Yukimono Forum »   » Chuyên Mục » Đọc Truyện » Sưu tầm » Truyện dài

Chuyển đến trang : 1, 2  Next

Mạc Tà

13/6/2014, 11:38

#1
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]


Truyện less:Tớ là less ! Và...tớ yêu cậu! 

* giới thiệu* 

- Tiểu Ny : Nữ chính, 17t, ga lăng, xinh đẹp, dê thương , giỏi võ 

- Uyên Nhi :17t, Đối tượng thầm thương trộm nhớ của Tiểu Ny. Và cũng là bạn thân Tiểu Ny 

- Anh Quân :17t, Hot boy , học giỏi, bạn thanh mai trúc mã của Tiểu Ny. Người yêu Tiểu Ny trên danh nghĩa 

* * * * * 

Gió nhẹ bay qua bờ vai mạnh mẽ thường ngày của Tiểu Ny. Nhỏ đã núp dưới cái bóng của Anh Quân quá lâu rồi. Bây giờ là lúc nhỏ bước ra và tự đối diện với chính mình. 
Tiểu Ny đứng trước mặt Uyên Nhi - Cô bạn mà nhỏ yêu. 
Khoé môi xinh đẹp của nhỏ nhếch lên. Tiếng nói hoà vào gió chiều, tan trong cái hư ảo cửa hoàng hôn 

- Tớ là Less! Và... tớ yêu cậu! 

* * * * * * 

Gió nhẹ nô đùa trên hành lang trường học , gió nhảy nhót trên mái tóc dài đen mượn của Tiểu Ny 

- Ê ! Cờ-hó! Mày đi sát bố một tí không được à? 

Anh Quân lừ mắt nhìn Tiểu Ny. Nhỏ ngẩn mặt lên đầy phản đối 

- Mày mới là chó! Bố mày đi gần mày ăn shit à! Thằng điên! 

Anh Quân điên tiết lôi luôn cả Tiểu Ny nép vào người mình 

- Con điên này! Bố mày che nắng cho. Con gái con đứa đéo gì cứ phơi cái mặt ra nắng. Ung da thì ccmnr! 

Tiểu Ny chẳng phản đối, nhỏ buông một câu lanh tanh 

- Bố đéo phải con gái! 

Anh Quân ngắn tũn mặt. Cái con bạn thanh mai trúc mã của cậu lúc nào cũng thế. Quân nghĩ ngợi rồi nhếch mép, ghé tai Tiểu Ny 

- Ờ! Mày đéo phải con gái! Mày là cái loại "Cú có gai" ! Động vật sắp tuyệt chủng! Hô hô... 

Tiểu Ny trừng mắt. Thằng khốn nạt. Nhỏ cuộn tay thánh nắm đấm 

- Hự! 

Anh Quân ôm cái bụng vừa ăn trọn một cú đấm của con nhỏ "huyền đai" karatedo. Nó mới là cái con khốn nạn. 

- Cờ- hó! Đợi bố! 

Quân gọi với theo mái tóc dài đang lạnh lùng bước đi 
Tiểu Ny mặc kệ. Sỉ nhục giới tính của nhỏ là tội chết. 

*** 

Quân giương cao cái ô lên để che cho cả cậu và Tiểu Ny. Mùa hè là mùa cậu ghét nhất. Đã nóng lại còn hay có mưa rào. Thế mà cái loại động vật sắp tuyệt chủng bên cạnh cậu lại yêu tha thiết mùa hè, yêu tha thiết những cơn mưa rào bất chợt, và yêu tha thiết những đoá bằng lăng tím. 

- Bọn lớp mày có nghi ngờ gì không? 

Quân suy nghĩ rồi bất chợt hỏi Tiểu Ny. Nhỏ quay ra 

- Nghi cái gì? 

- Vài ba cái vụ vớ vẩn của mày ấy. Bố đã bảo lộ liễu vừa thôi, có đứa con ái nào bất chấp leo cây bị ngã chật khớp để hái hoá tặng cho con khác không? Chúng nó mà nghi thì mày chết! 

Tiểu Ny nguýt dài, nhỏ đưa mắt nhìn mưa, nói nhỏ 

- Đéo đứa nào nghĩ gì? Nó chỉ nghĩ bố ham vui thôi. Mày cứ lo quá làm gì? 

Quân gật đầu . Ừ thì là cậu lo quá đi. Nhưng có còn hơn không.Cậu không hiểu sao cậu sợ khinh khủng cái cảnh mà người ta phát hiện ra con bạn thân của cậu là Less. Đến lúc ấy, cậu chẳng biết làm thế nào để che chờ cho nhỏ cả. Bây giờ cậu có thể giấu thân phận thật của nhỏ dưới cái vỏ bọc người yêu cậu, nhưng nếu một ngày cái vỏ ấy bị xé ra thì nhỏ sẽ ra sao? 
Quân bị quấn vào mấy ý nghĩ điên rồ mà bình thường cậu chẳng thèm nhắc tới. 

- Á! Đau! 

Quân nhăn mặt. Tiểu Ny gắt om lên 

- Thằng điên. Bố mày gọi lên xe không lên. Nhỡ cmnr, lại chờ thêm 30p à? 

Quân nhăn nhó. Con điên này. 

"Gọi mày là chó dại cấm sai chỗ nào" 
Cậu nghĩ. 

Tiểu Ny quay đi. Nhỏ thích mưa, thích lắm! Không hiểu sao lại thích đến thế. Thích mùa hè, thích bằng lăng. Và thích một cô gái đẹp như mùa hè. Một cô gái chất chứa đủ sự dịu ngọt của trái chín, nhẹ nhàng của những vạt nắng sớm, trong lành như gió mát và chung thuỷ như bằng lăng tím. Nhỏ less nhưng không đứa con gái nào cũng có khả năng chính phục trái tim ấy của nhỏ. Nhỏ chưa từng để cô gái nào bước vào tim mình. 
Nhưng mùa hè năm nay lại khác. Mùa hè đã mang đến cho nhỏ cô gái nhỏ mong ước - Cô gái của mùa hè! 
Mạc Tà

13/6/2014, 11:38

#2
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]



*** 

Tiểu Ny bước nhanh chóng trên hành lang dài để ra trạm xe bus. Hôm nay Quân có lịch tập bóng rổ, nhỏ sẽ về một mình. 
- Sầm! 
Tiểu Ny tối tăm mặt mũi. Nhỏ vừa lao cái gì đấy? Ny mở mắt, một cô bạn đang ngồi đó, đối diện nhỏ. Cô bạn cũng đang ngồi trên đất. 

- Tớ xin lỗi! Tớ đụng phải bạn à? 

Tiểu Ny giơ tay ra trước mặt cô bạn đang loay hoay ngồi dậy. Khuôn mặt đang cúi xuống đột nhiên ngẩng lên. Một nụ cười tươi rói như mặt trời ấm áp xuất hiện. Tiểu Ny ngơ người. Cô bạn bám vào tay nhỏ đứng dậy rồi quay sang nhỏ xin lỗi rối rít 

- Không phải bạn đâm mình đâu! Là mình chạy ẩu quá thôi! Mình muốn nhờ bạn cho đi nhờ ô! Mình xin lỗi! 

Tiểu Ny bật cười. Cô bạn trước mặt nhỏ có tiếng nói thanh thoát và mát mẻ tựa như mưa. Nhỏ không cưỡng lại được bản chất trong người mình đưa tay xoa xoa lên lên mái tóc mượt mà kia 

- Không sao? Tớ đưa ra xe bus! Đi! 

Cô bạn lại cười tươi rói, bước theo Tiểu Ny. Tim nhỏ như đập chậm lại nửa nhịp. 

"Ấm áp như mặt trời., mát mẻ như mưa rào mùa hạ." 

-Cậu tên gì? 

Tiểu Ny chủ động mở lời kèm theo một cái nhìn sang cô bạn xinh đẹp bên cạnh. Tim nhỏ tự nhiên đập thình thịch. Mặt nhỏ đỏ lên. Cô bạn vẫn đăm chiêu nhìn lên phía trước, đôi mắt nâu đậm như cười, rồi tiếng nói mát lành như mưa vang lên 

- Tớ tên Uyên Nhi! Lớp 11 chuyên Văn! Hì...hì... 

Nụ cười này... Tiểu Ny tá hoả, nhỏ đang bị sao thế này. Nhỏ lập tức lấy hai tay ôm mặt lại, nếu để ai thấy bộ dạng này của nhỏ thì mọi thứ sẽ lộ ra hết mất. 

- Câu sao thế? 

Uyên Nhi lo lắng hỏi nhỏ. Tiểu Ny co rúm lại, không thể để Uyên Nhi chạm vào người nhỏ được. 

- Bị ốm phải không? Tớ xem nào? 

Chẳng để nhỏ phản ứng. Uyên Nhi đã tự kéo nhỏ lại gần mình, đặt bàn tay còn lại lên trán nhỏ. 
Mặt Tiểu Ny đỏ lên như mặt trời. Nhiệt lượng trên mặt thì khỏi nói. Uyên Nhi hốt hoảng 

- Trời! Nóng quá! Mình quay lại trường. Nhi đưa bạn lên gặp cô y tế nha! 

Tiểu Ny hốt hoảng, nhỏ ú ớ rồi chỉ ra màn mưa rào bên ngoài 

- Không ! Tớ khoẻ mà! Tại tớ thích mưa nên mỗi lần ngắm mưa mặt thường đỏ lên vì vui thôi! 

