Phần cuối: “Ai biểu cậu yêu tớ!”
Mùi thuốc mê còn quanh quẩn đâu đó từ cánh mũi, Bi cựa mình tỉnh dậy vì mấy giọt nước ở đâu rơi xuống sóng mũi.
- Xử nó sao đây đại ca!
- Lấy thùng nước đá đằng kia lại tạt nó dậy đi!
- Thôi khỏi! tôi tỉnh rồi khỏi tạt! – Bi lên tiếng
Thằng đàn em bước tới gần rồi cười khẩy:
- Nó tỉnh dậy rồi đại ca. . . khỏi tạt nước!
- Tạt cho tao! – Thằng Cường lộ diện một tên côn đồ thấy rõ
- Nước để uống. . . tạt chi uổng?
- Tao hỏi mày giờ mày có tạt không?
- Tạt uổng! – Thằng đàn em trả treo
- Mày! . . . mày không tạt tao tạt !
Cường xách thùng nước đá đã tan tạt thẳng vào người Bi, chưa có gì bỏ bụng lại thêm thùng nước đá, Bi bắt đầu cảm thấy rét và sợ hãi:
- Mày muốn gì hả?
- Trả thù! – Cường hất mặt
- Đồ điên! – Bi lớn tiếng
Thằng Cường bước ngay lại đánh liên tiếp vào mặt và bụng Bi:
- Đúng! Tao điên đó rồi sao?
Sợi dây cột Bi cọ sát vào tay làm tróc da và chảy máu, nước đá thấm vào rát kinh khủng, Bi nghiến răng:
- Tao làm gì mày hả? Sao mày cứ kiếm chuyện với tao vậy!
- Mày giành Trâm Anh của tao!
- Tao giành hồi nào? Ngược lại là tao hoàn toàn không có bất kỳ tình cảm nào với Trâm Anh cả!
- Nhưng nó có tình cảm với mày!
- Đó là lỗi do tao chắc! – Bi cười khinh dễ
Cường đá vào bụng Bi mấy cái, mấy tiếng “hự hự” làm mấy thằng đàn em sợ run cả lên, Bi hét toáng lên:
- Thôi ngay cái trò quái quỷ của mày. . . nếu không muốn vào tù!
- Muốn bỏ tù tao hả?. . . Vậy để tao xử mày luôn mày chết rồi tao vào tù cũng chưa muộn! Lúc đó con Thư sẽ đau khỗ cho tới chết! Giống như mày đã làm Trâm Anh và tao đau khổ!
- Thằng điên!
Cường giơ chai nước ngọt định đập vào đầu Bi thì tiếng chuông điện thoại vang lên:
- Haha. . . Thư hả em yêu! . . .gọi anh có chuyện gì không?
“Đồ khốn nạn! giấu anh Bi ở đâu nói mau!”
- Ngu sao nói em yêu!
“Bây giờ anh muốn gì hả?”
- Muốn đủ thứ! . . . nói nhỏ nè. . . muốn ngủ với em được không?
- Thằng chó! – Bi quát lên
“Alo! Anh Bi ! Alo !!!”
- Im! Bi Bi cái gì! Ngon thì tới đây mang nó về! Trước chín giờ tối! Không là ta bỏ đói bỏ khát cho nó chết luôn!
“Anh đang ở đâu hả? Tôi phải làm sao thì anh mới chịu tha cho Bi đây??”
- Ngủ với anh một lần nếu muốn anh tha cho nó. . . chắc nó sẽ cảm động lắm đây!
“Anh!”
- Còn không thì tới mang xác nó về!
- Thằng chó! – Bi lại quát
Cường lấy chân nhét vào miệng Bi, Bi cắn thật mạnh vào ngón chân rồi phun nước bọt ra ngoài. Thằng Cường tức giận đạp liên tiếp vào người Bi, tiếng la của Bi làmThư nóng ruột:
“Anh đang ở đâu?”
- Sao hả? có đồng ý không hả em ?
Cường bật loa ngoài:
- Đồng ý không thì nói!
“Được rồi! Anh ở đâu?”
- Thư!!!! – Bi gào lên trong nước mắt
- Khách sạn A. . . Đường B , Phường C. . .
“Được rồi! mấy giờ?”
- Ba mươi phút nữa nha em yêu! Anh sẽ trả tiền phòng đầy đủ!
- Thư! Em không được làm như vậy! – Bi gào lên
Cường đá vài cái vào lưng và bụng Bi cho tới khi Bi ngất đi. Thư bình tĩnh tìm một quán nước gần đó ngồi xuống và chăm chú nhìn vào điện thoại tính toán điều gì đó, bà chủ quán bước ra cởi mở:
- Uống gì em gái?
- Dạ . . . cho con một ly nước cam! . . .
- Trời ơi chị mới có bốn mươi tuổi à. . . xưng con nghe ghê quá hihi
- Dạ. . . chị cho em hỏi ở gần quận ba này có nhiều nhà nghỉ bỏ hoang không chị?
- Ủa em tính viết báo hả! Hay quay phim ma híhí
- Dạ . . . dạ hihi
- Ở đây có nhiều nhưng giờ người ta rào lại hết rồi em. . . không có vô được đâu!
