Linda đi .
_Em biết rồi , em sẽ gọi , anh đi đi .-Kit trả lời và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết cô bé đang cố đè nén cảm xúc của mình .
_Vậy anh đi đây , mấy hôm nữa anh sẽ vào với em . Đừng lo Ouji sẽ không sao đâu .
_Dạ .
Sau cái gật đầu nhẹ của Kit , Denny quay đi . Cậu ấy thật sự rất thương cô em họ này . Denny biết con đường sau này mà Kit phải đi rất khó khăn và những quyết định của cô bé đưa ra vô cùng quan trọng . Nó không chỉ ảnh hưởng đến tương lai của Kit mà còn liên quan đến sự tồn vong của ba gia tộc hay nói cách khác là cả thế giới này đang nằm trong tay cô bé . Cho nên trong những lúc như thế này thật sự phải thật thận trọng . Nếu như có sai sót dù chỉ là một lỗi nhỏ thì vòng xoay định mệnh sẽ bị lệch không đúng thời điểm của nó và tương lai được tạo nên sẽ không phải là những gì chúng ta mong muốn . Thay đổi tương lai là một việc vô cùng quan trọng , không được sai lệch dù chỉ là một giây .
..............................
Còn lại một mình trên dãy hành lang của bệnh viện , Kit lấy chiếc điện thoại trong túi quần ra và bấm số gọi cho Linda .
_Alô
_Alô Lin bây giờ cậu lên bệnh viện với tớ được không ?-Kit nói .
_Sao ? Có chuyện gì ? Sao cậu lại ở bệnh viện ?-Linda hỏi dồn dập giọng hốt hoảng .
_Tớ ...tớ...không bị sao cả . Nhưng Ouji ... anh ấy gặp chuyện rồi . Hiện đang ở trong phòng cấp cứu .-Kit trả lời , bàn tay cô bé che miệng lại cố gắng ngăn không cho những tiếng nấc thoát ra .
_Phù . Cậu không sao thì tốt rồi . Kit đừng khóc nữa sẽ không sao đâu ........
"Xin thông báo bệnh nhân Lương Phạm Gia Kiệt đang trong tình trạng mất máu nghiêm trọng . Đây là trường hợp đặc biệt máu của cậu ta không phù hợp với tất cả những loại máu trong kho của bệnh viện . Đề nghị người nhà bệnh nhân ai có nhóm máu O và A lập tức đến phòng hiến máu . Xin nhắc lại ...."
Kit đơ người , máu , máu , phải rồi cô bé nhóm máu O phải nhanh lên mới được .
_Nè Kit cậu có nghe không .-tiếng Linda từ trong điện thoại vang lên làm Kit giật mình.
_Chút tớ gọi lại sau bây giờ tớ phải đi rồi ...tút ...tút ...
Chưa kịp để Linda ừ hử gì cả cô bé cúp máy ngay lập tức và chạy với vận tốc nhanh nhất có thể đến phòng hiến máu . Vừa tới nơi Kit đã đẩy cửa đi vào ngồi xuống chiếc ghế đối diện với bác sĩ trong phòng .
_Bác sĩ làm ơn cho cháu hiến máu !
Bác sĩ nhíu mày nhìn cô bé một hồi rồi ôn tồn nói :
_Ta biết bệnh nhân này , như đã thông báo cậu ta là một trường hợp đặc biệt , bệnh viện đã đem hết tất cả lượng máu có trong kho để làm thí nghiệm nhưng cậu ấy không tiếp nhận bất kì loại nào . Cháu có chắc là máu mình phù hợp ?
_Không thử làm sao biết ạ, cháu nhóm máu O chắc chắn là được , với lại cháu cũng không phải là người bình thường . Xin bác ! -Kit trả lời giọng kiên định .
Bác sĩ gật đầu :
_Vậy cháu vào trong kia lấy máu đi rồi ra ngoài chờ kết quả .
_Dạ !
Kit nói rồi lập tức chạy vào trong . Sau khi lấy máu trên tay cô bé cầm miếng bông nhỏ che miệng vết kim tiêm và ngồi trên băng ghế bên ngoài phòng chờ đợi . Trong lòng Kit vô cùng lo lắng , cô bé không ngừng cầu mong rằng máu của mình có thể cứu được Ouji .
_Chúc mừng em , máu của em có thể tiếp cho bệnh nhân . Em có thể trở về chỗ phòng cấp cứu để đợi .-được một lúc sau cô y tá bước ra từ trong phòng thông báo cho Kit biết .
Cô bé vui mừng như thể là bắt được vàng vậy . Kit cúi chào và liên tục cảm ơn y tá đó rồi chạy đi .
_Vậy ra cô bé đó là người mà cậu ta yêu thật lòng . - vị bác sĩ lúc nãy lên tiếng khi thấy Kit đã đi khuất .
_Uhm, cậu ta thuộc một dòng tộc đặc biệt , ngoài người có cùng huyết thống ra thì chỉ tiếp nhận máu của người mà mình yêu nhất .-cô y tá trả lời .
Và ở đâu đó đã có một cô gái nghe được điều này và cô ta thật sự cảm thấy không hài lòng .
.......................
Kit lại đến ngồi ở băng ghế chờ của phòng cấp cứu khi nãy , như chợt nhớ ra , cô bé lấy điện thoại nhắn tin cho Fye . Chưa đầy 5 phút sau cậu đã gọi lại . Kit bắt máy :
_Alô .
_Kit hả ? Em đừng đùa với anh chứ , có chuyện gì vậy ? Ouji sao rồi ?-Fye cũng không khác gì Linda khi nãy , tung ra một tràng câu hỏi .
_Anh ấy đang nằm trong phòng cấp cứu , không biết tình trạng thế nào nữa anh à ...em...em ...-giọng Kit nghẹn lại , những giọt nước mắt chỉ trực trào ra nhưng cô bé cố gắng kiềm nén .
_Em bình tĩnh lại đi , anh lên ngay .-Fye trả lời .
_Dạ .....tút tút ...
Kit cúp máy , hai tay cô bé đan vào nhau , không ngừng cầu nguyện cho Ouji . Ngay lúc này đây những ký ức khi xưa lại tràn về , những ngày tháng hạnh phúc ngập tràn và cả sự đau khổ đó Kit không bao giờ quên . Cô bé sợ , rất sợ sẽ mất đi cậu ấy . Chỉ cần Ouji không sao , Kit sẵn sàng chấp nhận trả mọi cái giá . Cô bé chỉ cần cậu thôi .
_Kit , em không sao chứ .-Fye đã đến từ lúc nào và lên tiếng làm Kit giật mình .
_Uhm, em không sao . Ouji đang ở trong đó , đã lâu lắm rồi anh à .-cô bé gượng cười .
_ Anh đã liên lạc cho gia đình Ouji rồi nhưng ...-Moon cũng ở đó , cậu ngập ngừng .
_Nhưng sao ?-Kit hỏi .
_Nhưng ba Ouji nói chuyện do cậu ấy gây ra , có gan làm thì tự chịu , chết thì ông ấy chôn , chứ ông ấy còn bận nhiều việc lắm . Còn dì kế của Ouji đã về thế giới pháp sư rồi không liên lạc được .-Moon nói tiếp .
_Chết tiệt ! Sao dì ấy lại đi vào lúc này chứ ? Thật sự thì mọi chuyện là như thế nào vậy Kit ?-Fye tức giận đấm mạnh vào tường rồi quay sang hỏi Kit .
_Thật ..ra là ...-cô bé chưa kịp trả lời thì giọng nói của bác sĩ từ trong bước ra cắt ngang :
_Ai là người nhà của bệnh nhân Lương Phạm Gia Kiệt ?
Cả ba người họ chạy lại :
_Chúng cháu là bạn của cậu ấy .
_Bệnh nhân tạm thời đã qua cơn nguy kịch . Nhưng tay trái bị gãy và đầu bị va đập mạnh dẫn đến tụ máu bầm trong não . Nếu như trong ba ngày bệnh nhân vẫn không tĩnh lại thì sẽ rơi vào trạng thái hôn mê sâu , có thể sẽ mãi mãi không tĩnh dậy . Mọi người cố gắng động viên tinh thần cậu ấy . Bây giờ chúng tôi sẽ chuyển bệnh nhân vào phòng hồi sức .-bác sĩ ôn tồn nói về tình trạng của Ouji .
_Bác sĩ làm phiền cho cậu ấy phòng VIP , chi phí cứ gửi đến tập đoàn Diamond sẽ có người thanh toán .-Fye nói .
Bác sĩ gật đầu rồi quay đi . Trong khi đó cả người Kit run lên , hai chân cô bé cứng đờ không còn một chút sức lực . Kit một lần nữa ngã phịch xuống sàn . Miệng thì lẩm bẩm :
_Tay trái bị gãy , đầu va đập mạnh ? Vậy là ...trước khi em đến anh ấy đã ...bị thương ...
Giọng cô bé run run , Fye và Moon nhìn nhau , cả hai không hiểu được Kit đang nói chuyện gì . Từng tiếng nấc khẽ rồi sau đó kéo theo những giọt nước mắt và cô bé đã khóc ầm lên . Bây giờ Kit thấy mình nợ Ouji quá nhiều . Cô bé nghĩ bản thân chỉ là một ngôi sao chổi mang đến tai hoạ . Kit ước gì mình đã không trở về đây , nếu như là vậy thì cô bé và cậu ấy sẽ không gặp lại nhau và mọi chuyện sẽ không như thế này .
19/7/2013, 21:57
#25Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 19 : Lý lẽ của cuộc sống .
- Spoiler:
- Em xin đấy những cánh hoa đừng lụi tàn
Cũng như anh đừng khép chặt bờ mi ấy
Xin anh đấy cho em được nhìn thấy đôi mắt long lanh sắc lạnh
Em sẽ không bao giờ né tránh nữa
Xin anh đấy đừng nằm im như vậy
Cho em thấy nụ cười ấm áp như nắng mai
Em chấp nhận tha thứ cho tất cả
Những lỗi lầm trong quá khứ
Cho em không thấy đã quá muộn để nói rằng ......
**********************
Moon chạy lại đỡ Kit đến ngồi xuống băng ghế chờ . Fye lo lắng ngồi bên cạnh cô bé :
_Em có sao không ? Nói anh nghe xem chuyện gì đã xảy ra vậy ?