Đôi mắt nâu đối diện mở to hết cỡ, rồi típ lại vẽ lên một nụ cười ấm áp 

- Nhi cũng yêu mưa! Nhi yêu mùa hè! 

Tiểu Ny như bị thôi miên bởi nụ cười ấy. Tim nhỏ khẽ rung lên. Cánh cửa đang chốt chặt nơi tim nhỏ đang hé mở cho một bóng hình - Người nhỏ yêu - Cô gái của mùa hè! 

*** 

Quân nhăn nhở khi nghe Tiểu Ny kể về cô bạn hôm qua nhỏ gặp 

- Vậy là mày đã yêu thật à? 

Tiểu Ny ngúng ngoắng cái đầu. Mài tóc đẹp của nhỏ khẽ lay động. Dáng vẻ lưỡng lự này thật khó thấy ở nhỏ - Một con bé mạnh mẽ ngang con trai 

- Tao không biết! Tao có lẽ rung động. Nhưng chưa hẳn là yêu! 

Anh Quân khẽ lắc đầu cười khổ. Cậu kéo con bạn lại gần mình như một cách chứng minh chủ quyền rồi bước đi 

- Vậy thì kệ đi! Khi nào yêu hãy báo cáo với bố! Bố không muốn nghe mày kể về con khác đâu! Người yêu bố ạ! 

Quân lè lưỡi. Cái mặt nhìn rõ là đang đùa làm Tiểu Ny điên tiết nhưng chẳng buồn đánh cậu. Nhỏ đang mải nghĩ đến cô bạn tên Uyên Nhi kia 

- Bỏ bố ra! 
Tiểu Ny vội vàng hất tay Quân xuống 

Quân ngạc nhiên, cậu chưa bao giờ thấy nhỏ như thế. Đang ngơ ngác thì một bóng người vụt lên trước cậu. Tiểu Ny chạy thật nhanh đến cạnh một cô gái đang ôm con thỏ trắng trong vườn sinh vật . Quân nhíu mày- cô bạn này là Uyên Nhi? 

- Nhi! 
Tiểu Ny gọi nhỏ. 

Uyên Nhi quay ra, đôi mắt ánh lên ý cười 

- A! Chào bạn! 

- Nhi làm gì thế?? Tớ coi được không? 

Uyên Nhi lè lưỡi 

- Nhi cho chúng ăn á! Nhưng vụng lắm! Hì hì... 

Tiểu Ny lại đơ người ra một lát. Nụ cừoi này làm nhỏ quên hết mọi thứ trên đời mất. Thêm một lát để lấy lại tinh thần, Tiểu Ny ốm con thỏ lên. Nhỏ câm lên một củ cà rốt 

- Bé con! Aaaa.. 

Con thỏ lập tức há mồm ăn nhồm nhoàm. Uyên Nhi thán phục nhìn nhỏ. 

- Oa! Bạn có quyền năng gì khác người à?? Sao bạn có thể ra lệnh cho nó ăn thế? 

Tiểu Ny bật cười. Đúng là học văn, nói chuyện cũng có mùi bay bổng. Nhỏ cười 

- Bí mật ha! Quyền năng này từ nhỏ đã có rồi ! Nếu để lộ ra cho người khác biết là tớ bị nguyền chết đấy! 

Uyên Nhi tái xanh mặt, gật đầu liên tục 

- Nhớ rồi ! Nhi không hé răng ra đâu! 

Tiểu Ny bật cười. Người đâu mà nhẹ dạ. Như một phản xạ , nhỏ đưa tay vuốt mái tóc mềm mượt của Uyên Nhi , 

- Cậu đúng là khiến tớ yêu lắm đó! 

- Hả! 

Uyên nhi ngây ngô. Có vẻ như vừa không nghe rõ. Tiểu Ny cười, cười rất đẹp, rất tươi 

- Không có gì! Cho nó ăn đi này! 

Tiếng cười vang lên hoà cùng tiếng gió. Phía xa có một ánh mắt chăm chú dõi theo hai người con gái. Cậu không phá đám, không tức giận, không gì cả, nhưng trong tim vẫn len lỏi một hy vọng viển vông
Mạc Tà

13/6/2014, 11:39

#3
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]


*. * 

Tiểu Ny chạy dọc khắp các tiệm bán đồ đi mưa , Quân đã mệt lắm rồi. Cậu và nhỏ đều đã có ô của mình. Vậy nhỏ định tìm cái gì chứ? 

- Mày điên à? Mày tim cái gì? 

Quân lên tiếng. Tiểu Ny chẳng để ý, ngỏ vẫn chăm chú nhìn ngắm. 

- Cuối cùng là mày muốn làm gì con Cờ-hó? Bố là bố mệt lắm rồi đấy! 

- Tìm ô! Bố trả lời mày đây là câu thứ 30 rồi đấy! 

Tiểu Ny quay ra với vẻ mặt tức tôi, hét vào mặt Quân. 

- Mày chưa có ô à? Cái ô bố tặng mày đã cũ đâu mà mày thay! 

- Bố không thích nó nữa! Bố muốn mua một cái khác! 

Quân ngỡ ngàng. Cậu nhìn Tiểu Ny. Nhỏ mặc nhiên chẳng để ý. Với nhỏ, Quân không phải thằng bạn thân dưới mắt một đứa một đứa con gái mà là một đứa anh em dưới mắt của một thằng con trai. Nhỏ chưa bao giờ là con gái cả. Quân khẽ cười khổ. Cậu hiểu rõ điều này hơn ai hết. 

- Mày muốn ô làm gì? Mua ô như thế nào? 

- Một cái ô trong suốt. 

- Làm gì? 

- Ngắm mưa! 

- Mày không cần ô trong suốt vẫn có thể nhìn mưa cơ mà! 

Tiểu Ny nhăn mặt. Đôi môi anh đào nhếch lên 

- Bố không thích thế nữa được chưa? Mày có tìm cho bố không thì nói! 

Quân nhìn Tiểu Ny. 

" Nhưng em ơi! Đời anh là một trái tim! 
Nào ai đếm được chiều rộng và sâu của nó!? 
Và em là nữ hoàng của vương quốc đó! 
Ấy thế mà em có biết bến bờ của nó đâu?!" 

Đầu Quân vang lên những câu thơ ấy. Giá nhỏ hiểu cậu đang đau. Quân nắm chặt tay Tiểu Ny kéo đi, miệng nở một nụ cười toả nắng và ánh nắng ấy như thiêu trụi trái tim cậu 

- Đi! Tao dẫn mày đi! 

Tiểu Ny ngước mắt lên nhìn trời. Những ánh nắng chói chang vẫn lăn nhẹ khắp nơi. Đã năm ngày nay trời không mưa lấy một giọt nào. Hoa bằng lăng như tím đậm hơn. Nhỏ sờ tay vào ngăn bàn - nơi cái ô trong suốt mà nhỏ mất nguyên cả ngày nghỉ mới tìm được đang nằm. 

- Mày đang muốn gì mà trầm ngâm thế? 

- Mưa! 

Tiểu Ny đáp thẳng tuột mà chẳng phải liếc kẻ vừa hỏi. Quân đặt cốc nước ngọt lên bàn, cậu mất công chạy xuống căng-tin mua nước rồi mang lên đây cho nhỏ nhưng có vẻ nhỏ chẳng để ý. 

- Cho bố một tờ giấy! 

- Làm gì? 

Nhỏ nhìn Quân hỏi. Nhưng tay vẫn đưa cho cậu tờ giấy trắng vừa xé ra từ cuốn tập. Quân không đáp, cậu cầm tờ giấy rôig lấy cái bút chì bên cạnh múa máy cái gì trên giấy. Năm phút sau, một kiệt tác hoàn thành. Tiểu Ny nhìn cái hình to đung trên giấy. 

"Búp bê cầu mưa?!" 

[ đây là loại búp bê hay được người Nhật sử dụng - Nhất là trẻ em. Búp bê rất đơn giản. Chỉ là một mảnh vải trắng, độn tròn 1 cục để làm đầu búp bê! Sau đó vẽ mặt lên. Nắng là búp bê mặt cười, mưa là búp bê mặt mếu. Cái bạn có thể lên google tim nếu k hình dung ra dk!! ^^ ] 

- Đấy! Để cái này ở đây! Thế là lúc về có mưa là vừa! 

Quân nói đồng thời nhét tờ giấy vào ngắn bàn. Tiểu Ny chẳng để ý. Nhỏ không hứng thú mấy cáo loại bùa chú này- Như đa số các thằng con trai khác. 
Tiếng trống báo vào lớp vang lên. Quân đi ra ngoài để về lớp của cậu. Nhỏ vẫn chẳng ý kiến. 


* * 

"Ầm...ầm....Rào! Rào!" 

Tiếng sấm cùng tiếng mưa rào hối hả rơi bên ngoài. Quân đắc ý nói khi đứng cùng Tiểu Ny ở cầu thang 

- Bố đã nói mà! 

Tiểu Ny cũng vui mừng. Có mưa, vậy là nhỏ có thể làm được điều nhỏ mong muốn rồi. Nhỏ chẳng bận tâm thằng bạn huyên thuyên cái gì. Mắt chăm chú nhìn về phía cuối dãy lớp học . Đó là lớp chuyên Văn của Uyên Nhi. Quân quên không mang ô, cậu đứng đợi mãi mà con bạn chẳng thèm mở ô ra để về. Có chút uất ức, đang định nhắc nhỏ mở ô. Nhưng bàn tay cậu chưa kịp chạm vào vai nhỏ thì nhỏ đã chạy lên trước kèm một câu 

- Bố về trước! Mày đi nhờ đứa khác nhé! 