- Có chổ nào không bị rào không chị?
- Để coi! À. . . có chổ đường H đó em!
- Chổ đó đi tới khách sạn A đường B phường C cũng gần ha chị!
- Đi tầm hai mươi lăm phút là tới à em! Thôi để chị vô lấy nước cam cho em nha!
- Dạ thôi khỏi chị! em có việc phải đi rồi!
- Ơ ơ ơ!
Thư đưa năm mươi nghìn cho bà chủ quán rồi tức tốc bắt taxi đến khu nhà nghỉ bỏ hoang đó. Vừa lên taxi Thư gọi ngay cho gia đình và công an đón bắt Cường tại khách sạn A đường B phường C.
Nhưng Thư tính một thì Cường cũng tính mười, nó không trực tiếp đến khách sạn mà sai hai tên đàn em tới bắt Thư về. Trâm Anh thì nghe một số bạn bè nói chuyện Cường bắt cóc Bi nên vội vàng gọi điện cho Cường:
“ Anh Cường! anh làm gì Bi vậy hả! em xin anh đó đừng làm hại Bi có được không?”
“ Em còn xin dùm nó! Không phải chính nó đã khiến em và anh không thể yêu nhau hay sao?”
“Em xin lỗi! vì đã lừa dối anh . . . nhưng thật sự em . . . em . . . có tình cảm với Bi!”
“Anh mới là người yêu em mà!”
“Cường! em là les. . . em đã từng không chấp nhận sự thật đó bằng cách phá hoại Thư nhưng thật sự. . . khi ở bên cạnh Bi em cảm nhận được đâu mới là con người của em!. . . vì vậy dù không có Bi thì em cũng sẽ yêu một đứa con gái!. . . chúng ta sẽ không thể đâu. . .”
“Em nói dối! em im đi anh không muốn nghe gì cà!”
Cường cúp máy, hai hàm rằng nghiến ken két vào nhau:
- Đáng ghét! Chính tại những đứa con gái như mày mà mọi chuyện bị phá hoại! . . . Les . . . tao hận!!!
Cường lấy lon bia khui ra. . . đổ lên đầu Bi. . . dòng nước làm Bi tỉnh lại, Cường bước tới gần, nhe hàm răng đểu cáng, đáng sợ cười khì khì:
- Thư đâu? Mày làm gì Thư của tao?!?!?
- Sb. . . Tomboy . . . hahaha không phải mày cũng là con gái sao? Chắc mày cảm thấy kinh tởm lắm nếu có bàn tay đàn ông sờ vào người mày đúng không?
Bi cựa mình lùi về phía sau, có một sự hoảng loạn nặng nề:
- Mày định làm gì hả thằng chó!
- Biến mày thành đàn bà! . . .
- Cút đi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Bi hét thật lớn
Cường cởi áo nhét vào mồm Bi rồi bắt đầu cởi áo ngoài của Bi ra. Bi ú ớ không nói được dùng sức và dùng chân đạp Cường ra nhiều lần nhưng vô ích, Cường cởi được cái sơ mi ngoài của Bi ra nhưng chiếc áo thun bên trong do tay Bi bị cột nên không cởi ra được, Cường rút con dao nhỏ trong người ra xoạt một đường dài trên cái áo, xướt vào vai và bụng Bi. Nước mắt Bi trào ra. . . thật sự không thể ngờ được một con người lại có thể hành động như vậy.
Bi cảm thấy sợ hãi vô cùng. . . nghĩ về Thư và nghĩ nếu nó làm như vậy với Thư, Bi xoay xoay bàn tay muốn rút ra khỏi sợi dây cột chặt nhưng càng xoay càng làm cho sợi dây siết chặt vào tay, vết xước bắt đầu lan rộng làm máu rỉ ra và đau rát.
Thằng Cường lúc này vẫn hì hục xé áo Bi ra trông vẻ mặt thật đáng sợ. Nhưng nó không biết tomboy gài khoá ngực nên không biết cách mở ra, cứ kéo tới kéo lui, kéo không ra nó cảm thấy bắt đầu bực mình và chuyển sang nhìn chầm chầm vào cái quần của Bi. Nó cúi xuống mở khuy quần Bi một cách lúng túng và mồ hôi thì đổ ra vất vả. Được thế Bi co chân thục vào bụng nó mấy cái rồi đạp vào mặt làm nó choáng váng. Nó đứng dậy dùng chân đá vào bụng Bi thêm vài cái nữa làm đỏ cả lớp da lên. Miệng liên tục chửi gọi thằng đàn em còn lại, nhưng nó nghe một tiếng rầm thật lớn và tiếng kêu ú ớ gì đó nên vội vàng bước ra phía cánh cửa:
- Mày làm gì vậy hả thằng kia!
Rầm
Cánh cửa bung ra, xuất hiện phía sau là Thư, giống như một nữ anh hùng không hơn không kém.