_Có ...có...một bọn người muốn bắt em . Ouji ...anh ấy vì đỡ cho em mấy nhát kiếm nên mới như vậy . Nếu như ...hức ...nếu như lúc đó em nghe lời anh ấy chạy đi hoặc là tìm người đến giúp ...hoặc ...hoặc ...em...em vô dụng quá đúng không anh ? -Kit cố gắng ngăn lại những tiếng nấc và trả lời Fye . Nhưng cuối cùng cô bé cũng khóc oà lên .
_Nín đi không phải là lỗi của em . Ouji mà còn bị như vậy thì anh dám chắc chỉ có hai trường hợp . Một là bọn chúng quá mạnh hai là quá đông . Em cũng biết cậu ấy mạnh lắm mà . Trong lúc đó ngay cả anh chắc cũng không làm gì được . Tuyệt đối không phải lỗi của em .-Moon đưa lên lau nước mắt và vỗ nhè nhẹ vào vai Kit an ủi .
_Anh có biết là lúc đó em chỉ đứng im mà nhìn không ? Em chỉ đứng nhìn người ta làm anh ấy bị thương , đứng yên nhìn anh ấy ngã xuống mà không làm được gì không ? Thật sự em...em...-cô bé ra sức gào lên .
_Em bình tĩnh nào . Em về nghỉ đi , cậu ấy sẽ không sao đâu .-Fye vỗ vai Kit .
_ Em không về đâu , em sẽ ở lại đây với Ouji . Mấy anh về đi . Fye , anh có gặp Linda thì nhờ cậu ấy xin phép cho em nghỉ mấy ngày . -cô bé thở hắt ra và lau đi nước mắt trên mặt mình .
Moon đột nhiên đứng phắt dậy la lên :
_Em bị làm sao vậy ? Em nhìn lại mình đi . Em nghĩ khi thấy em như thế này Ouji sẽ vui sao ? Ít nhất em cũng phải về nhà thay đồ chứ .
Sau khi nghe những lời Moon nói Kit giật mình nhìn lại . Trên chiếc áo sơ mi trắng của cô bé loan lỗ những vết máu của Ouji . Thật sự bộ dạng Kit bây giờ rất thảm hại . Cô bé thều thào :
_Em sẽ thay đồ nhưng em không về đâu . Fye anh về nhà đem lên cho em vài bộ đồ được không ? Đây là chìa khoá .
Nói rồi Kit lấy từ trong túi quần mình ra xâu chìa khóa . Fye cầm lấy nó và hỏi :
_Em muốn vậy cũng được . Em có muốn ăn gì không anh mua luôn cho .
_Anh mua cho em một bó ly ly trắng và một ít trái cây là được rồi . Cám ơn anh .-cô bé trả lời .
_Em có bị gì không vậy ? Không mua đồ ăn cho mình mà lại kêu mua những thứ đó .-Moon lại quát lên .
_ Cậu thôi đi , Kit làm vậy chắc chắn có lý do của con bé . -Fye trả lời rồi quay sang Kit nói :
_Moon nó chỉ lo cho em thôi, đừng buồn . Chút nữa anh sẽ mang những món đồ đó đến . Anh về đây , em cũng nên nghỉ chút đi .
_Cám ơn anh , em biết rồi .
Kit gật nhẹ đầu , Fye kéo theo Moon đi về . Kit ngồi ngã lưng ra sau ghế , đôi mắt cô bé nhắm hờ , khóe mi đã trào ra những giọt nước mắt . Trong lòng Kit bây giờ nặng trĩu và cô bé không biết phải làm gì .
******************
Vào lúc một giờ Fye đã mang đồ vào cho Kit , và bây giờ cô bé đang ngồi chờ đến giờ được vào thăm bệnh . Từ đằng xa một cô y tá tiến về phía cô bé , nhẹ nhàng lên tiếng :
_Em à em có thể vào thăm bệnh nhân được rồi đó .
_Dạ ! Em cám ơn !
Kit lập tức đứng dậy cúi chào rồi mang theo đồ của mình chạy đến phòng Ouji . Cô bé đẩy cửa ra và đi vào . Nhìn thấy cậu ấy đang nằm trên giường , đầu , tay trái và khắp thân mình đều quấn băng , tim Kit chợt nhói đau . Cô bé đặt bó hoa và giỏ trái cây lên trên bàn rồi tiến về phía cửa sổ kéo tấm rèm ra cho ánh sáng rọi vào . Sau đó Kit kéo ghế qua ngồi xuống bên cạnh Ouji , nắm chặt lấy bàn tay của cậu .
_Ouji à em vào thăm anh nè , dậy thôi trời sáng rồi kìa .
Nhưng vẫn không có một tiếng động gì cả , mọi thứ lại im lặng . Kit cảm nhận được bàn tay của Ouji lạnh ngắt , nó không ấm áp như lúc trước nữa . Cô bé đưa đôi mắt rưng rưng của mình nhìn cậu ấy . Gương mặt Ouji trông thật xanh xao , mệt mỏi . Đôi mắt nhắm lại và hàng mi râm đen mun , cong vút . Nhưng Kit muốn được nhìn thấy cặp mắt sáng trong lạnh lùng của cậu . Nếu lại được thấy nó cô bé thề là sẽ không né tránh nữa . Điều Kit cần bây giờ chỉ là Ouji thôi . Khóe mắt cô bé cay cay rồi những giọt nước mắt lại lăn dài trên gương mặt Kit . Đau lắm ! Chưa bao giờ cô bé thấy mình đau như lúc này .
**************
_Cậu không sao chứ . -Linda hỏi .
Vào bữa trưa cô bạn lên bệnh viện với Kit . Cô bé đang ngồi cùng Linda ở băng ghế chờ , còn Fye và Moon thì ở trong phòng bệnh của Ouji.
_Tớ không sao, Lin đừng lo.-Kit lắc đầu .
_Thật ra đã xảy ra chuyện gì ? Cậu nói tớ nghe xem .-Linda lo lắng hỏi .
_Là thế này ....-Kit từ từ kể lại cho cô bạn nghe .
Sau khi hiểu ra toàn bộ sự việc , Linda vỗ nhẹ vai cô bé an ủi :
_Sẽ ổn thôi không sao đâu , tất cả không phải lỗi của cậu . Đừng tự trách mình nữa .
_Tớ biết rồi , một lát nữa Lin đi cái gì về ?-Kit gật đầu rồi hỏi .
_Xe buýt , haizz chiếc xe của tớ hư rồi .-Linda lắc đầu ngán ngẩm .
_Uhm.
CẠCH !!!!
Fye và Moon từ trong của Ouji bước ra rồi tiến đến chỗ Kit đang ngồi .
_Cậu ấy vẫn không có phản ứng gì ? Em ở đây cố gắng động viên Ouji nha Kit .
_Uhm, em biết rồi , bây giờ anh về phải không ?-Kit hỏi .
_Uhm, có gì không em ?-Fye gật đầu .
_Anh đưa Linda về dùm em được không ? Em có nhờ Linda mang lên cho em ít đồ . Để cậu ấy đi xe buýt em không yên tâm . Với lại chìa khóa nhà em anh đang giữ đúng không ?-Kit từ từ trả lời .
Linda giật mình vội vàng xua xua tay :
_Không cần đâu ,không cần đâu ! Có một ít đồ thôi mà tớ có thể tự mình mang lên cho cậu được . Không cần làm phiền Akira-sempai đâu .
_Sempai gì chứ , không cần khách sáo như vậy . Gọi anh Fye đi . Không sao đâu anh đưa em về được mà . Khi nào em muốn đến đây thì gọi điện báo cho anh biết , anh sẽ đưa em đi .-Fye cười cười trả lời .
_Dạ ! À...ừ...cám ơn anh Aki à không Fye . Làm phiền anh quá.-Linda cúi đầu giọng lắp bắp .
_Hi, không có gì đâu, thôi anh về nha Kit .
Fye nói rồi quay sang Kit , cô bé gật đầu :
_Dạ anh về .
_Tớ về nha Kit , đừng lo lắng nữa , không sao đâu .-Linda vỗ vỗ nhẹ vai Kit .
_Uhm.
Fye và Linda đã đi khuất , lúc này Kit mới để ý Moon vẫn đứng đây nhìn cô bé chằm chằm . Kit nở một nụ cười gượng nói :
_Em không sao đâu , anh về đi .
Moon không nói gì xoa đầu cô bé , có lẽ đứng đây từ nãy giờ chỉ chờ để làm việc này .
_Đừng lo lắng quá sẽ không sao đâu , anh về đây .
_Dạ, anh về .-cô bé gật đầu .
*********************
Rồi cứ thế ngày nối tiếp ngày tất cả mọi người đều ra sức động viên Ouji làm cho cậu ấy tĩnh lại . Nhưng Ouji vẫn không có phản ứng gì . Hôm nay đã là ngày thứ 3 rồi , ai cũng đều lắc đầu bỏ cuộc . Nhưng Kit vẫn cố gắng không buông xuôi vì cô bé nghĩ thời gian còn nghĩa là vẫn còn hy vọng . Và Kit là người cho dù tỷ lệ chỉ có 1% thì cô bé vẫn hy vọng .
Tối hôm đó .....
Kit đẩy cửa bước vào phòng . Cô bé ngồi xuống bên cạnh Ouji , nắm lấy bàn tay cậu :
_Ouji à anh dậy đi trễ rồi đó . Hoa ly đã nở rồi kìa , chẳng phải anh nói là rất thích nhìn thấy hoa ly nở sao ? Anh mà không dậy là không kịp đâu . Em chán nhìn thấy anh ngủ lắm rồi đó . Dậy đi nào Ouji !!!!
Không gian vẫn im lặng không một tiếng trả lời , không một phản ứng nhỏ gì . Kit nghĩ còn một cách , chỉ còn duy nhất một cách thôi . Cô bé hít một hơi thật sâu vào , ngân lên câu hát
Mùa đông trên thung lũng xa
Như một tiếng kinh cầu
Làm sao để ta quên đi một cơn bão lớn
Anh hỡi nếu mộng đẹp có thế thôi
Xin hãi giữ lại phút giây sau cùng
Tình yêu rồi đây sẽ như cơn mộng dở dang ....
Nhưng Ouji vẫn vậy không một chút cử động , Kit cố hết sức lay mạnh cậu và quát ầm lên :
_Ouji à bài hát của chúng ta đó , anh không nhớ sao ? Dậy đi , dậy hát tiếp cho em nghe nào Ouji . Anh quên rồi Ouji à ! Hức hức !! -Kit úp mặt xuống giường khóc nấc lên . Giọng cô bé nghẹn ngào :
_Em xin anh đấy tĩnh lại đi . Anh không thể nào nằm im thế này mãi được . Anh còn nợ em rất nhiều . Anh không thể phủ bỏ tất cả như vậy được . Từ lúc nhỏ em sống chỉ là để được nhìn thấy nụ cười của anh . Ba năm trước em níu kéo cuộc sống này vì em hận anh . Rồi em trở về đây cũng chỉ vì muốn tìm anh mà trả thù . Bây giờ anh như thế này thì em phải làm sao đây ? Em sống chỉ vì anh . Chỉ cần anh mở mắt ra và nhìn em thôi , em sẽ bỏ qua tất cả . Ouji à em chọn anh . Người em yêu là anh ! Xin anh đấy tĩnh lại đi ! Ouji !!!!