Quân đơ đơ một lát rôig đưa mắt nhìn theo bóng Tiểu Ny chạy đi. Nhỏ chạy đêna cạnh cô bạn Uyên Nhi đó. 


*. * 

Mưa vẫn hối hả rơi như trút nước xuống mặt đất. Tiểu Ny giương cao cái ô trong suốt của nhỏ lên. Đi cạnh nhỏ là Uyên Nhi, cô bạn thích thú nhìn cái ô đẹp lung linh của nhỏ cưới típ mắt 

- Đẹo quá đi!! 

- Hả!? 

Tiểu Ny giả bộ hỏi. 

- Cái ô của Ny đẹp quá đi! 

Nhi lại cười nụ cười toả nắng ấy khiến tim ai đó chậm lại một nhịp. Tiểu Ny cười rồi nói 

- Thế à? Nhưng đó chưa phải điều hay nhất đâu! Nhi ngửa mặt lên đi.! 

Bốn con mắt cùng hướng lên đỉnh ô. Mưa đang rơi từ trên xuống, rơi rất nhanh rồi đột ngột vỡ ra khi chạm mặt ô. Mắt Uyên Nhi sáng lên, thích thú nói 

- Tớ...tớ nhìn thấy mưa rơi như nào này! 

- Ừ! Thấy rõ đúng không? Tớ cũng thích nhìn mưa lên nghĩ ra trò này! Nhi cũng thích à? 

Tiểu Ny xỏ một tay vào túi quần rồi nói. Uyên Nhi lè lưỡi quay sang Nhỏ 

- Thích cực luôn! Nhi thích cái gì cũng giống Ny hết á! 

Tiểu Ny cười, nhẹ nhàng và hạnh phúc. 
Uyên Nhi ngửa cô nên vừa cừoi vừa nói 

- Lúc nào Ny cũng đến lúc Nhi cần hét á! Lại còn hợp Nhi nữa. Có đôi khi Nhi thấy Ny như hoàng tử của Nhi ấy! 

Mặt Tiểu Ny đỏ bừng. Nhỏ ấp úng 

- Thật ... Thật sao? 

- Ừm! 

Nhi cười toe toét. Một chút bối rối rồi vỡ oà ra hạnh phúc. Tiếng chốt khoá trong tim nhỏ như vang lên. Cánh cửa trong trái tim nhỏ đã tìm được công chúa thích hợp để yêu thương. Gió khẽ thổi qua làm cả hai mái tóc dài bay lên nhè nhẹ. Tiểu Ny khẽ đưa tay ôm lấy Nhi vào lòng, nhỏ thì thầm làm Uyên Nhi cười vui lắm 

- Vậy Ny sẽ làm hoàng tử của Nhi mãi mãi!
Mạc Tà

13/6/2014, 11:39

#4
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]



*** 

Quân đưa mắt sang nhìn Tiểu Ny- Con bạn thanh mai trúc mã, đồng thời là người yêu cậu trên danh nghĩa. Cái dáng vẻ đáng yêu của một đứa con gái hiếu động hoàn toàn biến mất. Trước mắt Quân chỉ còn là một thằng con trai thực sự. Một thằng con trai đang cố gắng thay đổi vì người yêu. Quân cười khổ. Cái dáng vẻ đáng yêu ngày xưa của nhỏ cậu có lẽ mãi mãi sẽ chẳng còn được nhìn thấy nữa. 

- Mày thay đổi thế này có sợ người ta nghi kỵ không?? 

Quân lên tiếng. Tiểu Ny tần ngần một lát rồi nói 

- Không! Tao vẫn sống như bình thường thôi. Với cả còn có mày cơ mà. Lo gì? 

Quân lắc đầu. Cánh tay của cậu lại giơ ra kéo nhỏ về phía mình 

- Mày coi bố là cái gì hả con kia?? 

- Lá chắn tự động cờ- Hó ạ! 

Nhỏ cười khằng khặc. Quân giả bộ làm cái mặt không ưa gì nhưng tim như ấm lên một chút. Ít ra trong tim người con gái cậu yêu. Cậu cũng là một cái gì đó. Không phải rất quan trọng nhưng lại không thể thiếu. 

- Tiểu Ny! 

Tiếng nói êm và mát lành như nước hồ mùa hạ vang lên. Nhỏ và Quân quay ra. Nhỏ hơi tần ngần một lát nhưng rồi, cũng vui vẻ cười tươi rói 

- Ơi! Ny đây!! 

- Ny rảnh chứ?? 

Uyên Nhi dè chừng nhìn sang Quân rồi hỏi. Quân hiểu ý. Cậu thả tay ra, mỉm cười rồi quay người bước đi. Khẽ thì thầm vào tai nhỏ một câu 

- Nhớ cẩn thận nhé người yêu bố!! 

Tiểu Ny đấm cho cậu một nhát rồi quýt dài. Nhỏ đâu có đi ra biển Đông đánh tàu Trung Quốc. ( Trời ! ==" ). 

*** 

Tiểu Ny dắt Nhi tới một gốc bằng lăng lớn. Nơi những nhánh bằng lăng đầu tiên hé nở. 

- Nhi vẫn nhận ra Ny à?? Ny mới cắt tóc và thay đổi phong cách ăn mặc mà!! 

Uyên Nhi đưa đôi mắt nâu tinh nghịch cười , nhì Ny. Mái tóc dài của nỏ đã được nhuộm vàng và cắt ngắn trông rất phong cách. Cổ đeo một cái vòng bạc lớn khắc hình chim ưng. Tay đeo vòng đầu lâu . Áo đen có hình một giao long đang vờn nước. Chân đi giày đen viền trắng có gắn đinh và hai hàng dây xích. Trông nhỏ bây giờ chính hiệu : Tom boy. 

- Giống hoàng tử chết đi được!! 

Đôi môi mọng đỏ của Nhi khẽ nói. Tiểu Ny lại đỏ bừng cả mặt. Cô gái ngồi cạnh nhỏ thật khiến nhỏ rung động liên hồi. 

- Nhi...Nhi...Nhi gọi Ny...có..có việc gì? 

Nhỏ ấp úng nói với cái mặt đỏ như trái gấc chín trên giàn. Uyên Nhi bịt miệng cười hí hí. Bộ mặt của Tiểu Ny khi được khen rất đáng yêu. 

- Nè! 

Uyên Nhi nói và đưa cho Ny một tờ giấy. Tiểu Ny nhìn vào đó. Trên tờ giấy, bức tranh một cậu trai xinh đẹp mặc đồ hoàng tử màu xanh và trắng xen kẽ. Nhưng cái nút áo có dây nối màu vàng dù nhỏ cũng được chăm chút tỉ mỉ. Và đặc biệt vị hoàng tử ấy đang say giấc trên một cành lớn đầy hoa bằng lăng đang nở rộ. Nhỏ nhìn Nhi...Biết nhỏ nhìn mình, Nhi ấp úng nói 

- Cái này là tớ đã tưởng tượng ra vị hoàng tử của tớ và vẽ lại!!! 

- Tớ giống anh ta chứ??? 

- Ưm..! 

Nhi ngại ngùng nói. Nhỏ mỉm cười. Rõ ràng là nhìn nhỏ rồi vẽ ra. 

- Đẹp lắm!! 

Nhỏ khẽ xoa đầu cô gái nhỏ yêu và mỉm cười như thiên thần. Nhi ngước mắt lên nhìn Nhỏ, nói 

- Mỗi lần bên cạnh Ny! Tớ chẳng có cảm giác đang ở cạnh một cô gái gì cả! 

Nhỏ lại cười, đôi mắt nhìn Uyên Nhi dịu dàng, ấm áp 

- Con gái làm gì có là hoàng tử được?? Cứ coi tớ là con trai cũng không sao? 

- Èo thế có được không?? 

Nhi ngập ngừng. Nhỏ lại khẽ vuốt mái tóc ấy. 

- Được chứ?!! Tớ có vấn đề về hôcmon á? Có sợ chưa?? Còn dám thích hoàng tử này không?? 

Uyên Nhi mở một nụ cười mê hoặc nới khoé miệng. Gió lùa qua nâng ban ay nhỏ nhắn của Nhi ôm lấy cánh tay nhỏ. Và dưới cái dịu mát của tán lá xanh rờn, tiếng nói trong như nước vang lên làm tim ai tan ra 

- Chẳng sợ!! Có vấn đề cũng yêu!! ^^ 

*** 
Tình yêu đơn giản chỉ là nụ cười của nhau. Một cái chạm tay ấm áp cũng là chìa khoá tìm đến hạnh phúc. Yêu! Chẳng cần học để biết thật nhiều. Chỉ cần để con tim đập nhanh hơn 1 nhịp để cảm nhận. 
Nhưng muốn yêu, yêu, và được yêu không phải là 3 nữ thần dễ chinh phục.
Mạc Tà

13/6/2014, 11:40

#5
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]


*** 

_6 tháng sau_ 

Một mùa hè ấm áp đã qua đi. Gió thổi từng cơn lạnh buốt vào lớp học. Tiểu Ny khẽ đan tay vào nhau 

- Lạnh quá! 

Nhỏ nghĩ. Rồi bất chợt nhớ đến nụ cười của Uyên Nhi - Nụ cười rực rỡ như ánh nắng mùa hạ . Nhỏ cười 

- Ny! 

Lớp trưởng bước vào lớp cùng tiếng nói có chút vội vàng. 

- Sao ? 