- Con chó ! – Cường quát
Nhưng nó bắt đầu lùi lại phía sau khi thấy Thư đeo ngược ba lô ra trước ngực tay cầm theo một khúc gỗ to dài, mặt đằng đằng sát khí, tay trái Thư nắm áo thằng đàn em kéo lê dưới sàn, thằng đàn em bầm tím gương mặt, nước dãi chảy ra đầy miệng, cả người không còn chút sức lực nào. Thư thả thằng đàn em vào một góc nhà rồi nhìn Cường:
- Chắc cậu không biết mình đai đen cả Taekwondo và Karate và cũng từng được huấn luyện boxing nhỉ!
- Mày . . .
- Muốn ngủ với mình thì cũng phải xem trình độ của cậu bao nhiêu rồi hãy mạnh miệng! Thủ đoạn dơ bẩn của cậu không dùng được hai lần đâu!
- Mày. . . muốn gì hả?
- À quên! hai thằng đàn em của cậu nhắn với cậu đến gặp cảnh sát chung với tụi nó kìa!
- Im đi! con chó!
Thấy Thư, Bi bò bò dậy ú ớ gọi, thằng Cường bước nhanh lại xốc Bi lên trong tình trạng áo rách tả tơi, Cường kề cái dao nhỏ vào cổ Bi rồi lớn tiếng:
- Thử đi! Võ gì cứ mang ra thử hết. . . tao sẽ lấy thằng Bi làm bia đỡ !
Thư lùi về phía sau rồi bước từng bước một quay vòng làm thằng Cường tưởng Thư thủ thế nên cũng bước theo, nó không nghĩ Thư đang tìm cách dồn nó về phía cửa phòng, bất chợt Thư la lên:
- Mấy chú công an. . . bắt lấy nó!!!
Thằng Cường hoảng hốt xoay người về phía cánh cửa nhìn bất ngờ nhận lấy vài đòn chân từ Thư đá mạnh vào lưng, cổ nó choáng váng ngã nhào đập đầu vào tường buông Bi ra khỏi người. Được thế Thư nhảy bổ vào đấm thêm vài chục phát vào mồm, mặt, mắt làm thằng Cường lúc này cũng ú ớ vì sặc máu mồm. Thư rút nhanh con dao lên rồi kéo ba lô lấy cuộn dây cước thả diều quấn quanh người thằng Cường, cột tay chân nó lại cùng với thằng đàn em. Nhanh gọn và không phải mất nhiều sức lực:
Bi lúc này mồm bị nhét cái áo hôi phát khiếp của Cường nên cũng gần như sắp ngạt thở, cứ ú ớ mấy tiếng: “Ư Ư Ư!”
Thư quay lại nhìn Bi, ngồi chồm hổm bên cạnh rồi cười lớn:
- Sao hả. . . chồng yêu! Xem ra thì Anh vẫn chưa bị thằng Cường biến thành đàn bà nhỉ!
- Ư Ư Ư! – Bi cau mày
- Hay sẵn tiện tình thế này thử để em biến anh thành đàn bà xem sao!
- Ư Ư Ư! – lại ú ớ
- Sao hả? anh sợ thằng Cường thấy à?
- Ư Ư . . .
- À quên! – Thư rút cái áo bẩn ra khỏi mồm Bi cười khẩy - Giờ nói đi anh muốn gì đây? Một ngón. . . hai ngón hay ba ngón ?
- Em trở nên. . . biến thái như vậy . . . từ khi nào vậy? – Bi mệt mõi
- Từ thằng chồng đáng ghét của em thôi!
- Ai làm. . . chồng em chứ! – Bi liếc
- Bi nè. . .anh ấy ấy người ta nhiều rồi. . . cũng phải để người ta biến anh thành đàn bà cho đồng đều công bằng chứ đúng không?
- Cái . . . cái gì?
- Vậy nhá. . . em làm đây! – Thư mở khuy quần Bi rồi kéo sợi dây kéo xuống
- Á á á á á . . .. không. . . không không phải bây giờ mà!
- Hahahaha – Thư cười to
Thư cởi trói cho Bi rồi dìu Bi đứng dậy. Nhưng do cổ chân Bi bị Cường đá vào nhiều lần nên bị sưng lo không đứng được. . . hai tay thì đầy máu và vết trầy. Thư đặt Bi dựa vào tường rồi cúi người:
- Leo lên!
- Gì hã?
- Leo lên em cõng anh ra ngoài kia rồi chờ cảnh sát làm việc xong bên khách sạn sẽ qua đây dọn dẹp!
- Em hả. . . cõng anh? Sao nổi chứ?? – Bi ngạc nhiên
Thư đấp vào bụng Bi một cái:
- Á đau ! hic
- Em đâu có yếu xìu như anh vậy! nào leo lên!
- Khoang đã. . . anh khó thở quá!
- Sao vậy??? Anh có bị nó đá trúng ngực không? – Thư lo lắng sờ lên ngực Bi
- Không! Chắc do anh đổi cái miếng băng ngực này nên mệt!
- Cũng may cho anh. . . đổi ngay hôm nay. . . chứ không nảy giờ bị nó hấm diêm rồi!
- Anh không đùa đâu!
- Khó thở thì cởi ra đi!
- A . . . khoan khoan đã!