Tiếng khóc của Kit xuyên qua màn đêm u tối . Cô bé đã tha thứ cho Ouji đồng nghĩa với việc Kit quyết định chọn hiện tại thay vì một quá khứ đau khổ đầy thù hận . Nhưng liệu đó có phải là một sự lựa chọn đúng đắng , hiện tại có thật sự là một món quà ? Thời gian sẽ trả lời tất cả .
19/7/2013, 21:57
#26Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 20 : Present
- Spoiler:
- Kit gục mặt xuống giường và cứ thế mà khóc . Ký ức của ngày xưa ùa về như một đoạn phim tua chậm . 12 năm về trước vào một ngày mùa đông se lạnh , có một cậu nhóc trốn ở nhà cô bé và cậu cũng là nguyên nhân làm hỏng những chậu cây mà Kit đã bỏ công chăm sóc . Tức lắm , ức lắm nhưng cô bé lại bị cuốn hút bởi mái tóc màu bạch kim tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời và cặp mắt hổ phách lạnh lùng , kiêu hãnh của cậu bạn . Đó là lần đầu tiên Kit gặp Ouji , cũng là lần đầu tiên có người khen nụ cười của cô nhóc thật đẹp . Lúc ấy một cảm giác vui vẻ lạ thường trỗi dậy trong lòng Kit và cô bé đã cười nhiều hơn . Ouji bước vào cuộc sống bình yên của cô nhóc một cách tự nhiên . Từ đó hai đứa trở thành bạn của nhau , đi đâu cũng có nhau như hình với bóng .
Rồi 3 năm trước , một sự việc mà Kit không bao giờ ngờ tới đã diễn ra . Một sự lừa dối trắng trợn mà có nằm mơ cô cũng không nghĩ rằng sẽ xảy đến với mình .Cô bé đứng trước ranh giới của sự sống và cái chết . Bao nhiêu niềm tin yêu trong suốt thời gian qua bỗng chốc tan biến như làn sương mờ , tất cả chỉ còn lại một màn đêm u tối . Nhưng Kit đã níu kéo sự sống và bắt đầu một cuộc trốn chạy khỏi quá khứ. Cô bé không biết rằng cái mà ta muốn trốn tránh chính là cái ta khắc sâu nhất ở trong lòng . Quá khứ vẫn ở đó, ngay trong trái tim cô nhóc . Cho dù Kit đã dọn đến một nơi rất xa , bắt đầu một cuộc sống mới . Cô bé có rất nhiều bạn bè vì tính cách hoà đồng , thân thiện và hay cười của mình . Nhưng mấy ai biết được Kit cười bởi lẽ cô nhóc không thể khóc được . Có lẽ thời gian ở bên Ouji đủ lâu để làm cho cô bé hình thành nên một phản xạ có điều kiện : cười nhiều hơn . Kit cười nhưng đôi khi chính bản thân cô cũng không hiểu được mình có vui không ? Mình có hạnh phúc không ? Tại sao mình lại cười ? Mình cười vì điều gì? Nhiều lúc cô nhóc đã tự hỏi bản thân như vậy rồi lại tự trả lời bằng một cái lắc đầu nhẹ và một nụ cười . Rồi có mấy ai biết trong những lúc một mình hoặc những khi thức giấc giữa đêm Kit lại lấy điện thoại ra , ngắm nhìn hình ảnh của Ouji, nhìn đi ngắm lại rất nhiều lần . Có thể đối với tất cả mọi người trên thế giới này những bức hình đó không là gì cả. Nhưng đối với cô bé chúng có ý nghĩ rất lớn vì chàng trai trong tấm ảnh đó là người mà Kit yêu bằng cả trái tim này . Tiếng cô nhóc bật khóc trong đêm kéo theo hàng trăm câu hỏi cứ vang vọng mãi trong đầu Kit . Thật ra em đã làm gì sai ? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy ? Hay là em thân phận thấp hèn và chỉ là gánh nặng cho anh ? Có phải vậy không ?
Ba năm cho một cuộc sống bình yên trôi qua , Kit cứ nghĩ mình đã quen rồi cuộc sống không có Ouji . Nhưng có lẽ cô nhóc đã nhầm . Mặc dù không ở cạnh cậu nhưng trái tim và lý trí của cô bé biết rằng Ouji vẫn tồn tại trên cuộc đời này cũng như trong một góc tối của con tim mà Kit tưởng chừng đã quên . Lúc này đây cô bé đang ngồi bên cạnh Ouji , nắm chặt lấy bàn tay cậu nhưng dường như nó đã không còn một chút hơi ấm . Trái tim Kit như bị ai bóp nghẹt ,đau lắm , nước mắt cứ không ngừng trào ra . Tại sao chứ ? Cô bé có sức mạnh để làm gì ? Có phép thuật để làm gì ? Ngay cả bản thân mình là ai cô nhóc cũng không biết ! Rồi người mà mình yêu thương nhất Kit cũng không bảo vệ được ! Lúc đó cô nhóc chỉ biết đứng nhìn cậu bị thương thật nhiều rồi ngã xuống . Còn bây giờ đây Kit cũng chỉ có thể khóc rồi trơ mắt nhìn Ouji bước ra khỏi cuộc đời cô bé mà không thể đưa tay ra níu giữ . Khóc thì làm được gì chứ ? Nước mắt có thể quay ngược thời gian , có thể xóa đi những lỗi lầm , có thể giữ lấy Ouji ở cạnh bên Kit mãi mãi không ? Định mệnh thực chất chỉ là trò chơi của ông trời . Ông ngồi trên ngôi cao , nắm giữ trong tay cuộc sống của tất cả mọi thứ . Rồi đến một lúc cảm thấy nhàm chán ông lại đem họ ra trêu đùa rồi đặt tên cho trò chơi của mình là định mệnh .
Kit tự hỏi không biết mình đã làm gì sai mà ông trời lại trêu ngươi cô bé như vậy . Có phải vì cô nhóc đã không trân trọng thời gian ở bên cậu ấy , không quyết định chọn Ouji thay vì cái quá khứ đau buồn ấy sớm hơn và cô bé không có sự vị tha trong tình yêu dành cho cậu . Để bây giờ khi Kit nhận ra được Ouji quan trọng với mình như thế nào thì thượng đế , ngài đã muốn mang cậu ấy đi , muốn trừng phạt cô bé có đúng không ?
Trong cái khoảng không im lặng đó từng tiếng nấc nghẹn ngào của một cô gái cứ thế mà vang lên , kéo theo những dòng suy nghĩ miên mang về quá khứ . Cô nhóc hối hận vì đã mất quá nhiều thời gian cho sự thù hận của mình . Nếu như Kit biết trân trọng và quan tâm Ouji hơn thì mọi thứ có thể thay đổi không ? Cậu ấy có mãi mãi ở bên cạnh cô bé không ? Nhưng đừng quên rằng trong trò chơi mang tên định mệnh này không hề có hai từ "nếu như ". Định mệnh là định mệnh Kit đã đưa ra quyết định cho sự lựa chọn đầu tiên này , liệu hạnh phúc có mỉm cười với cô bé ? Kỳ tích có xuất hiện ?
Đời anh tựa như khúc ca
Ru một sớm mai hồng
Làm sao để cho bờ mi đừng hoen nước mắt
Ai nhớ đến một hạnh phúc lứa đôi
Xin hãy trọn cánh chim phương trời
Người ơi đừng nên dối gian
Cho lòng nát tan ...
Một tiếng hát rất nhỏ ,trầm ấm , nhẹ nhàng vang lên . Nhưng nó đủ lớn để xua đi màn đêm u tối , đủ lớn để cho thấy quyết định của cô nhóc là đúng đắn , đủ lớn để là một món quà, và đủ lớn để trở thành kỳ tích . Kit từ từ ngẩng mặt lên nhìn , cặp mắt cô bé hoang mang , ngạc nhiên và mở to hết cở nhìn về nơi phát ra giọng hát đó.
_Ngốc à người quên là em đó . Em có biết là anh đã phải chiến đấu với tử thần để hát tiếp cho em nghe không ?
Nhìn thấy gương mặt vươn đầy những giọt nước mắt và cái mũi đỏ hoe của cô nhóc , Ouji không nhịn được bật lên một tiếng cười nhẹ. Hạnh phúc vỡ oà , không chần chừ gì thêm Kit đứng dậy ôm chầm lấy cậu và khóc nấc lên . Nước mắt chảy dài trên gương mặt nhưng cô bé lại cảm thấy một niềm vui hay một cảm xúc gì đó dâng tràn trong tim không biết dùng từ gì để diễn tả cho đúng nhưng nó có thể được khái quát trong hai từ : hạnh phúc . Đúng , thật sự Kit đã lựa chọn đúng . Không cần biết trong quá khứ đã xảy ra chuyện gì cô nhóc chỉ biết bây giờ Ouji đã tỉnh dậy , đôi mắt sáng trong đó lại nhìn cô bé một cách ấm áp . Và Kit đang được ôm cậu trong vòng tay , siết thật chặt , chẳng muốn rời xa . Ouji đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của cô nhóc , giọng thều thào lên tiếng :
_Kit à thật sự thì anh rất thích được em ôm thế này nhưng mà ...à ...ừ ....anh cảm thấy hơi đau rồi .
Cô bé lập tức buông cậu ấy ra , nhìn qua nhìn lại khắp người Ouji rồi lo lắng hỏi :
_Em ...em... xin lỗi ! Anh có bị sao không ? Có bị đau ở đâu không ? Để em đi gọi bác sĩ nha !
Kit đưa ra một loạt cậu hỏi dồn dập rồi định quay đi nhưng đã bị bàn tay của ai đó giữ lại .
_Anh không sao đâu , đỡ anh dậy nào !-Ouji lắc đầu rồi nhẹ nhàng nói .
Kit lấy gối kê lên thành giường rồi đỡ cậu ấy dậy cho cậu tựa lưng vào đó . Ouji đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên khóe mi của cô nhóc .
_Anh đã làm em phải khóc nhiều như vậy sao ? Xin lỗi em .
Thanh âm trầm bổng trong tiếng nói của cậu giống như tiếng chuông ngân nhưng nó chất chứa cả tình yêu thương và sự lo lắng của Ouji dành cho Kit -người con gái đang đứng trước mặt cậu . Cô bé lắc đầu , lau sạch đi nước mắt và mỉm cười :
_Không phải !!! Không phải lỗi của anh đâu !!! Em mới là người phải xin lỗi ! Xin lỗi vì đã không giúp được gì cho anh . Em vô dụng lắm đúng không ?
Ouji im lặng và cậu bắt đầu chìm vào những suy nghĩ riêng của mình . Cô nhóc không biết cậu ấy đang vui mừng thế nào đâu . Kit đã thay đổi cách nói chuyện với cậu , cô bé cũng đã khóc rất nhiều vì cậu . Ouji cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để níu giữ cô nhóc ở lại bên cậu . Nhận biết được sự im lặng bất thường của cậu ấy Kit vội lên tiếng :
_A em quên mất Fye và mọi người lo cho anh lắm để em gọi cho anh ấy .
Nói rồi cô bé lấy cái điện thoại từ trong túi quần ra và bấm số .
_Kit à anh muốn nói chuyện với em .-Ouji gọi Kit , giọng cậu có vẻ nghiêm túc .
_Chờ em một chút , em gọi cho mọi người đã .-cô bé trả lời , nhìn vào màn hình điện thoại tìm số .
_Kit à !!!!-Ouji lại gọi một cách tha thiết .
_Chờ em một chút thôi ! A thấy số anh Fye rồi .-Kit trả lời .
_Haizz thật hết cách với em ! -Ouji thở dài .
Sau đó Kit cảm thấy bàn tay Ouji nắm lấy cánh tay mình và kéo lại với một lực khá mạnh . Do quá bất ngờ nên cô bé chưa kịp bấm nút gọi mà lao về phía cậu , đôi mắt Kit nhắm chặt lại . Tiếp theo đó là cảm giác ngọt ngào như kẹo , cũng không đúng , có một cái gì đó mềm mềm ấm ấm đang chạm vào môi cô nhóc . Đôi mắt tròn xoe của cô bé mở to hết cỡ nhìn Ouji . Hàng mi cậu nhắm lại tận hưởng khoảnh khắc lịch sử này . Cậu ấy đã đánh dấu chủ quyền lên đôi môi mỏng manh Kit bởi lẽ đây là nụ hôn đầu tiên của cô nhóc . Cả người Kit run lên, một luồn hơi nóng chạy dọc khắp người . Nếu như không giữ được bình tĩnh thì cái điện thoại trên tay cô nhóc đã rơi xuống đất vỡ tan tành rồi . Không biết làm gì hơn , đôi mắt Kit từ tử nhắm lại . Ouji nhẹ nhàng tách đôi môi nhỏ nhắn và hàm răng trắng đều của cô bé ra và đi sâu vào trong quấn lấy lưỡi Kit .
Hơn 2 phút sau , bởi vì không còn đủ oxi để thở nữa nên cậu buông cô nhóc ra , tiếc nuối không muốn rời đôi môi đỏ hồng tự nhiên như quả cherry của Kit . Ouji nhẹ nhàng kéo cô bé về phía mình vòng tay phải lại ôm thân hình bé nhỏ đó vào lòng .
_Em đúng là chỉ có dùng biện pháp mạnh mới chịu nghe lời . -cậu siết chặt Kit trong tay.
_Đáng ghét !! Ít ra thì cũng ...cũng phải báo cho người ta một tiếng chứ !-cô nhóc cúi gầm mặt xuống đánh nhẹ vài cái vào người Ouji .
_A ! Đau đó Kit à ! -cậu ấy giả vờ đau và la lên .
_Có sao không ? Em xi..-Kit vội vàng xoa xoa chỗ mình vừa đánh và cuốn lên định xin lỗi nhưng đã bị Ouji chen ngang :
_Em không cần phải xin lỗi đâu . Trong những lúc hôn mê anh đã nghe em xin lỗi rất nhiều lần rồi . Ngốc à tất cả không phải là lỗi của em, biết không ?
Kit không vùng vẩy như những lần trước , cô bé ngoan ngoãn nằm trong vòng tay Ouji , cảm nhận hơi ấm từ người cậu . Cô nhóc vẫn không thể tin được đây là sự thật . Không gian yên lặng một cách lạ thường dường như ta chỉ có thể nghe được tiếng thình thịch của hai trái tim , chúng như đang đập cùng một nhịp . Rồi chợt nhớ ra điều gì đó, trong lòng Kit thoáng buồn , cô bé nhỏ giọng thì thầm nhưng đủ để Ouji có thể nghe thấy :
_ Anh tại sao lại chọn một người như em ?
Cậu ấy hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của cô nhóc nhưng đã nhanh chóng mỉm cười :
_Vậy tại sao em lại nghĩ người anh chọn không phải là em ?
_Tại vì em không hề có những thứ mà anh cần , những điều có thể giúp ích cho anh .-Kit trả lời , giọng trầm buồn .
_Theo em thì cái gì giúp ích cho anh và anh cần điều gì ?-Ouji tiếp tục hỏi cô bé .
_Những người có địa vị trong xã hội con người và có quyền lực ở thế giới pháp sư . Tiền và quyền lực chẳng phải ba anh vẫn hay nói như vậy sao ? Cả hai thứ đó em đều ...không có. -cô nhóc trả lời và có lẽ nước mắt đã rưng rưng .
_Em nghĩ như vậy thật sao ?-bây giờ thì Ouji thật sự ngạc nhiên trước lời nói của Kit và cậu đã hiểu tại sao cô bé lại né tránh cậu .
_Uhm.-Kit khẽ gật đầu .
_Em ngốc thật đó ! Em có biết người có đầy đủ những điều anh cần là em không .-Ouji khẽ cười và cốc nhẹ lên trán Kit .
Cô bé xoa xoa đầu rồi tròn xoe cặp mắt khó hiểu nhìn cậu ấy . Ouji biết cô nhóc đang muốn hỏi gì nên chậm rãi trả lời :
_Từ nhỏ anh đã phải sống trong căn biệt thự to lớn tại Nhật Bản đó . Suốt ngày chỉ loanh quanh với những bức tường lạnh băng và anh thậm chí không có đến một người bạn . Những điều anh được học không chỉ là câu chữ , toán học bình thường . Anh còn được ba dạy rằng phải thật tàn nhẫn và không được yếu đuối , không được khóc cho dù là rất đau , không được tin tưởng bất kì một ai . Anh phải biết cách làm thế nào để tồn tại trong cái xã hội khắc nghiệt này . Anh đã sống một cuộc sống tăm tối như vậy cho đến khi gặp em . Nụ cười của em nó không giả tạo như những gì anh đã thấy ở tất cả mọi người xung quanh mình . Sau cái ngày anh trốn ra ngoài chơi đó anh đã bị ba phạt rất nặng . Những trận đòn bằng roi da của ba đã để lại nhiều vết thương trên người anh , đau lắm nhưng chúng cũng nhanh chóng lành lại . Anh nghĩ mình không làm gì sai cả và anh thật sự cảm thấy hạnh phúc . Những người có tiền và quyền lực như ba nói thật sự không giúp ích cho anh càng không phải là điều anh cần . Tiền anh không thiếu , quyền lực anh cũng có thể tự tạo lên bằng chính đôi tay của mình . Những người như vậy trên đời này có rất nhiều . Nhưng những người chịu nhìn vào con người thật của anh như em thì ...uhm... sao nhỉ ? Chỉ đếm được trên đầu ngón tay thôi .
_Ví dụ như ?-Kit im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng .
_Như Fye , Moon , Linda , chị hai anh , mẹ em, dì kế của anh ,chị Clover , chị Rainbow , thêm em nữa là 9 hết rồi ! -Ouji đưa bày tay lên đếm rồi trả lời .
_Vậy sao ? -cô bé hỏi .
_Uhm. Cho nên người anh cần là em. Về với anh đừng đi nữa . Chẳng phải em đã nói em chọn anh , người em yêu là anh , chỉ cần anh tỉnh lại em sẽ bỏ qua tất cả sao ?-Ouji gật đầu rồi nói tiếp giọng vô cùng dịu dàng .
_Anh nghe hết sao ?-Kit giật mình , ngẩng mặt lên nhìn Ouji .
_Uhm . Cho nên em không chối được đâu . Anh xin đấy đừng bỏ đi nữa . Em không biết trong ba năm qua anh đã như thế nào đâu . Nếu như em lại trốn chạy , lại rời xa anh một lần nữa , thì ngay cả bản thân anh cũng không biết mình sẽ ra sao , phát điên cũng nên .-cậu tiếp tục trả lời bằng giọng nói tha thiết van xin .
_Em có thể nói không được sao ?-Kit mỉm cười trả lời .
_Cảm ơn em . -Ouji nở một nụ cười hạnh phúc , cậu siết chặt cô bé trong tay rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô nhóc .
Được một lúc sau Ouji từ từ buông Kit ra , cậu nhìn cô bé và hỏi :
_Không phải em nói sẽ gọi điện cho Fye sao ?
_ Em quên mất .-Kit giật mình ngồi dậy , bấm vào nút gọi của chiếc điện thoại trên tay .
Hai tiếng bíp bíp vang lên lập tức đầu dây bên kia đã bắt máy :
_Alô có chuyện gì không Kit .
_Anh Fye à Ouji tỉnh lại rồi .-cô bé mừng rỡ trả lời .
_Thật sao ?-Fye ngạc nhiên hỏi .
_Em nói dối với anh làm gì ? Thật sự ngay cả bản thân em còn không tin vào mắt mình nữa .-Kit nói.
_Vậy em đợi một chút anh đến ngay đây ....tút ...tút ...-Fye lập tức cúp máy .
Ouji nhìn về hướng bình hoa mỉm cười nói :
_Hoa ly nở đẹp quá!
Kit cất điện thoại vào túi quần rồi bĩu môi trả lời :
_Vậy mà có người ngoan cố không chịu tỉnh dậy nhìn mới tức .
Ouji đột nhiên cau mày lên tiếng :
_Nè anh phải nói trước với em một vài nguyên tắc .
_Gì vậy ?-cô bé nghiêng đầu tròn mắt ngạc nhiên .
_First kiss của em thuộc về anh rồi , em cũng biết anh có tính sỡ hữu rất cao mà đúng không ? Kể từ hôm nay em là bạn gái anh , không được nói chuyện , gần gũi hay tỏ ra quá thân thiết với bất cứ người con trai nào khác , ok ?-Ouji trịnh trọng thông báo .
Kit tiến gần đến chỗ cậu , nở một nụ cười trêu chọc :
_Sao vậy ? Ghen hả ?
_Uhm! -Ouji gật đầu cái rụp .
_Hi, bó tay với anh , sao cũng được .-nhìn thấy vẻ mặt đó của cậu cô nhóc không nhịn được bật cười một tiếng .
_Ha em dám chọc anh . Nói thiệt nha em hôn tệ quá , để vướn mũi , không hay gì hết .-Ouji cũng không vừa , cậu cười gian nhìn Kit .
_Đáng ghét !!!!!-cô bé bước đến đánh vào người cậu ấy mấy cái .
_Au ! Đau Kit à !!! Đau ! -Ouji vừa né vừa la lên .
_Hay quá ha còn sức mà đùa giỡn với người ta nữa .
Cánh cửa phòng bệnh mở ra , Fye bước vào với một nụ cười và theo sau đó là Moon và Linda .
19/7/2013, 21:58
#27Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 20 : (tt)
- Spoiler:
- Kit và Ouji đứng hình , dừng ngay mọi hoạt động đang làm . Cậu ấy ngạc nhiên hỏi :
_Mấy cậu đi máy bay đến sao ?
_Máy bay thì không có nhưng chạy như bay đến đây thì có ! Cái thằng này làm người ta lo chết được !-Moon nói rồi đấm một cái thật mạnh vào vai Ouji .
_Đau ! Hết Kit rồi đến cậu , muốn giết tớ phải không ? -cậu ấy la ầm lên .
Fye chẳng những không can mà còn đánh thêm vào đó:
_Đáng tội ! Ai kêu cậu ngủ li bì như vậy ? Làm bọn này ăn không ngon ngủ không yên .
_Fye ! Cả cậu nữa , muốn tạo phản rồi đúng không ?-Ouji cau mày hét lên .
Cả bọn nhịn không được nên cười ầm lên . Linda cố gắng nhịn cười nói với cậu ấy :
_Mà anh tỉnh lại được thì phải trả ơn cho Kit đó nha ! Nó vì anh mà không ăn không ngủ , túc trực ở trong này không về nhà đó !
_Thì anh đã cảm ơn bằng hành động rồi đó thôi !-Ouji cười gian liếc mắt nhìn Kit .
Cô nhóc mặt đỏ ửng , vội chộp lấy giỏ trái cây trên tay Fye :
_Em đi rữa trái cây đây !
Nói rồi cô bé mở cửa chạy thật nhanh ra ngoài . Ba người kia tròn mắt nhìn Ouji trong khi cậu ôm bụng cười như chưa bao giờ được cười .
_Con bé nhìn lạ lắm chuyện gì vậy ?-Fye ngạc nhiên lên tiếng .
_Phải đó lần đầu tiên em thấy Kit phản ứng như vậy . Xảy ra chuyện gì sao ?-Linda gật đầu tiếp lời .
_Hi, bí mật . Anh mà nói thì Kit chẻ anh ra làm hai mất .-Ouji trả lời , vẫn không nhịn cười được .
_Chẻ ra làm hai ?????-Moon , Fye và Linda đồng thanh .
Ouji khẽ gật đầu , ba người họ tròn mắt nhìn nhau một lúc rồi Moon lên tiếng :
_Quên nữa , cậu làm gì mà để ra nông nỗi này ?
_Ủa Kit không nói cho mọi người biết sao ?-nụ cười trên môi cậu tắt hẳn .
_Có nhưng chỉ nói là cậu đỡ cho em ấy mấy nhát kiếm thôi còn ai làm thì không.-Fye trả lời .
Ouji ngồi thẳng người dậy , trở lại gương mặt nghiêm túc , lạnh lùng thường ngày . Cậu chau mày suy nghĩ về những sự việc diễn ra gần đây . Ouji chắc chắn là có người đứng sau tất cả chuyện này , và kẻ đó không hề tầm thường . Đôi mắt cậu lóe lên tia sáng , điều này chứng tỏ cậu ấy đã nghĩ ra được điều gì đó :
_Chuyện tớ nhập viện và Kit cũng đang ở đây tuyệt đối không để ai trong học viện biết được . Nhất là Solar .
_Sao vậy ?-Moon tròn mắt hỏi .
_Bởi vì bà Venus không hiểu tại sao lại muốn bắt cô bé . Trước khi điều tra rõ mọi chuyện thì tớ phải bảo vệ Kit 24/24.-Ouji trả lời , ba người họ gật đầu hiểu ý , cậu nói tiếp .
_Fye cậu gọi điện cho ba tớ nói ông ta gửi đến cho tớ thêm vệ sĩ cao cấp của gia tộc Raidenkama đến đây , tớ không tin tưởng CIA cho lắm .
_Chi vậy ? -Fye hỏi .
_Ashhhh ! Từ lúc nào mà IQ của cậu tuột dốc vậy Fye ? Tớ như thế này làm sao bảo vệ Kit 24/24 được đây , cho nên phải cần thêm người .-Ouji cau mày .
_Hiểu rồi , để tớ liên lạc .-Fye gật đầu .
Moon đứng đó im lặng một hồi lâu đột nhiên lên tiếng hỏi Ouji :
_Cậu thế này đầu băng , tay băng khi nào đi học lại được ?
_Uhm....chắc cũng phải nữa tháng .-cậu ấy trả lời .
_Nè tuần sau là thi giữa học kỳ rồi , và tuần sau nữa sẽ bước vào thi cuối học kỳ. Cậu có thể thi lại nhưng Kit thì không .-Moon cau có nói .
Linda suy nghĩ một lúc rồi tươi cười trả lời :
_Chuyện nhỏ mỗi ngày em sẽ vào đây đưa tập cho Kit học bài . Khi nào thi thì em bảo cậu ấy lên trường là Ok !
_Hay quá Lin .-Fye cười tươi khen Linda làm cô nhóc cúi gầm mặt xấu hổ .
CẠCH!!!!!!
Kit mở cửa bước vào , trên tay cầm đĩa trái cây đã được rửa sạch . Cô bé đặt chúng lên bàn ,ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường Ouji ngơ ngác nhìn :
_Mọi người đang bàn chuyện gì mà to tiếng quá vậy , đi từ đằng xa cũng nghe thấy nữa .
_À bàn về việc học của em thôi , không có gì đâu .-Ouji trả lời .
_Việc học của em ? Có gì để bàn sao ?-Kit tròn mắt ngạc nhiên .
Ouji lắc đầu , bó tay chấm cơm với cô nhóc :
_Trời ạ gần tới kỳ thi giữa học kỳ hai rồi và theo lịch học đặc biệt thì tuần sau nữa sẽ thi cuối học kỳ luôn em ko nhớ hả ?
_Chết em quên mất khi nào anh xuất viện ?-cô bé lúc này mới sực tỉnh vội vàng hỏi cậu ấy .
_Sớm nhất cũng phải nửa tháng .-Ouji trả lời .
_Nhưng em yên tâm Linda sẽ mang tập lên cho em học mỗi ngày rồi khi nào thi Lin thông báo lịch để em lên trường .-Fye chen ngang vào .
_Vậy cũng được .-Kit gật đầu .
Moon cau mày lên tiếng :
_Được là thế nào ? Hai người không muốn bị nghi ngờ mà nghỉ cùng một lượt như vậy sao?
_Cái này cũng không được , cái kia cũng không được . Bây giờ cậu muốn gì ? Au !!!-Ouji kích động ngồi bật dậy làm vết thương nhói đau .
Kit đưa tay đỡ lấy cậu :
_Yên nào để em nghĩ cái đã . Anh Moon nói không phải là không có lý .
Cô bé trầm tư một lúc lâu rồi nói :
_Bây giờ 2,4,6,chủ nhật em ở đây với anh còn 3,5,7 em lên trường được không ?
_Rồi trong những ngày đó anh phải làm sao ?-Ouji nhíu mày hỏi .
_Uhm thì sau khi học xong em sẽ lên đây anh có thẻ đặc biệt mà đúng không , chỉ cần có nó thì em có thể về mà không phải ở lại ký túc xá .-Kit mỉm cười trả lời .
_Uhm, vậy cũng được , Moon cậu thấy sao ?-cậu ấy gật đầu , rồi ngước lên hỏi .
_Kit đã nói vậy thì tớ không còn gì để phản đối .-Moon cũng gật đầu đồng ý .
_Vậy ở trường giao Kit cho mấy cậu đó .-Ouji dặn dò .
_Biết rồi , bảo bối của cậu ...bảo ...đảm...không...mất ...một ...cọng tóc . Thôi nghỉ sớm đi bọn này về .-Fye nhấn mạnh từng chữ và cười tươi .
_Cả em nữa đó Kit . Nghỉ sớm đi , em đã không ngủ hai hôm liền rồi .-Moon vỗ nhẹ vai Kit nói .
_Em biết rồi .-cô bé gật đầu .
_Tớ về đó , hôm khác lên nữa .-Linda cười tươi .
_Uhm,mà Lin đi gì về ?-Kit hỏi .
Fye chen ngang vào :
_Anh chở chứ ai ?
_A hai người mới có hai ngày nha ! Tui sẽ tra hỏi sau .-cô bé la lên giọng trêu chọc .
_Thoải mái , anh chấp hết .-Fye trả lời thản nhiên còn Linda mặt đỏ cả lên cúi gầm xuống
Kit lườm cậu một cái sắt lẻm và nhấn mạnh từng chữ :
_Chạy xe từ từ đó Fye . Linda mà có việc gì em...sẽ ...ko...tha...cho...anh...đâu .
_Ok,ok ,anh biết rồi , anh về đây . Bye bye .
Fye mỉm cười mở cửa bước ra , Kit vẫy tay chào họ. Cánh cửa đóng lại , cô bé quay sang nhìn Ouji . Mặt cậu lúc này trắng bệt hiện rõ những đường gân xanh , Kit lo lắng hỏi :
_Anh có sao không ?
_Không sao . Tiếp thêm sức mạnh cho anh đi , theo cái cách em hay làm lúc trước .-Ouji lắc đầu và mỉm cười với cô nhóc cho dù bây giờ cậu thật sự rất mệt .
_Ngốc quá một cái hôn nhẹ lên má không có tác dụng gì đâu , anh đã đủ lớn để biết chuyện đó mà .-Kit phì cười .
_Nhưng anh thích như vậy .
_Yên nào .
Cô bé tiến lại gần Ouji , nắm chặt lấy hai bàn tay cậu . Trán của Kit áp sát vào trán của cậu ấy , cô nhóc lẩm nhẩm điều gì đó . Một luồng sáng màu xanh lá cây bao bọc xung quanh Kit và nó từ từ bay về phía Ouji . Cậu cảm thấy khoẻ hơn rất nhiều và sắc mặt hồng hào lên hẳn .
_Khí của em dễ chịu thật .-Ouji đưa tay xoa đầu Kit, giọng dịu dàng .
_Hi, hơi tốn sức một chút nhưng không sao. Ngủ đi nào .
Nói rồi cô bé đỡ cậu nằm xuống và nhẹ nhàng đắp chăn cho Ouji . Cậu ấy nhanh chóng chìm vào giấc ngủ . Cuộc nói chuyện vừa rồi thật sự đã làm cậu mất sức quá nhiều . Nếu không nhờ luồng khí của Kit có lẽ Ouji đã không chống cự nổi . Bởi vì trong những thanh kiếm mà bọn áo đen hôm trước sử dụng có một lượng chất độc khá mạnh . Muốn bình phục trở lại sẽ phải mất nhiều thời gian .
Riêng Kit , mất đi khá nhiều khí và thể trạng mệt mỏi làm cho cô bé không còn chút sức lực . Cô nhóc gục đầu xuống bên cạnh giường Ouji và thiếp đi , đôi hàng mi cong vút nhắm lại . Có lẽ đêm nay Kit sẽ ngủ rất ngon vì cậu ấy đã tỉnh dậy và bản thân đã tìm được câu trả lời cho tất cả những khuất mắt mấy năm nay .
Một cơn gió thoáng qua , xung quanh niềm hạnh phúc luôn luôn có những đám mây đen bao quanh , đó là quy luật . Ở trong căn phòng tại học viện Venus một âm thanh vui tai vang lên , kèm theo tiếng thét giận giữ
XOẢNG!!!!!
_ Các ngươi là một lũ vô dụng , cả một thằng nhãi cũng không giải quyết xong rồi còn để con ranh kia trốn thoát .-Bà Venus gào ầm lên .
_Chúng tôi xin lỗi thưa nữ thần .-bọn người bóng đen đó cúi đầu xuống rồi biến mất .
_Mẹ bớt giận , con đã có bước tiếp theo cho kế hoạch .-Solar nở nụ cười đắc thắng vốn có và lên tiếng .
_Nói mẹ nghe xem .-gương mặt Venus dãn ra , bà ta tựa lưng vào ghế .
_Cô ta sắp trở về rồi .-Solar từ tốn trả lời .
_Tin được không khi bản thân cô ta cũng là tình địch của con .-Venus nhíu mày , vẻ nghi ngờ .
_Nhưng chúng ta và cô gái đó có cùng một mục tiêu . Kẻ thù của kẻ thù là bạn mà mẹ . Để cô ta xử lý con bé ấy chúng ta chỉ cần đỗ hết tội lỗi cho cô ta và ngồi hưởng lợi thôi . Không cần phí sức đúng không mẹ ?
_Được lắm ! Con cứ làm như vậy đi .-bà Venus suy nghĩ một lúc rồi gật đầu hài lòng .
Solar cúi chào mẹ mình rồi biến mất trong bóng tối như những người bước chân vào đây . Thêm một kế hoạch mới lại được lập ra .
19/7/2013, 21:59
#28Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 21: Em ăn đi rồi anh ăn .
- Spoiler:
- Mặt trời như một quả cầu nhỏ rực lửa dần ló dạng ở đằng đông , những tia nắng xua đi làn mây đen u tối , để lại bầu trời trong xanh , màu xanh của niềm tin và hi vọng . Từng kẽ lá rung rinh nghiêng mình lau đi giọt sương tinh khiết . Nắng tràn vào căn phòng nhỏ của bệnh viện , Ouji khẽ xoay mình đôi mi rậm hé mở để lộ cặp mắt lạnh lùng tuyệt đẹp , lông mày chau lại với nhau tỏ vẻ khó chịu . Nắng đã phá vỡ giấc mơ đẹp của cậu , đánh thức chàng hoàng tử kiêu kỳ này . Bàn tay cậu ấy chạm phải một ai đó và từng ngón tay cảm nhận được nhịp thở đều của người ấy . Ouji cố gắng ngồi dậy nhìn , là Kit . Cô bé gục đầu xuống giường ngủ một cách ngon lành . Có lẽ cô nhóc cảm thấy mệt lắm , cậu ấy hiểu rõ điều này . Lượng khí Kit truyền cho Ouji hôm qua không phải là nhỏ và nó đã giúp tình trạng sức khỏe cậu khá lên rất nhiều . Chàng hoàng tử đưa tay vuốt nhẹ những sợi tóc mái của Kit làm cho gương mặt cô nhóc hiện ra rõ hơn . Cậu muốn ngắm nhìn khuôn mặt vô tư không bị làm nhòe đi bởi những giọt nước mắt và sự đau buồn của cô công chúa nhỏ này. Một nụ cười nhẹ nhưng hiếm có được vẽ lên trên môi Ouji- hoàng tử băng giá không biết đến tình cảm là gì.
Cô nhóc cựa mình , ngẩng mặt dậy , nhẹ nhàng vươn vai hít thở không khí trong lành của buổi sớm , tay đưa lên che miệng không ngần ngại ngáp một cái rõ dài . Lúc này đây đôi mắt nâu của Kit mới mở ra , nhưng tất cả những gì cô bé nhìn thấy đều mờ nhạt . Cô nhóc đưa bàn tay dụi nhẹ vào mắt , đôi mi khẽ chớp . Kit thức giấc và chào ngày mới thật nhẹ nhàng nhưng lại khiến Ouji giật mình .
_Xin lỗi anh làm em thức giấc rồi .
_(Không sao đâu , em đi đánh răng đây .)-cô bé huơ huơ tay ra hiệu , đôi mắt vẫn chưa mở hẳn .
Rồi Kit đứng dậy mở cửa đi ra . Ouji đơ người mặc dù không hiểu gì hết nhưng vẫn để cô nhóc đi . Một lúc sau cô bước vào với gương mặt tỉnh tảo hơn và nụ cười trên môi :
_Em đưa anh đi khám lại nha . Anh có thể đi không ?
_Uhm, anh chỉ bị tay và đầu thôi , chân thì không sao có thể đi được .-Ouji gật đầu trả lời .
_Vậy để em giúp anh .-Kit vừa nói vừa dìu cậu lên phòng bác sĩ .
Đến nơi cô bé thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng Ouji đã không còn nguy hiểm nữa . Theo lời bác sĩ thì chỉ cần ở lại nghỉ ngơi đợi vết thương lành rồi có thể ra về , phải nhớ đi thay băng . Cô nhóc lễ phép cúi chào và đưa cậu về phòng . Cô chạy đi mua đồ ăn cho Ouji , lấy muỗng
ngồi xuống bên cạnh cậu ấy với bộ mặt tươi cười :
_Ăn sáng nè !
Kit cầm hộp đồ ăn đưa cho cậu . Cậu ấy nhìn chằm chằm , tay vẫn không cầm đồ ăn . Kit nhăn mặt :
_Sao vậy ?
_Tay anh thế này làm sao mà tự ăn được ?-Ouji xụ mặt chỉ vào cánh tay bị băng bố .
_Nhưng anh bị tay trái chứ tay phải vẫn bình thường mà .-Kit cau mày .
Ouji dài giọng :
_Nhưng anh cầm muỗng không nổi .
Cô nhóc thở dài , lắc đầu và cầm hộp đồ ăn lên :
_Anh nhõng nhẽo quá. Thua anh luôn .
_Hi , lâu lâu mới có dịp mà phải nhõng nhẽo chứ ! Món gì vậy ?-cậu cười cười nhìn hộp đồ ăn rồi hỏi .
_Cháo !-Kit trả lời một cách thản nhiên .
Nụ cười trên gương mặt cậu ấy tắt đi như ánh sáng mặt trời buổi hoàng hôn . Đó là điềm báo cho một trận cãi nhau sắp xảy ra . Có ai nói cho các bạn biết là Đại Hoàng Tử nhà ta cực kỳ ghét món cháo không ? Nếu chưa thì tác giả nói đây , cậu ấy chẳng những ghét mà còn không muốn đội trời chung với cái món ăn nhão nhoẹt này .
_Anh không ăn đâu , em ăn đi !-Ouji xụ mặt và phẩy tay .
_Sao không ăn ? Anh mới tỉnh dậy đâu có ăn được gì khác . Nào !-Kit đưa muỗng cháo đến trước mặt cậu .
Ouji lắc đầu ngoầy ngoậy :
_Em dụ con nít sao ? Em ăn đi .
Cô bé bỏ muỗng cháo xuống gắt :
_Sao lại bắt em ăn ? Anh bị bệnh anh ăn đi !
_Em làm như anh không biết chắc . Trong lúc hôn mê , anh nghe Fye nói em nhịn ăn hết mấy ngày rồi , em ăn đi. -cậu cãi lại rồi đẩy hộp cháo về phía Kit .
_Lát em ăn cái khác , anh ăn đi .-cô nhóc xụ mặt .
_Em nhịn đói bữa giờ rồi ăn cháo cho dễ tiêu .-Ouji cãi tiếp .
_Thôi em không ăn . Anh không ăn thì em về .-cô nhóc bí lối cãi nên chuyển sang phương pháp hù , nói rồi Kit để hộp cháo xuống và đứng lên .
Tác giả quên nói một điều là cô bé nhà ta cũng cực kì ghét cháo . Vì vậy cho nên mới có một trận đấu khẩu diễn ra . Và có lẽ người thua là chàng hoàng tử lạnh lùng của chúng ta .
_Đừng về . Được rồi mỗi đứa một muỗng em ăn trước đi rồi anh ăn .-Ouji làm bộ tội nghiệp .
_Thua anh luôn , được rồi .-Kit thở dài đứng dậy .
Cậu níu tay cô nhóc lại hỏi :
_Đi đâu vậy ?
_Anh cũng phải cho em đi lấy cái muỗng khác chứ . -cô bé cau mày bực mình .
_Ăn cùng cũng được . Em đi rồi cháo nguội mất sao ăn .-Ouji vùng vằn .
_Ok! Ok !-Kit miễn cưỡng gật đầu .
Cô bé ngồi xuống và bê hộp cháo lên . Cậu ấy nhe răng ra cười trên nỗi đau của cô .:
_Rồi em ăn trước đi .
_Được rồi em...ăn .-Kit đau đớn đưa muỗng cháo vào miệng và nuốt một cách khó khăn .
_Rồi tới lượt anh ...ăn..nào ...-cô nhóc cười toe để lộ cả hàm răng trắng đều đưa muỗng cháo trước miệng Ouji .
__A...A...! -Kit nói .
Cậu ấy nhìn cái muỗng trân trân rồi nhắm híp mắt lại , mở miệng ra và :
_Ùm .....-Kit cười tươi như hoa .
Cậu nhăn mặt , ăn cháo một cách cực khổ rồi nhìn cô nhóc nói :
__Không ngờ đường đường là Đại Hoàng Tử tộc pháp sư và thiếu gia tập đoàn Diamond như anh đây lại có lúc như con nít thế này , chỉ với em thôi .
_Thôi , khỏi dài dòng . Nè a...a...a ...!-cô bé cười tít mắt đưa muỗng cháo lên miệng Ouji .
_Á ăn gian, tới lượt em mà .-cậu la lên .
_Hứ ! -Kit nhăn mặt , đưa muỗng cháo trở về phía miệng mình , muốn ăn gian mà không được .
_Giỏi quá ta . -Ouji cười toe .
_Tới anh .-Kit lườm cậu , vẻ mặt hiện rõ cục quê to đùng .
_Hi !A....-cậu ấy mỉm cười rồi mở to miệng .
_Ngon không ?-cô bé hỏi .
_Ăn gần hết rồi em mới hỏi anh ngon không . Nói thật dở ẹt !-Ouji xụ mặt .
_Đúng quá dở. Mẹ em nấu ngon hơn .-Kit gật đầu hưởng ứng .
_Uhm, thôi ăn đi , đừng đánh trống lảng .-cậu cười cười .
_Ăn thì ăn .-cô nhóc xụ mặt , môi chu lên , hai má phồng ra .
_Nè tới anh !-Kit lườm Ouji , đôi lông mày khẽ chau lại .
_Mặt em nhìn mắc cười quá . -cậu ấy nhịn không nổi bật cười thật to như chưa bao giờ được cười .
_A !
Ouji mở miệng ra,muỗng cháo cuối cùng tưởng chừng được đi xuống dạ dày một cách êm đềm thì ...
_Hai người ....hai người làm cái trò gì vậy ?????-một giọng nói vang lên , rất quen thuộc , rất tức giận .
19/7/2013, 22:00
#29Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Ayato Chap 21: (tt)
- Spoiler:
- Đứng trước mặt Kit và Ouji là một cô gái có làn da trắng hồng toả sáng , diện một chiếc đầm ngắn đến giữa đùi với phần váy xòe bằng voan xếp li màu kem đi kèm với sợi dây nịt mỏng ở eo . Và trên hết cô thật nổi bật với mái tóc màu vàng cam , nhưng cặp mắt lộ rõ sự tức giận khi đôi lông mày khẽ chau lại .
_So...Solar ..khụ..khụ....-Ouji bị sặc ngay lập tức , muỗng cháo mới vừa vào miệng có lẽ đã chạy lên đến mũi rồi .
Kit nhanh chóng đưa cho cậu ly nước và khăn lau . Cậu cậu chụp lấy uống vội một hơi gần hết .
_Từ từ thôi , sặc nữa giờ.-cô bé vỗ nhẹ vào lưng Ouji .
_Không sao đâu .-cậu ấy vừa nói vừa đưa ly nước cho Kit rồi quay sang Solar gương mặt biến đổi trở lại là một hoàng tử của ngày và giọng nói vô cùng lạnh lùng :
_Sao em biết tôi ở đây ?
_Từ bao giờ mà anh lại thay đổi cách xưng hô với em xa lạ vậy ? Và tại sao em không được biết còn nó lại ở đây chăm sóc anh chứ ?-Solar tức giận vô cùng chỉ thẳng tay vào mặt Kit .
Chị ta bây giờ đang bốc lửa có khi đưa cái ấm vào sẽ có được ấm nước sôi đó chứ. Cô bé cảm thấy có lẽ mình là người dư thừa ở đây , một cảm giác khó chịu trỗi dậy trong lòng . Nhưng Kit là một người biết suy nghĩ , muốn ở bên nhau thì Ouji phải giải quyết rõ ràng với những mối quan hệ trước đây , đó cũng là điều cô nhóc mong muốn . Cô biết là lúc này mình nên cho họ không gian để nói chuyện riêng .
_Em đi ra ngoài mua đồ đây . Anh và chị Solar nói chuyện đi .-Kit đặt ly nước lên bàn rồi đứng dậy .
Nhưng chỉ mới đi được vài bước cô bé đã bị Ouji đưa tay giữ lại . Giọng cậu vô cùng ấm áp khác hẳn lúc trước :
_Anh với Solar không có gì phải bí mật đâu . Em ngồi đó đi .
Bàn tay cậu ấy xiết chặt lấy cổ tay Kit , cô bé lẳng lặng , ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Ouji .
_Tại sao Kit không được chăm sóc tôi ? Và cô lấy cái quyền gì mà quản lý việc của tôi? Nếu cô đến đây với thân phận là Công Chúa điện hạ tộc Shamans để phô trương quyền lực thì không cần đâu .-cậu nhìn chị ta với ánh mắt sắc lẻm lạnh như băng .
Điều này làm cho Solar càng thêm tức giận . Vốn dĩ chị ta thật lòng muốn đến thăm cậu nhưng khi nhận sự đối xử lạnh lùng đó ngay cả bản thân cô cũng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy đau như vậy . Lúc đầu Solar tiếp cận Ouji chỉ vì ham muốn quyền lực , nhưng ở bên cậu một thời gian dài đã khiến trái tim cô bị xao động , tình cảm bây giờ cô dành cho cậu ấy là thật lòng . Vì thế thời gian Solar đã nương tay trong những kế hoạch được đưa ra nhưng ngay lúc này cô không được phép yếu mềm , vì hoàn cảnh , vì quyền lực và vì người cô yêu . Đôi mắt xanh sẫm khẽ quắc lên và trên môi xuất hiện một nụ cười gian xảo :
_Anh ! Anh được lắm . Hai người cứ ngồi đó mà quấn quýt đi, không còn được bao lâu nữa đâu .
_Ý cô là sao ?-Ouji nhướng mày nhẹ một cái nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi .
Solar cúi xuống , ghé sát và nhấn mạnh từng chữ nhưng với âm lượng chỉ đủ hai người nghe thì thầm vào tai cậu :
_Cô ấy ...sắp ...về ...rồi . Anh biết điều đó có nghĩ là gì mà !
Ouji một thoáng biến sắc nhưng đó là chuyện chỉ diễn ra trong tíc tắc sau đó hàn khí đã trở lại trên gương mặt cậu . Chị ta nhìn thẳng vào mắt Ouji rồi liếc nhìn Kit với nụ cười đắc thắng còn vươn trên môi , trong khi cô bé đơ mặt ra không hiểu gì hết . Solar nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài .
_Cậu thông báo đúng lắm , tôi đã cảnh cáo anh ta rồi . Bây giờ cậu liên lạc với cô ấy đi , nhanh lên .-vừa đi đến cầu thang , Solar lấy điện thoại và gọi cho ai đó.
_Tôi biết rồi . Sẽ nhanh thôi , bây giờ trò chơi sẽ bước vào mức khởi đầu .-đầu dây bên kia trả lời .
_Cậu là người tôi tin tưởng nhất . Đừng làm tôi thất vọng . Cậu biết ý tôi là gì mà .-giọng chị ta ngân dài như tiếng chuông thật ngọt ngào .
_Uhm...-một giọng nói hờ hững vang lên ở đầu dây bên kia , có thể người đó còn không thèm để những lời của Solar lọt vào tai và cúp máy ngay sao đó.
Một ai đó sắp quay trở về
Là thù hay là bạn ?
Là bầu trời xanh hay những vầng mây đen ?
Đó có là yếu tố làm thay đổi định mệnh ?
19/7/2013, 22:01
#30Ayato
Tham gia : 13/06/2013
Bài viết : 3460
Điểm plus : 967763
Được thích : 954
Re: The Love Legend - Kas
Sponsored content Chap 22 : Sự trở về của thử thách .
- Spoiler:
- Hoa Tử Đằng rung rinh trong gió .
Một bông hoa nhỏ nhẹ nhàng rơi xuống
Thả mình trên mặt nước trong xanh
Mặt hồ yên ả đã lay động
Vì những cơn gió bất chợt ghé qua
Cũng như tình cảm thật sự
Trong lòng một ai đó đang ....
Xao động .....
Trong không khí ồn ào của sân bay , mỗi người một việc riêng của mình . Người thì hối hả kéo lê chiếc vali chạy thật nhanh ra đón xe về , trong lòng nôn nao muốn gặp gia đình . Người thì vui vẻ, thong thả ngắm nhìn quang cảnh xung quanh , có lẽ là khách du lịch . Và một cô gái với thân hình bé nhỏ và mái tóc đen mun xuất hiện trở thành trung tâm của sự chú ý. Đôi mắt chậm rãi liếc nhìn mọi thứ . Cặp mắt cô đen tuyền , long lanh như pha lê hút hồn người khác nhưng đã nhanh chóng bị cô gái che đi bởi chiếc kính râm bản to . Một người phụ nữ mặc âu phục màu đen tiến lại phía cô , cúi chào và lên tiếng hỏi :
_Mừng tiểu thư trở về . Tiểu thư sẽ về dinh thự hay đi đâu ạ ?
_Ta muốn đi thăm anh ấy , các người về trước đi , để lại chiếc BMW cho ta là được rồi .- cô gái mỉm cười bước đi khỏi sân bay . Còn người phụ nữ kia chỉ khẽ gật đầu rồi mang theo hành lý của cô đi ra .
**********************
Hôm nay đã là thứ 3 Ouji phải ở lại bệnh viện một mình vì Kit đã đi học từ sớm . Cậu đã đưa cho cô bé tấm thẻ đặc biệt , nó sẽ giúp cô không bị mắng bởi cái lý do không có mặt ở ký túc xá và cô nhóc có thể lên chuyến xe buýt kia đến đây sau mỗi ngày học . Kit đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho Ouji và hứa là sau khi học xong sẽ nhanh chóng lên đây với cậu . Dù vậy nhưng nét mặt chàng hoàng tử này vẫn thoáng chút cau có khó chịu . Cô nhóc vừa quay lưng đi Ouji đã thở dài một tiếng , cặp mắt vô định nhìn ra phía cửa sổ . Ngoài kia những tia nắng đã bắt đầu rọi vào , xua tan đi màn đêm , để lộ bầu trời trong xanh được e ấp bởi làn mây trắng dịu dàng . Một vài cơn gió se lạnh của buổi sớm khẽ lướt qua , chú chim nhỏ rung mình rũ bỏ những hạt sương còn vươn trên bộ lông mềm mượt của chú . Thiên nhiên đang đón chào ngày mới . Thật đẹp đẻ và yên bình . Khác hẳn với sự dao động trong trái tim và những suy nghĩ đấu tranh mạnh mẽ của Ouji . Với cái cách nói chuyện hôm trước của Solar thì tuyệt đối cô ta không nói đùa . Có lẽ cũng đã đến lúc cậu phải lựa chọn . Dù là chọn con đường nào thì nó cũng rất khó để vượt qua . Nếu quyết định của Ouji là sai lầm thì hậu quả không hề nhỏ .
..............
Ở Venus , không cần nói cũng biết Như và Linda đã vui như thế nào khi nhìn thấy Kit . Ba cô nàng nói chuyện rôn rả và người sôi nổi nhất có lẽ là Như . Cô bạn cập nhật đầy đủ thông tin mới nhất và hào hứng kể lại .
_Hai người biết gì chưa ? Sắp có một nhân vật quan trọng sẽ vào học ở trường mình đó .
_Ngay lúc này á ? Đùa hoài đã là giữa học kỳ hai rồi mà còn chuyển trường sao ?- Kit ngạc nhiên sau khi nghe xong câu nói của Như .
_Thông tin của tớ cực kỳ chính xác đó nha , không đùa đâu . Người đó nghe nói là một trong những quận chúa của tộc Shamans . Xinh đẹp hơn người , thân thiện và dễ gần . Rất được lòng mọi người đó nha . Đúng ra là cô ấy đã về đây vào đầu năm nhưng do trục trặc gì đó mới vào trễ thế này . Nhưng người trong hoàng tộc mà lo gì .-Như vui vẻ giải thích .
_Dù là ai đi chăng nữa cũng không đến lượt chúng ta được nhìn thấy mặt đâu . Yên tâm mà học và tốt nhất nên tránh xa họ nếu muốn bình yên sống qua những ngày tháng ở đây .-Linda chen ngang giọng chậm rãi nói .
_Oh ! Biết rồi !-Như dài giọng rồi gật đầu .
Kit im lặng không nói gì nhưng trong lòng đột nhiên thấy bất an . Cô bé lắc đầu xua đi và mong rằng bản thân chỉ suy nghĩ lo xa vớ vẩn .
RENG.....RENG....
Tiếng chuông reo lên báo hiệu giờ ra về ,cuối cùng năm tiết học đã trôi qua cô nhóc vội vàng lấy cặp rồi quay đi nhưng bị Như níu lại :
_Kit đi đâu vậy ? Không về ký túc xá sao ?
Kit đứng hình không biết trả lời thế nào với câu hỏi đột ngột của cô bạn thì Linda đã lên tiếng giải vây cho cô :
_Nhà Kit có chuyện đột suất nên phải về , bà để cậu ấy đi đi .
_Oh , biết rồi , đi cẩn thận đó .
Như buông tay cô nhóc ra , mặt cúi xuống , không biết vì sao mà cô có vẻ nghe lời Lin. Chỉ cần Linda lên tiếng là Như tuyệt nhiên không cãi lại .
_Đừng buồn khi nào ổn định mọi việc rồi tui sẽ có quà cho bà mà . Yên chí .-Kit nở một nụ cười tươi nhất có thể với Như .
_Hứa đó nha !-cô bạn ngước mặt lên nhìn Kit và cười toe .
_Uhm, hứa luôn ! Thôi trễ rồi tui đi đây . Bye Lin, bye Như.- cô bé gật đầu rồi nhìn lên đồng hồ . Cô chỉ kịp vẫy tay chào hai cô bạn sau đó quay đi .
_Khoan chờ tui đi chung với .-Linda lên tiếng gọi rồi xách cặp chạy theo .
Nói đi chung cho vui vậy chứ hai người chỉ đi cùng nhau đến cổng trường Venus . Linda bận về với anh Fye của nó . Thật tình khi tình yêu vẫy gọi thì chả nhớ gì đến bạn bè cả . Fye cũng là một hoàng tử cho nên ra khỏi Venus là một việc dễ hơn trở bàn tay . Khi vừa đẩy hết những suy nghĩ đó ra khỏi đầu , Kit co chân chạy thật nhanh ra trạm , một phần là lo bị trễ xe , phần còn lại vì sợ Ouji đợi lâu sẽ cáu .
TẠI BỆNH VIỆN :
Vẫn còn đang mơ mang với những suy nghĩ hỗn độn , Ouji ngồi tựa lưng vào thành giường không hề để ý đến xung quanh . Cặp mắt của cậu vô hồn nhìn cảnh vật ngoài kia .
Cạch !
Một tiếng động nhẹ vang lên trong không gian yên tĩnh , Ouji chỉ vừa lia đôi mắt qua nơi phát ra âm thanh đó, lông mày bất giác nhíu lại tỏ vẻ khó chịu . Và .....
_Ouji à em nhớ anh quá !!!!!
Cô gái với mái tóc đen thẳng mượt , cặp mắt long lanh như pha lê đen cùng với thân hình nhỏ nhắn đáng yêu đó ôm chầm lấy Ouji khi vừa bước qua cánh cửa của phòng bệnh .
_Dark !!! Em về rồi sao ?-cậu trợn mắt ngạc nhiên
_Uhm! Hi ! Em vừa mới về, vì nhớ anh quá nên khi đặt chân xuống sân bay người ta đã chạy đến gặp anh đó . Solar nói anh đang ở đây ! -Cô gái tên Dark đó nở một nụ cười thiên thân , vòng tay vẫn ôm chặt lấy Ouji .
_Sao em lại về đây ?- nét mặt cậu thoáng biến sắc nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh .
_Đương nhiên là để gặp anh rồi . Năm sau anh đã là học sinh năm ba rồi đó . Việc em về đây chỉ là vấn đề thời gian thôi . Đúng ra là em định về hồi đầu năm nhưng do có trục trặc nên mới trễ thế này . Sao anh không muốn gặp người ta hả ?-Dark nũng nịu , môi chu lên và đôi gò má trắng hồng phồng ra trong rất đáng yêu .
_Không có vậy đâu , ngốc . Nhìn xấu quá .-Ouji mỉm cười nhéo nhẹ vào một bên má của cô.
_Ya đau người ta . -Dark xoa xoa vào má và hét lên .
Cậu ấy bật cười , cô cũng mỉm cười tít mắt , giọng nói ngọt ngào như mật ong vang lên :
_Em nhớ anh lắm đó . Đi du học mới có một năm mà em tưởng như cả một thế kỷ đó !
_Anh biết mà ! Nhưng bây giờ anh cảm thấy hơi mệt . Em cũng nên về nghỉ ngơi đi rồi dịp khác mình nói chuyện sau .- Ouji dịu dàng xoa đầu Dark , cặp mắt cậu hiện lên sự yêu thương .
Cô bĩu môi , xụ mặt xuống :
_Ứ chịu đâu . Chưa gì đã muốn đuổi người ta đi rồi . Người ta muốn nhận quà mừng trở về đã !!!
_Hửm , quà gì ?-cậu nhướn mày hỏi .
Dark không trả lời chỉ mỉm cười nhẹ , rồi đẩy người mình gần thật gần Ouji .
Cạch !
Cánh cửa lại được đẩy ra một cách nhẹ nhàng . Kit đứng khuỵ người , chống tay xuống đầu gối và thở hổn hển :
_Ouji em tới rồi ....
Cô bé sững người khi thấy một cô gái có mái tóc đen và gương mặt hoàn mỹ đến từng nét , mặc dù chỉ thấy được mờ mờ vì cái thị lực kém cỏi của mình nhưng Kit có thể khẳng định cô ta rất đẹp . Và bờ môi nhỏ nhắn đỏ thắm của cô gái ấy đang đặt lên môi một người con trai rất giống Ouji nụ hôn ngọt ngào , nhưng cậu ta không phản ứng gì . Cô nhóc tròn mắt nhìn rồi cúi đầu :
_Xin lỗi , tôi nhầm phòng .
Kit đóng cửa lại , miệng lắp bắp . Cô ngồi phịch xuống hàng ghế của hành lang , ngước nhìn biển số phòng .
_Mình mệt quá nên hoa mắt chăng ?-cô nhóc suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu :
_Đi rữa mặt thôi .
Kit đứng dậy đi thẳng vào nhà vệ sinh . Sau một hồi hất cả đống nước vào mặt , cô bé lấy khăn ra lau rồi về phòng Ouji . Dark sải những bước chân đầy tự tin trên hành lang , thấy Kit đi ngang qua cô liền nở một nụ cười , nó có ý nghĩa gì thì có lẽ chỉ mình cô biết và cô nhóc chẳng hề nhận thấy điều đó .
************
Kit đẩy cửa phòng Ouji bước vào với nụ cười mỉm :
_Haizz mệt quá .
Cô bé ngồi xuống , để cái cặp lên bàn . Cậu ấy thấy vậy liền nhăn mặt hỏi :
__Sao mệt ?
_Hix tại trễ xe buýt nên phải chạy theo mới lên xe được . Đã vậy xe còn để em xuống chỗ cách bệnh viện khá xa đành chạy bộ thật nhanh đến đây . Sợ lại bị anh cằn nhằn nữa . -Kit xụ mặt .
_Ngày mai em ở lại đây đúng không ?
_Ngày mai thứ tư nên em ở lại đây . Để em đi mua cái gì cho anh ăn ha !
_Uhm !
Ouji gật đầu . Kit đứng dậy ra khỏi phòng bệnh . Cô bé vừa khuất bóng cậu đã lấy cái cặp của cô trên bàn, lục tìm cái gì đó cuối cùng cậu cầm trên tay cái điện thoại và bấm số :
_Tôi đây , ngày mai lập tức phái người đến ngay .-Ouji nói chuyện , giọng lạnh lùng rồi cúp máy , trả nó về chỗ cũ .
Cậu lại đưa cặp mắt vô hồn nhìn xung quanh , trầm ngâm suy nghĩ . Ouji đã vô tình bỏ quên cô bé đó . Người đã từng xoa dịu vết thương của mình trong quá khứ .Quá khứ và hiện tại .Thật khó để lựa chọn phải chăng trái tim cậu đang dao động ?
Sponsored content
Re: The Love Legend - Kas
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5
Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|