Nhỏ nói. Lớp trưởng bước đến gần nhỏ hơn, ghé tai nhỏ nói 

- Uyên nhi bạn của mày, bị bắt nạt! 

- Mày nói cái gì? 

Tiểu Ny đập tay xuống bàn rồi đứng dậy. Nhỏ lao nhanh về phía cuối dãy hành lang. 

*** 

- UYÊN NHI! 

Tiểu Ny hét lên khi còn đứng ngoài cửa. 

- N...y! 

Tiếng Uyên Nhi yếu ớt vang lên. Nhỏ đưa mắt tới nơi phát ra tiếng nói. Ánh mắt vội vàng của nhỏ chợt ánh lên sự căm tức tột cùng. Uyên Nhi của nhỏ- Người nhỏ yêu đang ngồi thu mình lại một góc cuối lớp. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đáng yêu. Cả cái kẹp nơ màu hồng xinh xắn cũng xộc xệch . Tim nhỏ thắt lại - Đau ?! 

- Chúng mày...Đang làm gì ? 

Tiểu Ny rít lên và tiến lại phía Uyên Nhi. Bàn tay đeo vòng của nhỏ cuộn lại thành nắm đấm. 

- Mày là con nào? 

Một con bé trong số những đứa đang vây quanh Uyên Nhi đứng trước chặn nhỏ lại 

- Tao hỏi...chúng mày đang làm gì Uyên Nhi? 

Nhỏ gầm gừ ghê rợn. Con nhỏ hất hàm 

- Tao làm gì có liên quan đến may không? 

Mắt Tiểu Ny ánh lên vài tia lửa. 

-Bốp 

Tiếng tát xé da xé thịt vang lên trong không gian. Uyên Nhi kinh ngạc nhìn nhỏ 

- Tiểu ny..!! 

Tiểu Ny đưa ánh mắt bực bội nhìn lũ con gái kia. Nhỏ cũng có dáng vẻ con gái. Nhỏ không sợ cái gọi là ức hiếp phái yếu. Dám đụng tới Uyên Nhi là không thể tha thứ. 

- Đứa nào đứng đầu bọn mày? 

Không gian im lặng một cách căng thẳng. Cả người ở trong lẫn ngoài cuộc đều nín thít. Tiểu Ny cuộn tay chặt hơn 

- NÓI! 

Tất cả xung quanh giật bắn. Nhưng vẫn không ai nói gì 

- Là tao! 

Một con nhỏ bước ra từ phía sau hàng người phía trước 

- Là mày? 

Tiểu Ny buông một câu lạnh nhạt. 

- Là tao đấy! Thì sao? Nó dám cướp vị trí đi thi học sinh giỏi của tao? Tao dạy nó một bài học thì sao? Mày dám làm gì tao,? Tao là cháu gái của hiệu trưởng. Mày dám làm gì? 

Tiểu ny nhếc mép mở một nụ cười đầy kinh bỉ. Bàn tay nhỏ vung lên 

- Bốp! 

Lại âm thanh đau rát ấy vang lên. Con nhỏ ăn chọn một cái tát và ôm mặt khóc. Tiểu Ny gằn giọng 

- Tao nói cho mày biết! Gọi bác mày tới đây để coi cái bản mặt đê tiện của cháu gái xem ông ta dám đến không? 

Ánh mắt của con nhỏ đang khóc hằn lên những tia tức giận. Nó gào lên 

- Mày sao lại phải bảo vệ con Nhi? Mày là con gái cơ mà! Mày yêu nó à?? Con bệnh hoạn! 

Tiểu Ny cứng đờ, những tiếng xì xào xung quanh vang lên. Uyên Nhi cũng sững sờ. 

*** 

- Bạn nào bảo người yêu tớ thích con gái vậy? 

Tiểu Ny đưa mắt ra cửa. Quân ung dung bước đến cạnh Tiểu Ny. Cậu khoác vai nhỏ, rồi nói 

- Lẽ nào không ai biết đây là người yêu tớ?? 

Mọi người im phăng phắc. Quân thì nổi tiếng rồi. Còn là thần tượng của đám con gái chuyên văn. 

- Dắt bạn ra ngoài đi! Ở đây để tớ lo cho nhé! Người yêu? 

Quân quay sang nhỏ. Cố tình nói một câu để ai cũng nghe thấy. Tiểu ny gật đầu rồi vội vàng kéo Uyên Nhi ra ngoài. 

*** 

Uyên Nhi đưa tay quệt đi nước mắt vẫn đang rơi chậm chậm. Nhỏ đưa mắt nhìn Nhi. Có chút bực tức 

- Nhi có bị đau ở đâu không? 

- Không có ! Nhi không sao! 

Tiểu Ny đưa mắt nhìn đi chỗ khác. Nhi xụ mặt xuống, nói 

- Nhi xin lỗi! Để Ny phải lo lắng! 

Nhỏ quay mặt lại, xin lỗi cái gì chứ!? Có biết nhỏ đau như thế nào không? 

- Xin lỗi bây giờ thì làm gì? Con nhỏ đó bắt nạt thì không dám đánh trả à? Nhi làm sao mà lại để người ta bắt nạt như thế? 

Nhỏ hét lên . Ánh mắt hắt lên một chút nước. Nếu hôm nay nhỏ không đến kịp, chuyện gì sẽ xảy ra!? Nhỏ đặt tay lên vai Nhi 

- Hứa với Ny! Sau này bị ai bắt nạt thì phải nói với Ny! 

- Nhi... 

- HỨA ĐI! Làm ơn...Đừng để bị bắt nạt! 

Nhỏ gào lên rồi giọng nghẹn lại mà nhẹ xuống. 

- Hứa nhé!? 

Uyên Nhi nhìn Tiểu Ny, nhỏ mỉm cười tươi tắn. Chỉ cần bên cạnh có vị hoàng tử như thế này thì có gì đáng lo đâu? Nắng hắt qua khuôn mặt đáng yêu đang lấp lánh ánh nước. 

- Đừng vì lo quá mà mắng Nhi thế! Nhi hứa mà!
Mạc Tà

13/6/2014, 11:41

#6
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]



*** 

Gió khẽ lướt qua những lọn tóc mềm mại của Uyên Nhi, nhỏ khẽ nép sau lưng Tiểu Ny và ngân nga một khúc ca về mùa đông ấm áp. Ny mỉm cười khẽ lắc đầu 

- Nhi thích luôn cả mùa đông à? 

Uyên Nhi tinh nghịch lè lưỡi, lắc đầu 

- Không! Nhưng có Ny lên giờ không ác cảm mấy! 

- Có Ny thì liên quan gì tới mùa đông sao? 

- Tất nhiên! Có một hoàng tử mùa hè bên cạnh thì mùa đông sẽ không lạnh và khô khan! 

Uyên Nhi khẽ cười . Tiểu Ny nghe được câu đó chợt ái ngại cúi đầu xuống. Mặt nhỏ đỏ lên như bị sốt. 

- Quân là người yêu của Ny à?? 
Giọng nói trong như nước của Nhi vang lên. 

- Hả? 

Tiểu Ny ngạc nhiên nói, Nhi cúi đầu 

- Quân đúng là người yêu của Ny à? 

- À! Ừm.. Hì 

Nhỏ vui vẻ thú nhận. Uyên Nhi mỉm cười rồi cúi đầu áp vào lưng Ny, bàn tay ôm lấy nhỏ 

"Từng cơn gió khẽ vô tình 
Chiếc lá lìa cành, buống xuống lòng đường.... 
Ngồi nhặt chiếc lá tôi nhớ về. Cô bé đang yêu của tôi...." 

Tiểu Ny khẽ thả vào trong cơn gió lạnh vài nốt nhạc , Nhi cười. Cảm giác bây giờ là gì nhỉ? Ấm áp à? Không phải! Là cảm giác khó tả ấy. 

*** 

Tiểu Ny thong dong dắt xe đạp trên những con đường có mùi khô khốc và lạnh lạnh của của Thành phố. Phía trước nhỏ là Uyên Nhi đang tung tăng mỉm cười. Mái tóc mượt mà đùa nghịch với gió làm Nhi lại càng thêm xinh đẹp. 

-Thịch! Thịch... 
Lồng ngực nhỏ phát ra những tiếng khẽ khẽ chỉ đủ nhỏ nghe thấy. 

Tiểu Ny hít một hơi dài. Cứ rung động kiểu này chắc nhỏ bị tim sớm quá. Tiểu Ny ngửa cổ nhìn lên trên những tán cây không còn lá, gió đông khẽ cuốn mái tóc ngắn màu vàng rực của nhỏ bay bay trong gió. 
"Bao giờ nhỏ mới có đủ dũng khí để nói yêu Nhi?" 

- Á! 

Tiểu Ny giật mình. Nhỏ đưa mắt nhìn quanh. Không thấy Uyên nhi đâu cả. Nhỏ hốt hoảng , dựng cái xe lại đó và chạy lên trên 

- Nhi! Nhi ơi! Nhi đâu rồi? 

Đáp lại sự lo lắng của nhỏ một bóng người khẽ bước ra từ gốc cây gần đó. Tiểu Ny thoáng chút vui mừng rồi vội vàng tránh ra xa. 

- Mày là ai? 

Tiểu Ny trừng mắt nhìn người đang đứng trước mặt mình. Một đứa con trai có đeo khuyên một bên, khuôn mặt ánh lên chút gì đó ngông cuồng và trên tay cầm một thanh gỗ lớn. 

- Mày là Tiểu Ny!? 

- Mày tìm tao? 

- Phải! 

Nhỏ chau mày, lùi lại một chút 

- Vậy bắt bạn tao làm gì? Thả ra! 

Một tiếng cười lạnh vang khắp không gian nhỏ 

- Thực ra thì tao định xử cả hai đứa! Nhưng một mình mày có lẽ sẽ vui hơn nhỉ? Tao sẽ nhẹ nhàng với con bạn mày thôi! 

Tiểu Ny vội vàng nhìn theo cái chỉ tay của tên đó. Uyên Nhi đang bị một đứa khác giữ chặt. Nươc mắt rơi trên mặt nhỏ chầm chậm 

- Thằng khốn! 
Tiểu Ny gằn giọng. Cuộn chặt tay. 

- Vậy sao? Mày chứng tỏ tao khốn xem nào? Haha 

-Bốp! 

Một cú đấm trời giáng vào mặt của tên đê tiện kia khi hắn vẫn còn đang cười. Nhỏ nheo mắt, nhỏ biết cái lũ rẻ rách này là ai thuê rồi. 

- Được ! Mày giỏi lắm! 
Tiếng đối diện Tiêu Ny khẽ vuốt lên chỗ bị thương và nói. 

Theo phản xạ của một người karatedo khá lâu, Tiểu Ny thấy mùi nguy hiểm. Nhỏ lùi lại. 

- Á! 

Tiểu Ny hét lên và tránh khúc gỗ cứng như sắt thép đang lao về phía mình. Nhưng tay của nhỏ vẫn bị va chạm một chút. Nhỏ xoa tay, cũng may là không sao. 

Kẻ bị ăn đấm vừa nãy giờ như một ác thần cuồng nộ, liên tục vung thanh gỗ tấn công Tiểu Ny. Nhỏ nhanh chóng lé đòn nhưng không có cơ hội tấn công. 

- Hộc...hộc.. 
Tiêu ny chống tay xuống đường thở gấp. Mồ hôi lấm tấm rơi trên trán nhỏ. Cứ tiếp tục thế này khônh phải là cách hay. 

- Phải cứu Nhi trước! 
Tiểu Ny nghĩ và nhanh chóng quay người chạy về phía Uyên Nhi. Tên đang giữ Nhi vì không có phòng bị, lại ăn một cước trời giáng giữa mặt của nhỏ nằm lăn ra đất, choáng váng, không thể ngóc đầu dậy. 

- Chạy khỏi đây! Tìm số của Quân và gọi cậu ta đến đưa Nhi về! Hiểu chưa? 

Ny đưa vội cái điện thoại cho Nhi và nói. 
Uyên nhi nhìn tiểu Ny lo lắng 

- Nhi chạy thì ai cứu Ny!! 

Nhỏ cười trấn an 

- Ny rất giỏi võ đúng không? Mau chạy đi nào! Nhanh lên! 

Uyên Nhi lưỡng lự nhìn Tiểu Ny. Nhỏ không muốn bỏ Ny lại một mình. Gió khẽ lướt qua tai Ny những cơn vụt vụt. Nhỏ xoay người 

- Hự! 

Hai bàn tay thanh mảnh của Ny vội vàng chụp lấy thanh gỗ đang lao đến với tốc độ cực nhanh. Nhỏ gồng cả người lên để chặn việc chủ nhân của thanh gỗ muốn đập cả cái khúc cứng như sắt thép ấy vào ngừoi nó. 

- Ny... 
Uyên Nhi lo lắng lên tiếng. 

Tiểu Ny quay lại nhìn Nhi, nhỏ gắt lên 

- CHẠY! 

Uyên Nhi giật mình rồi cũng hiểu ra vấn đề. Tiểu Ny sẽ vướng víu nếu nhỏ còn ở đó. 

- Bụp... hự! 

Tiểu Ny ôm bụng khuỵ xuống, cách tên kia một khoảnh khá xa. Nhỏ vừa ăn một cú đạp vào bụng. 

Tiểu Ny nhìn theo bóng Nhi vẫn đang chạy. Nhỏ cần kéo dài thời gian một chút. Tiểu Ny đứng dậy, tiếp tục so tài với tên đó 

-pi pa po.. 
Tiếng bàn phím vang lên liên tục. Uyên nhi luống cuống tìm số của Quân. Đây rồi. Chữ "Quân " đập vào mắt Uyên nhi như một tia hy vọng 

- Alo! Đi chơi chưa đủ là mà còn gọi điện làm phiền bố! 
Quân ngáp ngắn ngáp dài đáp 

Nước mắt của Nhi lăn chậm chậm, nhỏ thút thít 

- Này! Tiểu Ny! Có phải mày không? Mày sao thế? 

- Cứu...cứu Tiểu ny! 
Mãi thì Uyên Nhi mới nói được câu ấy. 

Quân tái mặt. Nếu không phải Tiểu ny thì là Uyên nhi. 

- Nhi phải không? Ny đâu? Ny bị làm sao? Đang ở đâu? 

Uyên Nhi kìm lại cơn sợ hãi , khoé miệng vừa mới mấp máy được một chút thì 

- Á Á Á! 

Giọng Tiểu Ny vang lên khản đặc. . Nhỏ nằm sóng soài trên đất. Bàn tay một bên bị đánh đến bầm tím và máu đang chảy ra. Uyên Nhi sợ hãi. Kẻ đê tiện cầm thanh gỗ cừoi nham hiểm. May là vướng 
Con nhỏ nhút nhát kia nên hắn mới có cơ hội đánh lén nhỏ. Hắn giơ cao thanh gỗ cứng trong tay 

- Chơi đến đây thôi nhé! 

Tiểu Ny nhắm mắt. Không sao! Nhi chạy được là tốt rồi. Gió khẽ bay qua cánh mũi nhỏ mang theo một mùi hương quen thuộc. Tiểu Ny đột nhiên mở mắt. 

- Đồ ngốc! 
Nhỏ cuộn chặt tay rồi rít lên.
Mạc Tà

13/6/2014, 11:42

#7
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]


Tiểu Ny lập tức bật dậy. Lùi ra xa, vừa lúc Uyên Nhi lao đến. Nhỏ quay lại nhìn Nhi 

- Đồ ngốc! Bảo chạy không nghe à? Nhi còn làm gì ở đây?? 

Uyên nhi thút thít, sờ nhẹ lên cánh tay đang chảy máu của nhỏ nghẹn ngào 

- Ny! Ny có đau không? Chảy máu rồi! 

Tiểu Ny nhìn Uyên Nhi. Cô gái này sao lại ngốc đến thế là cùng 

- Ny không sao! Không sao cả! Nhi mau chạy đi! 

Mỗi chữ chạy đi, Tiểu Ny lại đẩy Uyên Nhi ra xa một chút. Nhi lắc đầu, bám chặt vào áo nhỏ 

- Không đi! Nhi không chạy! 

Tiểu Ny giận đến tối tắm mặt mũi. Thằng đan ông nào cũng cần có địa vị riêng và nhỏ cũng vậy. Người nhỏ muốn bảo vệ không nghe lời nhỏ thức sự rất khó chịu. Tiểu Ny cuộn tay thành nắm đấm, quát lên 

- Có bghe lời không? CHẠY! 

Uyên Nhi tái mặt nhìn nhỏ . Lúc này sự thanh thoát của một hoàng tử bằng lăng mất hẳn. Nước mắt nơi khoé mi kiều diễm của Nhi khẽ lăm dài. Những giọt nước mắt mặn chát làm nguôi đi phần nào cơn giận của Tiểu Ny, nhỏ buông tay khẽ vuốt lấy gò má đáng yêu kia 

- Xin lỗi! Nhưng mau chạy đi! 

Uyên Nhi nhìn nhỉ trở lại bình thường thì đỡ sợ hơn một chút. Nhưng đôi mắt nâu lại lập tức mở to. Từ đằng sau Tiểu Ny, một giọng nói đe tiện vang lên 

- Chơi đủ rồi! Hai đứa con gái mà sướt mướt cái gì? Tao cho chúng mày mỗi đứa một gậy nhé! 

Tiểu Ny quay ra vội vàng, nhưng nhỏ trở tay không kịp nữa. Khúc gỗ to như thân câu nhanh chóng giáng xuống. Uyên Nhi vội đưa tay ra ôm lấy Tiểu Ny, muốn che chắn cho nhỏ. Nhưng bàn tay đeo vòng khắ đầu lâu kia đã nhanh hơn. Tiểu Ny dùng hai cánh tay bị thương của mình ôm chặt lấy cổ Nhi, kéo đầu Nhi vào lồng ngực mà tim đang đập loạn nhịp vì lo lắng và cơ thể che chắn hoàn toàn Uyên Nhi. 
Tiếng "vút" xé gió vang lên nghe đau rát 

- Bốp...Crắc! 

Mọi thứ trước mặt Tiểu Ny như tối sầm. Nhỏ nhắn chặt mắt. Hoàn toàn mất sức lực, tai chỉ còn phong thanh tiếng ai đó. Tiếng con trai.. 

_ mọi thứ đi vào mê ảo! Chỉ có duy màu đen ngự trị_ 

*** 

Tiểu Ny khẽ mở mắt. Ánh nắng chói chang hắt vào mắt nhỏ làm nhỏ mệt mỏi nheo mắt lại. Các ngón tay của nhỏ khẽ giật giật nhưng lại thấy nằng nặng. Đôi mắt nâu của nhỏ nhìn xuống dưới. Uyên Nhi đang ngủ gật bên giường, tựa đầu vào tay nhỏ. Ngay dưới Nhi là Anh Quân cúng đang gật gù. Nhỏ khẽ cười, hai cái con người này. Khoé miệng nhỏ nặng nhọc mấp máy 

- Ê!! C-hó! Bố dậy rồi! 

Quân đang ngủ, nghe thấy tiếng nhỏ vội vàng mở mắt. Và cậu gần như mừng đên mức hét lên được. Nhưng mong muốn ấy của cậu bị dập tắt ngay khi nhỏ ra hiệu im lặng cho Uyên Nhi ngủ. 

Gió khẽ lùa vào phòng, mang theo chuý khí lành lạnh. 

- Tao ở đây bao lâu rồi!? Bố mẹ tao đâu? 

Nhỏ nói. Quân đến bên, kéo khẽ cái chăn đắp lên người nhỏ 

- Mày khò khò 5 ngày còn con chó ạ! Mày làm mẹ mày cả cô bạn gái của mày khóc hết nước mắt. Mẹ mày vừa mới được bố mày đưa về đấy! Mà nghe vẻ bọn lớp mày cũng sốt sắng lắm! Đến thăm luôn! 

Tiểu Ny gật đầu. Nhỏ khẽ đưa cánh tay còn lại vuốt khẽ mái tóc mềm mượt đang say giấc bên cạnh 

- Nhi đã rất vất vả phải không? 

- Ừ! 

Quân đáp xen lẫn một niềm đau khó mà nói thành lời. 

- Ư..ư.. 

Tiếng Uyên Nhi vang lên. Tiểu Ny vội vàng quay ra. 

- Dậy rồi sao? 

Uyên Nhi ngỡ ngàng nhìn nhỏ đang cừoi toe toét. Đột nhiên nước mắt lăn dài. Nhỉ vội vàng ôm chầm lấy nhỏ 

- Huhu! Cuối cũng Ny cũng dậy rồi! 

Tiểu Ny khẽ cười, bàn tay vỗ nhẹ lên mái tóc đen láy kia 

- Được rồi! Được rồi! Dậy rồi đây mà!! 

- Tôi ra mua cháo cho bà! 

Quân nói và lập tức bước đi không đợi câu đáp lại từ Ny. Cậu muốn giành không gian riêng cho hai người ấy. Dù sao thì...họ mới là của nhau!
Mạc Tà

13/6/2014, 11:43

#8
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]


- Ny! Ny đau ở đâu? Ny mệt ở đâu vậy? 
Uyên Nhi lo lắng hỏi. Tiểu N cười trừ. Nhỏ vuốt nhẹ khuôn mặt đang tèm lam nước mắt kia thì thầm 
- Ny ổn mà! 
Uyên Nhi khóc òa rồi ôm chầm lấy Tiểu Ny đang nằm trên giường bệnh. Ny cười khẽ, gió nhẹ qua đôi môi anh đào. Nhỏ ôm chặt lấy bóng cô gái xinh xắn đang nép vào người mình khẽ run lên nhè nhẹ. 
- Đừng khóc nữa! Ny ở đây rồi! 
Uyên Nhi ngoan ngoãn gật đầu. Tiếng cười nói, hòa vào tiếng gió và tan trong những vạt nắng sớm. Nhưng ngoài kia, nơi ánh nắng nắng ấm áp không chiếu tới. Một người con trai đang khẽ quệt đi những giọt nước mắt . Một nụ cười quặn thắt nơi con tim đau nhói 
- Ê! Cháo này! Ăn đi 
Cậu bước nhanh vào trong phòng bệnh. Nơi có khung cảnh làm tim cậu nát ra thành trăm mảnh. 
- Ờ! Cảm ơn nhé! _ Tiểu Ny cười và nháy mắt với Quân một cái rất ‘anh em’ : Cờ - hó! 
Quân lắc đầu, mái tóc của chàng hot boy, u sầu cúi xuống. 
Bên kia, nhỏ bạn thanh mai của cậu đang vui vẻ với người con gái nhỏ yêu. Phải! Nhỏ thích một cô gái như mùa hè, đủ để làm ấm tim nhỏ trong ngày đông lạnh giá, chứ không phải là một bàn tay khoác lên vai nhỏ để làm da thịt nhỏ ấm lên. Cậu biết! biết rõ..Nhưng sao tim cậu vẫn đau thế này! 
Tiểu Ny cười tít mắt với Uyên Nhi. Cuộc sống hạnh phúc như vậy ước gì đừng bao giờ biến mất. 

*** 
Tiểu Ny tức giận đấm bùm bụp vào lưng Quân 
- Con điên này! Mày làm cái trò gì đấy? 
Anh Quân rồ lên nhìn nhỏ. Ny đưa bàn tay cuộn chặt và đôi mắt lộ rõ vẻ ấm ức nhìn Quân 
- Tao thấy Nhi đi chơi với một thằng lớp trên! Dạo này cũng tránh mặt tao! 
- Ờ! Thế rồi sao? 
Quân hỏi giọng tỉnh bơ và đồng thời ăn them một phát đấm nữa từ nhỏ. Tiểu Ny quay lưng đập tay vào thây cây liên tục. Nhi cuối cùng là bị làm sao? Quân hốt hoảng giữ tay nhỏ lại, cậu quạu 
- Con điên này! Mày không tỏ tình với nó thì nó biết đâu mày yêu nó? Từ lúc mày ra viện đến giờ 1 tháng rồi. Mày cũng quen nó gần năm trời, không nói gì nó lại chả nghĩ mày không có tình cảm gì! 
Tiểu Ny đưa mắt nhìn Quân 
- Mày nói thật à? Mà mày có thấy Nhi giống tao không? Tao sợ Nhi không như tao thì tao lại trở thành người xấu rồi! 
Quân ngán ngẩm nhìn nhỏ, tay xoa xoa mấy vết tím trên tay nhỏ 
- Mày không thử thì sao mày biết! 
Tiểu Ny gật đầu. Việc này đúng là nhỏ cần suy nghĩ lại. 
- Ờ! Để bố nghĩ lại! Mà mày bỏ tay bố ra, nhìn như hai thằng bệnh hoạn ý! 
Quân ngớ người. “ Hai thằng bệnh hoạn?” nhỏ quên mình mang than hình của một hot girl à? 
*** 
Dưới gốc bằng lăng xơ xác lá, Tiểu Ny ngập ngừng 
- Nhi này! 
- Ơi! 
- Cái anh hay đi với Nhi dạo này là ai vậy? 

Nhỏ ấp úng hỏi, không dám nhìn vào mặt Uyên Nhi. Nhi bật cười, nhỏ dựa vào vai Ny, giọng nói khẽ vang lên 
- Khi nào thích hợp sẽ cho Ny biết! 
Tiểu Ny khẽ gật đầu. 
- Mai Nhi gặp Ny một lát nhé! Được không? 

-Có chuyện gì à Ny ? 
Uyên Nhi ngạc nhiên. Tiểu Ny khẽ cười 
- Ừ ! 
- Nhớ rồi ! Hì ! 
Đôi mắt lấp lánh của Ny híp lại vì cười. Nhỏ không hề để ý, nụ cười của Nhi chỉ xuất hiên trong tích tắc rồi vụt tắt. Đôi mắt nâu mơ hồ xa xăm và lo lắng, len lỏi mội chút sự hãi. 
Mạc Tà

13/6/2014, 11:43

#9
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]



*** 
Tiểu Ny hít thật nhanh từng ngụm không khi lành lạnh của mùa đông. Nhỏ nhớ tới những lời Quân đã dặn 

« Mày phải chuẩn bị sẵn tâm lí đi ! Dù thế nào mày cũng không được khóc ! Với cả nếu lỡ bị từ chối, cũng đừng rằn vặt bản thân đã làm Nhi khó xử ! Nhớ chưa ? » 

Nhỏ khẽ lắc đầu. Phải ! Nhỏ phải thật bình tĩnh. Dù kết quả ra sao cũng được. 
- Ny ! 
Uyên Nhi tười cười xuất hiện với một cái vỗ vai. Nhỏ quay ra, có chút rối bời 
- Ơi ! Nhi đến rồi à ? 

- Ừm ! Có chuyện gì nè ?? ^^~ 
Nhi cười xinh xắn làm tim nhỏ đập loạn xạ. 
Gió nhẹ bay qua bờ vai mạnh mẽ thường ngày của Tiểu Ny. Nhỏ đã núp dưới cái bóng của Anh Quân quá lâu rồi. Bây giờ là lúc nhỏ bước ra và tự đối diện với chính mình. 
Tiểu Ny đứng trước mặt Uyên Nhi - Cô bạn mà nhỏ yêu. 
Khoé môi xinh đẹp của nhỏ nhếch lên. Tiếng nói hoà vào gió chiều, tan trong cái hư ảo cửa hoàng hôn 

- Tớ là Les! Và... tớ yêu cậu! 

*** 

Hai đôi mắt nâu nhìn nhau thật lâu, gió lặng lẽ vờn qua hai mái tóc. 
- Ny nói thật chứ? 
Giọng Uyên Nhi run run. Tiểu Ny đáp chắc nịch 
- Ừ! Ny yêu Nhi! Nhi ạ 
Đôi mắt nâu của Uyên Nhi ánh lên chút nước 
- Nhi đợi Ny nói câu này lâu lắm rồi! 

- Nhi! 

Giọng Tiểu Ny như lạc đi. Một chút sung sướng ánh lên khóe miệng. 

-Nhi biết Ny les rồi sao? 

-Ừm 

-Và Nhi vẫn chơi với Ny ? 

-Ừm ! Nhi đợi Ny thừa nhận thân phận thật của Ny gần một năm rồi đấy ! 

Tiểu Ny khẽ cười. Phải ! Nhỏ thật ngốc khi không bày tỏ với Nhi sớm hơn. Bày tỏ thật sớm. Nhưng không sao, chẳng phải tình yêu của nhỏ cuối cùng cũng chạm tới tim của Uyên Nhi rồi sao ? Vậy là được rồi. Nhỏ nhìn Uyên Nhi, đôi môi tự tin hỏi lại một lần nữa 

-Nhi sẽ làm người yêu của Ny chứ ? 

Uyên Nhi khẽ nhìn nó dịu dàng. Đôi mắt long lanh nước mắt,có lẽ là vui mừng. Rồi hòa vào gió, tiếng nói êm đềm như nước của ai kia 

-Nhi xin lỗi ! Nhi không thể 

Tiểu Ny bàng hoàng. Nhi nói cô ấy không thể ? Cái giây phút ấy tim Ny như vỡ ra vô vàn mảnh . Nhỏ cuộn chặt tay để kim lại cơn run đang rấy lên trong lòng. Giọng như lạc đi 

-Không thể ? Vậy Nhi đợi Ny thừa nhận thân phận để làm gì ? 

-Nhi muốn Ny hiểu rõ chúng ta không thể yêu nhau. 

Tiểu Ny nhìn Uyên Nhi, đôi mắt ngông cuồng lấp lánh hàng ngày của nhỏ chứa đầy bi ai và khổ não. Đôi môi của nhỏ khó khắn lắm mới có thể nhếch lên một chút, nhưng chưa kịp nói gì thì một bóng người đã chặn họng nhỏ. 

Từ sau một gốc bằng lăng trơ trụi lá. Một người con trai bước ra, anh cầm trên tay cái ô trong suốt mà nhỏ tặng cho Uyên Nhi. Anh ta bước đến bên Nhi, nhẹ nhàng và tình cảm khoác vai cô ấy – là đàn anh lớp trên mà Nhi hay đi cùng 

-Tôi nghĩ em là Tiểu Ny ! 

Anh ta lên tiếng. Tiểu Ny khó nhọc gật đầu. Rồi bằng một nụ cười thân thiện, anh ta giới thiệu 

- Anh là người yêu của Nhi ! Anh là nam sinh mới về nước, một năm nay em đã ở cạnh chăm sóc Nhi rất nhiều phải không ? Cảm ơn em ! 

Tim Ny như bị bóp nghẹt. Nhi đã có người yêu từ trước khi gặp nhỏ. Cũng đúng ! Nhi đáng yêu như vậy đến một đưa không hoàn thiệt như nhỏ còn yêu Nhi. Làm sao Nhi lại không có người yêu được. Tiểu Ny đứng hiên ngang lên. Nhìn thẳng vào người con trai đang đứng trước mặt. Anh ta rất đẹp, và rất giông hoàng tử của Nhi. Rất giống. Anh ta giống mặc dù chẳng cần phải thay đổi như nó. Tim nó quặn lại. 

-Không có gì đâu ! Nhi là một cô gái tốt ! Mọi người yêu thương bảo vệ là đúng mà ! 

Đi kèm với câu nói ấy là một nụ cười đẹp như thiên thần. Uyên Nhi lo lắng, nước mắt ở khóe mi vẫn khẽ rơi 

-Ny à..Nhi.. 

-Không sao mà ! Ny và Nhi không thuộc về cùng một thế giới. Chúng ta chỉ như hai đường thẳng cắt nhau thôi- Chạm một lần rồi xa mãi mãi. Nhi không cần phải nghĩ gì cả ! Chúng ta vẫn là bạn ! 

Nhỏ mở thêm một nụ cười xã giao rồi quay người bước đi. Từng bước đi chậm chạm 

-Ny ! 

Uyên Nhi nhẹ nhàng cất tiếng. Nhỏ quay lại 

-Của Ny ! 

Tiểu Ny nhìn vật mà Nhi đưa cho mình. Cái ô trong suốt, vật duy nhất và đầu tiên nhỏ tặng Nhi. Bàn tay run run khẽ nắm lấy nó 

-Ừ ! Cảm ơn Nhi ! 

Gió lạnh lùng rít qua từng kẽ lá. Trong cái nắng chiều ! Có bóng của hai người con gái quay lưng lại với nhau. Giữa họ, cơ hồ có một lá chắn mỏng manh,ngăn cách họ đến với nhau. Liệu có phải là sự ngăn cách của hai thế giới ? 

*** 

Tiểu Ny nhẹ bước trên những con đường sặc mùi tê cóng. Nhỏ giương cao cái ô che chắn ánh nắng. Và cũng như để đắm mình trong cái quá khứ êm đềm kia. Nhưng ô trong suốt, k che được nắng. Ô trong suốt, chỉ che được mưa. Mà người ta lại thích nắng hơn mưa. Nhỏ chỉ là một phần tử đáng chán trong xã hội. Một phần tử thừa. Có quyền gì mà mưu cầu hạnh phúc ? 
Ánh nắng nhuộm đỏ cả bờ vai đang run lên kia. Nhỏ ngước mắt lên nhìn trời cao và hoàng hôn muôn 
« Mình đúng là người xấu ! Đã biết chẳng có hy vọng mà vẫn cố để làm người ta phải khóc ! » 

Đâu đó quanh đây, cũng có một chàng trai cô đơn lê bước với cái khăn len hai màu xanh trắng. Cậu đã đi theo cô gái kia từ rất lâu rồi. Từ khi cô tỏ tình, hay trước đấy rất nhiều năm nữa. Nhưng cô không thuộc về cậu. Thế rồi, đôi môi cậu khẽ mấp máy những tiếng nhỏ mà cậu còn chẳng nghe rõ 

-Giá như bà chịu quay lưng lại. Thì đã có vòng tay tôi ở đây rồi ! 

Nước mắt khẽ rơi, trên khuôn mặt của rất nhiều người. Và hoàng hôn, nhuộm đỏ nó như những giọt huyết lệ. Có lẽ trái tim ai bây giờ, cũng đều đang rỉ máu. 

*** 
Cuộc sống là muôn hình vạn trạng.Nhưng khi người ta yêu không yêu ta, còn gì đau hơn thế ? 
Mạc Tà

13/6/2014, 11:44

#10
  • Mạc Tà

Mạc Tà



Thành viên tích cực
Tham gia : 27/04/2014
Bài viết : 2008
Điểm plus : 14498
Được thích : 981
Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]


*** 
_ Tám năm sau_ 

Một cậu bé xinh xắn đang lang thang trên bãi cỏ non xanh rờn trong vườn. Đôi mắt nâu khẽ đưa lên nhìn theo chú chuồn chuồn nhỏ, bước chân chập chững đuổi theo. 

-Oa ! OA ! OA ! 

Bàn chân nhỏ xíu xinh xinh khẽ va vào một hòn đá và cậu bé ngã lăn ra đất. 

-Chồng ơi ! Con ngã kìa ! Ra đỡ con hộ vợ ! 

-Á ! Chồng đang bận mà ! 

- Đừng để vợ giận nhaaaaaaaaaaaa ! 

Tiếng nói nhẹ nhàng khẽ gắt lên một chút. Ai đó vội buông bàn phím máy tính. 

-Lại đây nào con trai ! Ăn vạ ghê quá ! 

Anh Quân nói và đưa bàn tay ấm áp ra đỡ lấy bóng hình nhỏ bé trước mặt mình. Thằng nhỏ vội vã ôm lấy bố, miệng nhe ra toe toét để lộ một cái răng nhỏ xíu. 

-Pa..pa.. 

Quân khẽ cười. Hôn lên cái má mềm mềm kia một cái. Đúng lúc ấy Tiểu Ny cũng nhanh nhẹn bước ra, chìa tay 

-Trả con đây ! 

Quân lừ mắt, câu coi như không có chuyện gì và cứ thế bế đứa bé vô nhà 

-Trả gì mà trả ! Con là của chung cơ mà ! Tiểu Quân của ba nhể ? 

Thằng bé cười nhăn nhở, nhìn Tiểu Ny với con mắt rất là lừa tình. Nhỏ khẽ lắc đầu. Đáng lẽ không nên đặt tên con trai mình là Thiên Quân mới phải. 
Tiểu Ny bước vào nhà. Ngôi nhà tường trắng với hàng hoa bằng lăng tím trông thật đẹp. Trong nhà, một mùi thơm bao trùm, mùi của thức ăn. Quân ôm bụng. Chà ! Chà ! Đói quá ! 

-Tiểu Quân ! Rửa tay ! 
Tiểu Ny hắng giọng. Thằng nhỏ lanh lẹ lon ton chạy vào khu bếp, nơi bóng dáng của một người con gái đang lúi húi. No ôm chầm lấy người đó, miệng chu chéo 

-Ma..ma..rửa tay ! 

Tiểu Ny khẽ cười. Con trai của nhỏ…Không phải loại tầm thường nhỉ ? Một bàn tay bế Thiên Quân lên, hôn lên cái má đáng yêu kia và rửa tay cho nó. Xong xuôi, cô bế nó ra ngoài và nói 

-Ăn cơm nào chồng ! 

-Ừ ! 

Tiểu Ny nhẹ nhàng lên tiếng. Đón lấy Thiên Quân, và quay sang Anh Quân 

-Ăn cơm với bố ! 

Quân đần mặt. Sau tám năm trời mà nhỏ vẫn không tháy đổi. Thậm chí cả khi nhỏ đã là ba của đứa trẻ xinh xắn kia. 

-Chồng ! Bao giờ chồng mới sửa cái thói nói năng cộc cằn với Quân được ? 

Tiểu Ny ngoác mồm cười. Quân thì đưa ánh mắt biết ơn về phía cô gái xinh xắn với mái tóc đen mượt mà kia 

-Uyên Nhi ! Cảm ơn em ! 

Uyên Nhi mở một nụ cười xinh đẹp như bao lần khác. 

-Ăn ăn cơm với cả nhà em chứ ? 

-Tất nhiên rôi ! Anh đến để ăn nhờ mà ! 

Quân cười, cậu đưa tay nhéo nhéo má của đứa Tiểu Quân – Con nuôi của cậu. 

*** 
_3 năm trước_ 

Tiếng may bay gầm vang rồi tiếp đất. Cùng lúc đó, bóng một cô gái với mái tóc dài đen mượt hớt chạy chạy xuống. Theo sau là một anh chàng khôi ngô 

-Uyên Nhi! Em cẩn thận không ngã mất! Bệnh của em mới lành! 

Uyên Nhi khẽ mỉm cười với anh trai mình – Người đã từng phải làm người yêu cô trong quá khứ 

-Em muốn về thật nhanh anh ạ! Em có việc gấp lắm mà! 

- Vậy à? Đi gặp cô bạn yêu kiều của em và nói : Chúng ta kết hôn đi sao? 

Anh chàng khẽ cười. Uyên Nhi đỏ mặt 

-Anh nói gì kì cục vậy! 

Rồi nhỏ giật lấy cái ô trong suốt nơi tay của anh trai, vẫy taxi rồi vội vã lau đi mất hút. 
Chiếc taxi nhanh chóng lao đi và chẳng mấy chốc, Nhi đã đứng trước con đường dẫn vào nhà của Tiểu Ny. Nhi xuống xe, trả tiền và nhanh chóng bước đi với cái ô trong tay. 

Tiểu Ny thả bộ trên những con đường ngập nắng. Lại một mùa hè nữa đã về, nhỏ vẫn không thay đổi mấy từ sau khi tạm chia tay và chưa một lần gặp Uyên Nhi – Tóc vàng mái chéo, tay đeo vòng khác đầu lâu, cổ là xích bạc và một cái áo thun cộc tay màu đen khá rộng. Nhỏ vẫn chưa quên được Nhi, cô gái đáng yêu 5 năm trước nhỏ đã cảm mến và có lẽ là không bao giờ quên. Nhỏ đưa mắt nhìn cái ô trong suốt trong tay, nhỏ đã giữ gìn nó suốt 5 năm qua. Mặc dù luôn có cảm giác nó là lạ, nhưng nhỏ chẳng thể biết nó lạ ở đâu. 

Tiểu Ny cúi mặt xuống mà không hay để ý đằng sao có một cô gái đang hớt hải đi tìm nhỏ. Chỉ là xa nhau quá lâu, khiến cô ấy không nhận ra nổi dáng người của nhỏ. 

_ ẦM…..ẦM….RÀO RÀO…_ 

Những hạt mưa hối hả rơi rơi trên nền đất. Uyên Nhi vội vàng giương cao cái ô trong suốt lên để che mưa.Thật sang suốt khi mang ô trong cái mùa hay có mưa rào bất chợt này. Cái ô này nhỏ đã lén giữ lại bên cạnh vì sợ không có cơ hội đến đòi nó nếu trả cho Tiểu Ny. Và anh mắt nhỏ bang hoàng hơn khi thấy người ngay trước mặt, cũng giương lên một cái ô trong suốt. Nhỏ ngập ngừng 

_Tiểu…Tiểu Ny! 

Nhưng hình như tiếng mưa vội vã đã át đi tiếng Nhi. Cô muốn hét to hơn mà khó quá..Tự nhiên thấy họng mình nghẹn lại. Cô sợ Ny đã quên cô rồi. 

- Á! 

Một cái xe tải đi qua vô tình làm nước trên nền đường văng lên người Nhi. Cô hét lên. 
Tiểu Ny giật mình. Giọng nói này….Nhỏ quay lại. 
Khung cảnh của 5 năm trước hiện về. Vào một ngày mưa: Một cô gái lúi húi nhìn bộ đồ của mình. Mắt Ny tưởng như có thể nhòe đi. Nhỏ bước vội đến đó, đưa bàn tay đeo vòng ra 

-Lấm lem hết rồi! Phủi không sạch đâu! 

Uyên Nhi ngỡ ngàng. Đưa đôi mắt nâu, nhìn bóng người trước mặt. rồi mọi thứ cũng như vỡ ào ra thành nước. Nhi thả ô, chạy lại ôm chầm lấy Tiểu Ny, khóc nức nở. Ny còn nhớ cô! Còn nhớ là được rồi. 
Tiểu Ny hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cũng thôi. Khẽ vuốt mái tóc mượn mà kia, nhỏ nói 

-Nín nào! Bạn trai của Nhi đâu? Sao lại để cho Nhi đi một mình? 

Uyên Nhi nhìn nhỏ. Cô khẽ gạt nước mắt, đứng đối diện với Ny 

-Ny à! Chúng ta kết hôn nhé! 

Bàn tay cầm ô của Tiểu Ny run bần bật. Cuộc hội ngộ sau 5 năm của nhỏ và Uyên Nhi. Tại sao lại có thể ? 
Nhi nhìn đôi mắt u sầu của nhỏ, cô nói 

-Nhi xin lỗi. ! Thực ra Nhi bị suy tim mãn tính. Chưa chắc đã tìm được người hiến tim thích hợp để sống tiếp…Nhi không muốn làm Ny lo lắng hay buồn khổ nên mới nhờ anh trai đóng giả người yêu. Nhi xin lỗi ! 

Nhi nói với hàng nước mắt lăn dài trên má. Tiểu Ny ngạc nhiên hết sức. Nhưng rồi lại tức giận. Nhỏ gắt lên 

-Bị bệnh ! Tại sao không nói ? Trốn tránh gì chứ ? Ny đã dặn thế nào ? Không được giấu Ny cái gì cơ mà ! 
-Nhi…Nhi..Nhi xin lỗi ! 

Tiểu Ny nhìn Nhi. Khuôn mặt đáng yêu vẫn không hề khác một tẹo nào. Rồi niềm hạnh phúc chợt dâng trong tim nhỏ. Nhỏ khẽ vuốt khuôn mặt ướt át kia 

-Ny xin lỗi..Bây giờ..Nhi khỏi rồi ? 

Uyên Nhi gật đầu. Và cô nhắc lại một lần nữa 

-Nhi muốn kết hôn với Ny ! 

Tiểu Ny bàng hoàng. Khóe miệng khó khăn giật giật 

-Thật chứ ? Nhi cũng giống Ny sao ? Nhi cũng là.. 

-Không ! Nhi là một cô gái bình thường như bao cô gái khác. 

Uyên Nhi khẽ nói. Tiểu Ny nhìn cô, nhỏ lại khổ sở nói 

-Vậy Nhi nói thế làm gì..Chúng ta không hợp nhau ! 

Uyên Nhi khẽ lắc đầu. Vòng tay cô âu yếm ôm lấy Ny 

-Chính vì Nhi chỉ là một cô gái bình thường như bao cô gái khác. Nên Nhi mới yêu Ny. Ai nói chỉ les mới được yêu les. Một cô gái bình thường như Nhi, cũng chỉ cần một hoàng tử như Ny ở bên cạnh để yêu thương. Nhi chỉ cần một người chồng quan tâm Nhi, bảo vệ Nhi. Nếu Ny đã có đủ mọi thứ Nhi cần thì tại sao Nhi phải cố chọn một người đàn ông khác ? 

Tiểu Ny nuốt hết những lời Uyên Nhi nói. Nhỏ khẽ cúi đầu, kéo Nhi ra khỏi mình. Uyên Nhi khóc , những giọt nước mắt lăn nhanh hơn 

-Ny ! Nhi nói thật mà ! Ny thức sự làm Nhi thấy yêu Ny nhiều lắm. Nhi yê.. 

Uyên Nhi chưa nói hết câu thì đã dừng lại. Bàn tay của Tiểu Ny nhanh chóng giữ lấy môi cô bằng một cái chạm tay thật kẽ. Còn đôi môi anh đào của nhỏ mớn trớn lên gò má xinh kia rồi tham lam chiếm luôn cả đôi môi quyến rũ ấy. Uyên Nhi thực sự là hạnh phúc khi nhận được nụ hôn ấy. Phải ! Cô yêu nhỏ ! Dù cô là một đứa con gái vốn bình thường. 
Mưa vẫn vần vũ không gian tạo thành một màn chắn nước dày đặc. Và trong mưa, tựa hồ như có tiếng ai đó 

-Anh hiểu ! Và anh cũng yêu em ! 

*** 

Thật kỳ diệu phải không ? Khi người mình yêu và chờ đợi cũng yêu và quay về bên mình ! 

~ END ~ 
( Lần này end thật đó bà con !! ^^, nói luôn nhá! Thiên Quân là con nuôi do Tiểu Ny và Uyên Nhi nhận! Anh Quân tất nhiên là ba nuôi! Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Star60 ) 

( Có nên viết ngoại truyện hok ta??? ^^~ )
Sponsored content

Sponsored content



Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les] Empty Re: Tớ là Les...Và tớ yêu cậu! - Tnmmtm [Truyện Les]

Chuyển đến trang : 1, 2  Next



Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết