Yukimono Forum »   » Chuyên Mục » Detective Conan » Thảo luận chung » Read Fan Fiction

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9  Next

Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:39

#11
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Tốn công năn nỉ 1 hồi nhưng cuối cùng Ran cũng được ngồi 1 mình quay mòng mòng với bao nhiêu suy nghĩ. Cô đã quá chú tâm cái sự việc Shinichi nói dối cô mà quên hỏi cái câu nguyên thủy “Tại sao?”

Tại sao con người được mệnh danh là vị cứu tinh của lực lượng cảnh sát Tokyo lại hành động trái với lương tâm và nguyên tắc chính trực tôn trọng sự thật bằng việc lừa dối cô từng giờ từng phút như thế? Sự việc nghe thôi đã thấy khó tin rồi. Vấn đề là gì vậy chứ? Với động cơ như thế nào mà có thể khiến một con người yêu công lí như thế phải nói dối?

Phương thức, động cơ và cơ hội để nắm bắt. Nếu cô muốn chứng minh Conan và Shinichi thực chất chỉ là 1 người thì cô nhất định phải tìm ra khe hở trong câu chuyện của họ, đó sẽ là đầu mối để trả lời 2 câu hỏi rất hiển nhiên ”Làm thế nào thành ra như thế và tại sao lại như thế?”

Câu hỏi đầu tiên thì nằm ngoài tầm với của cô, ít nhất vào lúc này. Nhưng câu hỏi tiếp theo kia thì thích hợp hơn cả. Tại sao? Tại sao Shinichi lại lừa dối cô? Trước đây cô có nghĩ (và đã thổ lộ ra) rằng Shinichi uống phải 1 loại thuốc kì lạ nào đó do bác Tiến sĩ sáng chế ra và biến hắn thành 1 đứa con nít.

Nhưng mà cái giả thuyết đó có cực kì nhiều nghi vấn. Này nhé, thứ nhất, Shinichi đâu có ngu mà uống lung tung mấy hóa chất lạ quanh nhà, còn bác Agasa, theo như Ran biết, cũng không nhẫn tâm đến mức độ đùa giỡn với sức khỏe của Shinichi theo cách đó. Thứ hai, nếu đây chỉ là hậu quả của 1 tai nạn uống nhầm thuốc do bác Agasa thí nghiệm thất bại thôi, thì tại sao Shinichi phải nói dối cô làm gì? Nếu như là tạm thời thôi thì cô còn có thể hiểu và thông cảm được cho hắn, nhưng đằng này đã là hàng tháng trời rồi… rõ ràng là không có sự biện hộ nào cứu điểm được.

Khoan đã, Ran phải nghĩ thật kĩ. Sao cô chưa từng nghĩ đến khả năng Conan nói dối cô bởi vì sự thật đó mang lại NGUY HIỂM nhỉ? Nguy hiểm đến nối Conan sẵn sàng biến cô thành đứa ngốc còn hơn là biết đến nó. Nếu đó là vấn đề thì chẳng phải bây giờ cô nên tin tưởng hắn ta, tin tưởng việc hắn ta đang làm, cô nên để hắn yên đó sao?

Nhưng mặt khác nếu hắn không muốn liên lụy đến cô thì sao hắn còn dám có gan đến ở cùng cha con cô! Mà có phải cô chưa từng đối mặt với nguy hiểm bao giờ đâu cơ chứ. Từ lúc hắn đến ở cùng, biết bao nhiêu là án mạng, bắt cóc cộng thêm đặt bom khủng bổ mà cô bị lôi vào, cô còn ngạc nhiên sao cho đến bây giờ mình còn chưa nằm trong nhà xác nữa ấy!

Tóm lại cái gọi là trách nhiệm cao cả của đàn ông phải bảo vệ phụ nữ hay cái gì đó đại loại thế mà hắn (rất có thể) đang nghĩ đến cũng là 1 trong những nguyên nhân. Như thế mới giống con người của hắn chứ. Nhưng mà cái chuyện đó nó không chứng tỏ là hắn đã làm đúng. Ý nghĩ kiểu đó làm cô không yên được. Cái sự thật đó nó nguy hiểm đến mức độ nào mà Shinichi không dám đặt lòng tin vào ngay cả người bạn thân nhất của hắn?

Nhưng cô muốn biết. Cô không quan tâm điều đó nguy hiểm đến thế nào cho cô nữa. Cứ đứng mấp mé gần với sự thật thế này có khác gì Tantalus của Hy lạp cổ cứ mãi thèm khát với cho được chùm quả mà nằm xa quá tầm tay với của mình đâu…
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:39

#12
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Cô đảm bảo đó là một trong những cảm giác tồi tệ nhất trên Quả đất.

Shinichi từng kể với cô chuyện Sherlock Holmes từng giả vờ chết trong vòng 3 năm. Ong ta thậm chí còn không để Watson, người bạn chí cốt của mình biết. Ran không phải là không biết cái lí do tốt đẹp của ngài thám tử vĩ đại là để bảo vệ người bạn của mình, cô cũng không hề nghi ngờ tí nào cái tấm chân tình của ông ấy dành cho bạn bè. Nhưng mà còn có câu trích dẫn này Shinichi thường nói với cô mà cô vẫn chưa thể quên được:

“Vài năm qua tớ đã nhiều lần định cầm bút viết cho cậu vài dòng, nhưng tớ lại sợ tấm lòng nhiệt thành của cậu đối với người bạn rất thân là tớ sẽ khiến cậu có những hành động để lộ ra bí mật tuyệt đối của tớ.”

Ran không nhớ phản ứng của Watson khi đọc những dòng thư đó ra sao, nhưng cô ngờ rằng nó cũng không khác với tâm trạng lúc này của cô là mấy. Có phải đây là cảm giác mà ông bác sĩ tốt bụng đó trải qua khi ông phát hiện ra mình bị chính người bạn thân thiết đáng tin cậy nhất bưng tai bịt mắt suốt mấy năm trời, rằng lòng tin của mình chẳng được đáp đền lại theo cái cách ông ta mong mỏi không? Đối với Ran mà nói cái sự thật Shinichi bạn cô không tin tưởng rằng cô có thể giữ 1 bí mật cho hắn ta quả là một việc không dễ chấp nhận.

Và cuối cùng Ran cũng không cố gắng giữ lại những giọt nước mắt chỉ chực trào xuống.

Note:

-câu trích dẫn đầu chương là từ “Cuộc phiêu lưu của căn nhà trống”

-Ran lo là Shinichi bỏ trốn cùng cô gái khác (ep.10)

-Ran thắc mắc vì sao Conan luôn đeo kính (ep.96)
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:39

#13
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Phần 3: Ngài thám tử và ông tiến sĩ

Khao khát mưu cầu sự thật cũng đòi hỏi cái tinh thần mà anh gọi là phóng lao phải theo lao: anh buộc phải theo đuổi đến cùng dù cái đích đến là gì và ở đâu đi chăng nữa. Một tư duy cởi mở không thể nào giống như 1 con chó rống thảm thương lúc bị cột chặt vào sợi dây xích to đùng.

-Adlai Stevenson-

Ran nhìn chằm chằm như muốn xuyên thủng tấm bảng nhỏ in những kí tự sắc nét của cái tên “Kudo”. Đây là lần thứ bao nhiêu cô đi ngang qua căn nhà này, băn khoăn chừng nào Shinichi mới về nhà, cô cũng không nhớ nổi nữa. Nhưng hôm nay cô đến đây không phải là để gặp cậu bạn bí ẩn đó, cô tới mong tìm một niềm an ủi nhỏ nhoi cho những tình cảm vụn vỡ của mình.

Mặc cho Sonoko cố hết sức làm cho cô cười, cô vẫn ngồi học mà tâm hồn thì chu du tận đâu đâu. Ran thật lòng thấy có lỗi vô cùng với cô bạn, nhưng cô không tìm đâu ra năng lượng để nhoẻn một nụ cười giả tạo nữa. Cô phải trải qua cái chiến dịch đầy căng thẳng này chỉ để biết được sự thật, nhưng cô cũng chưa lường trước được hết hậu quả mà cái sự thật đó kéo theo, thực tế là như vậy. Cô sợ mình sẽ tự tay phá hỏng mối quan hệ rất tốt đẹp với nhóc Conan, nhưng cô thật ra cũng sẽ tự làm mình tổn thương vì cái việc tọc mạch vào đời tư người khác của mình, không sớm thì muộn.

Nếu Conan thực sự là Shinichi, rồi sao? Chuyện gì sẽ xảy đến tiếp theo? Liệu cô có thể tha thứ cho hắn ta không? Liệu cô có dám tin cô sẽ lờ đi tất cả dối trá lừa bịp đó không? Nhưng nếu cô loại bỏ Shinichi ra khỏi cuộc đời mình, tuổi thơ và thời niên thiếu của cô cũng chỉ còn lại con số 0: cả 2 đã ở bên nhau gần như suốt quãng đời của mình. Cô có thể nào vứt bỏ cuộc đời mình như thế được không? Ran không biết phải trả lời thế nào cho đúng, cô chỉ biết rằng mình chắc chắn không thể trốn tránh trả lời.

Có lúc nào đó cô nghe người ta nói rằng người ngu ngơ không biết gì hết mới là người hạnh phúc nhất. Cô cũng nghe cả người ta chế giễu cái tư tưởng đó, đại ý nó là biểu hiện của hèn nhát. Bây giờ cô mới nhận ra trong cái câu nói cũ rích đó thật ra lại có gợi ý về sự thật, quả vậy.

Tóm lại mọi thứ sẽ không bao giờ còn như xưa được nữa.

Ran lại nhìn đồng hồ đeo tay. Cô không thể nào thẫn thờ cả buổi chiều như thế này được. Conan và bố cô thế nào cũng lo lắng nếu cô ở bên ngoài quá lâu mà không chịu gọi điện về nhà.

Ran chợt nhớ ra một điều, và không thể giấu được nụ cười. Nghe thì kì quái và ngược đời thật, nhưng thực tế là cô luôn luôn nghĩ về Shinichi và Conan như là hai con người hoàn toàn khác nhau. Dó là do cô chưa tìm được bằng chứng xác thực nào hay là bởi cô giận Shinichi nhưng lại không thể giận Conan ?

Cô hít vào 1 hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, cố xua tan đi mọi ý nghĩ u ám đè nặng óc. Rồi tự trấn an mình. Cô phải chứng minh cái lí của mình trước, rồi hậu quả ra sao cô sẽ tìm cách xử sau. Cô hẳn sẽ có cách giải quyết thôi, lo gì chứ, nếu đến lúc cần thiết. Đã bắt tay vào công việc của thám tử thì gác hết cảm xúc qua 1 bên là việc cần làm.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:40

#14
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Mà công tác điều tra của cô cũng suôn sẻ đấy chứ. Cô đã tìm ra căn nguyên cho những nghi hoặc của mình rồi, thậm chí còn kiếm ra được một động cơ nữa. Bây giờ chỉ cần quyết tâm hơn mà thôi. Shinichi luôn tự tin khi bắt tay vào phá những vụ án tưởng chừng vô vọng nhất, nhưng vụ án mà cô đang theo đuổi thì THẬT SỰ quá viển vông, thành thật mà nói. Một kẻ nghiệp dư như cô sẽ đạt đến đâu?

Nhưng để biết được thì phải thử thôi, không còn cách nào khác. Về nguyên tắc mà nói thì điều tra án nào cũng có vài bước cơ bản đấy thôi. Một thám tử đâu nhất thiết phải biết rõ tội ác ngay từ đầu được thực hiện ra làm sao. Anh ta chỉ cần xác định được nghi phạm, thế rồi tìm cách loại trừ thông qua chứng cớ ngoại phạm của từng người một, xem xét chứng cớ nào đáng tin cậy, rồi để mắt đến những kẻ nào không có cái đó, thế thôi.

Nói về vụ án li kì của Shinichi, mới nhìn qua thì tưởng đâu mọi chứng cớ ngoại phạm của hắn đều hoàn hảo không chê vào đâu được. Ran nhếch mép. Bởi bao nhiêu năm trời ở bên cạnh Shinichi, kinh nghiệm đã dạy cô rằng chứng cớ ngoại phạm hoàn hảo chẳng là cái đinh gì cả. Cô chỉ cần cố gắng tìm được chứng cớ xác thực là được.

Mà để tìm được bằng chứng thì phải biết tìm đúng chỗ. Bắt đầu bằng việc dò hỏi những kẻ có dính líu đến vụ án dù ít hay nhiều, bằng cách này hay cách khác cũng vậy.

Nói chung đã đến lúc bắt đầu công cuộc thẩm vấn với các nhân chứng rồi đây…

Thêm vài bước chân nữa và Ran đã đứng trước cửa nhà hàng xóm, bấm chuông inh ỏi. Cửa mở mà trước mặt cô xuất hiện một bác Agasa, vẻ mặt ông tiến sĩ là pha trộn của ngạc nhiên và cảnh giác.

Ran cúi chào ông bác. “Chào bác ạ. Cháu đang có việc ở khu này nên cháu ghé thăm bác 1 chút. Cháu mong là bác không thấy phiền lắm.”

“Không phiền tí nào cháu ạ.” Agasa đáp. “Cháu muốn đến lúc nào cũng được mà Ran. Cháu vào nhà đi.”

“Em Ai có ở nhà không bác?” Ran hỏi trong lúc bước vào phòng khách.

“Không, con bé với mấy đứa bạn chơi bóng trong công viên rồi.” Agasa ngồi xuống một cái ghế bành bọc nệm rất êm. Rồi ông lão vỗ tay lên trán đánh bốp khi chợt nhận ra điều gì. ”Ôi bác xin lỗi Ran nhé. Không hiểu sao bác lại bất lịch sự thế này. Để bác pha ít trà.”

“Không sao đâu thưa bác.” Ran nói, cô xua tay ngăn ông tiến sĩ. “Cháu chỉ ở lại đây 1 lúc thôi ạ. Cháu muốn cảm ơn bác đã bỏ thời gian chăm lo cho Conan và lũ trẻ bạn thằng bé. Chúng luôn coi bác như ông nội vậy.”

Agasa cười to vẻ rất vui. Ông nói “Thế thì bác phải cảm ơn cháu mới đúng! Bố cháu và cháu đã đồng ý chăm sóc cho đứa cháu họ hàng xa của bác mấy tháng nay rồi. Bác thích con nít lắm, bác cũng không muốn tạo gánh nặng cho cháu đâu nhưng nói thật là bác già quá rồi, xương rệu rạo cả, không làm sao chiều lòng được lũ trẻ tinh nghịch cả ngày.”

Ran nhíu mày tỏ vẻ không hiểu vấn đề.”Nhưng bác chẳng phải cũng đang nuôi em Ai đấy thôi?”

Đôi lông mày bạc của ông tiến sĩ nhướn lên 1 chút, một nét ngạc nhiên thoáng qua trên gương mặt ông lão. Ông xoa xoa gáy trong một điệu bộ nôn nóng như thể ông đang thấy khó ở chỗ nào vậy.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:40

#15
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

“Ờ, cháu thấy đấy, bé Ai không giống như những đứa trẻ khác. Con bé tính tình trầm lặng hơn nhiều, không giống như Conan. Chăm sóc nó dễ dàng hơn.”

“Cô bé có vẻ già dặn trước tuổi thật” Ran gật đầu, rồi cô mỉm cười trêu chọc ông tiến sĩ. “Nhưng mà nếu là cháu thì cháu sẽ nói là cô bé chăm sóc bác chứ không phải bác chăm sóc nó.”

Ông Agasa cười to. “Bác rất biết ơn con bé vì điều đó. Dù cái bụng bự của bác có thể không muốn thế.” Ông lão vỗ vỗ tay vào cái bụng tròn vo như thể nhấn mạnh.

Ran bật cười khúc khích khi hình dung ra chế độ ăn kiêng của bác tiên sĩ rồi nói. “Cháu đùa thế thôi, thực ra hôm nay cháu đến gặp bác là để hỏi xem gần đây bác có liên lạc gì với Shinichi không.”

“Bác tiếc là không cháu ạ.” Agasa làm ra vẻ suy nghĩ. “Cháu có số điện thoại di động của nó mà Ran? Thế cháu không gọi được cho nó à?”

“Không không phải thế đâu ạ.” Ran đáp nhanh. “Thế ra gần đây bác cũng không nói chuyện với cậu ấy ạ?”

“Ừ, chắc chắn là không mà. Sao cháu lại hỏi thế hả Ran?”

Dù Ran đang mỉm cười nhưng trong lòng cô đang như có kim châm. Cô chuẩn bị phải nói dối mà. Cô bảo ông bác. “Cháu biết bác luôn luôn lo việc kiểm tra mail của Shinichi mỗi lần cậu ấy vắng nhà. Hồi cậu ấy nhận được cái áo len cháu đan tặng thì cũng bằng cách đó đúng không ạ? Cháu thấy cậu ấy để bác cứ phải bận tâm như thế thì không hay lắm, bác thì còn bận với bao nhiêu phát minh. Thế là hôm trước cháu có hỏi cậu ấy xem có thể nào từ giờ trở đi để cháu trực tiếp lo chuyện thư từ của cậu ấy được không, Shinichi đồng ý liền.”

“Thằng bé nói thế à?” Agasa nhìn cô gái với một biểu hiện rất khó đoán trên mặt.

“Vâng cậu ấy nói thế đấy ạ.” Ran trả lời trơn tru. “Cháu chỉ cần biết địa chỉ mà bác thường gửi đồ cho Shinichi, thế là được ạ.”

Bác tiến sĩ có vẻ bối rối thực sự. “Bác cám ơn cháu đã có lòng nghĩ cho bác Ran ạ, nhưng mà tốt nhất là cứ để mọi chuyện như cũ đi. Bác đã thiết kế cả 1 hệ thống chuyên gửi đồ cho thằng bé rồi, với lại hộp thư nhà nó cũng ngay gần nhà bác đây thôi. Cháu không cần phải bận tâm làm gì cả.”

“Cháu biết cháu nói chuyện này hơi bất ngờ với bác, nhưng thật sự cháu rất muốn thế.” Ran cúi mặt nhìn đôi tay mình. “Cháu nghĩ cháu sẽ được gần cậu ấy hơn một chút nếu được lo việc đó. Cháu biết là nghe rất ngớ ngẩn nhưng cháu…”

Bác tiến sĩ lúc này trông bứt rứt cực kì. Ran biết chắc là ông lão đang do dự, nhưng cuối cùng ông cũng nói quả quyết với cô. “Bác phải bàn với Shinichi trước đã.”

“Tại sao thế hả bác? Cháu thấy vấn đề đâu có gì to tát ạ. Bác đâu cần phải nói cho cháu biết cậu ấy đang ở đâu. Cậu ấy lúc nào cũng kín tiếng vô cùng.” Ran chau mày. “Hay là bác không có địa chỉ nào hết để mà đưa cho cháu? Bởi vì bác chưa từng gửi cái gì hết cho cậu ấy?”
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:40

#16
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Nhìn vào biểu hiện trong mắt ông tiến sĩ, Ran biết mình đã nói đúng. Lẽ ra cô phải hoan hỉ niềm vui chiến thắng mới phải, thế mà ngay lúc này cô thấy buồn bã khủng khiếp. Lại thêm một người nữa lừa dối cô. Cô đã hi vọng bác Agasa không tham gia cái câu chuyện lừa bịp này, bác ấy đối với cô cũng không khác gì một người ông đáng kính vậy. Đúng rồi, nếu như Shinichi thực sự gặp 1 tai nạn biến hắn ta thành 1 đứa trẻ thì ngoài nhà khoa học và nhà phát minh này, hắn ta còn có thể thổ lộ với ai khác được cơ chứ. Thế nhưng sự thật vẫn làm cô cảm thấy đau lòng lắm lắm.

“Cháu nói đúng đấy Ran ạ.” Ông Agasa thừa nhận khiến Ran tròn mắt nhìn ông, hồi hộp và tràn trề hi vọng cho đến khi ông nói tiếp. “Bác chưa từng gửi đồ gì cho Shinichi cả. Bác chỉ gọi điện cho nó và thông báo nếu có thư từ gì quan trọng thôi. Bác dám chắc là cháu đã hiểu lầm gì đó về cái chuyện nó đồng ý với cháu. Để bác gọi lại cho nó rồi hỏi n..”

“Bác mới nói là bác có hệ thống riêng cơ mà!”

Agasa không nhìn cô mà nói “Phải nói dối cháu, bác cũng đau lòng lắm. Bác không muốn làm cháu thất vọng. Bác biết cháu đã háo hức đan cái áo rồi muốn gửi nó cho Shinichi như thế nào. Cả bác và thằng bé đều đồng ý rằng cứ giả vờ như nó đã nhận được…”

Ran vốn nổi tiếng là cô gái hiền dịu và điềm đạm, nhưng thế này thì thật là quá lắm. “Thôi đi! Cháu không muốn nghe nữa. Bác làm ơn…. Đừng nói thế nữa.”

Ran siết chặt nắm tay, cố không òa lên khóc. Lẽ ra cô nên biết tình hình sẽ biến chuyển theo hướng này. Không thể nào dễ dàng mà đạt được điều cô muốn đâu. Bác ấy sẽ không đời nào chịu thua và thú nhận với cô đâu. Cô còn định đòi bác ấy cho xem những gói đồ mà bác ấy chưa kịp gửi cho Shinichi cơ, nhưng cô biết bác ấy thế nào cũng nghĩ ra cách chối. Cứ luẩn quẩn mãi thế này thì cũng chẳng ích lợi gì.

Bác tiến sĩ trông cũng thảm thương không kém cô cháu là mấy. Trông ông lão như già nua thêm, và cái vẻ đáng thương đó nữa. Ran thấy tội cho ông già, nhưng cô phải kiềm chế tình cảm của mình. Rất xui xẻo là cô vẫn chưa nghĩ ra bước tiếp theo phải làm gì.

“Shinichi nó không gọi cho cháu đúng không?”

Ran ngẩng mặt lên nhìn ông bác, ông đang nhìn cô rất âu yếm, điều đó khiến cô lại cúi xuống nghiên cứu cái mặt bàn gỗ, cô thấy có lỗi với ông ấy cực kì. “Cháu xin lỗi vì đã hỏi lòng vòng rồi tìm cách vặn vẹo bác, nhưng mà cháu không nghĩ ra cách gì khác để tìm hiểu cho ra cái cháu cần biết, thưa bác.”

Cô nghe thấy tiếng ông bác thở dài, rồi sau đó im lặng bao trùm căn phòng. Trước khi cả hai con người thấy nghẹt thở vì cái im lặng nặng nề đó, ông Agasa bước vào trong bếp và bưng ra khay trà.

Ran lấy vội 1 tách trà nhưng không có ý định gì uống nó cả, trái lại cô để nó hờ hững trên đùi mình. Ông tiến sĩ lại nhìn cô 1 lúc rồi nói. “Bác nghĩ bác cháu mình nên đi thẳng vào vấn đề đi nhỉ. Bác biết và cháu cũng biết vì sao hôm nay cháu đến đây.”

Dụng ý của câu nói đã quá rõ ràng. Ran thấy ngượng ngập thế nào. Cô lấy tay che mắt lại, rồi đột ngột nói nhanh. “Cháu nghĩ Conan thực sự là Shinichi.” Rồi cô lén mở vài ngón tay để quan sát phản ứng của bác tiến sĩ.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:40

#17
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Ông Agasa chỉ nhìn cô mà mặt tối sầm. “Conan từng nói với bác mấy lần rằng cháu khăng khăng buộc tội nó là Shinichi. Bác biết cháu bao nhiêu năm nay rồi Ran à, cháu đâu phải là đứa trẻ đầu óc hoang tưởng. Chắc là cháu nghĩ cháu có lí do chính đáng cho những gì cháu tin tưởng. Bác sẽ không xúc phạm cháu bằng cách cố làm cháu nản lòng đâu.”

Agasa nhấc tách trà của ông lên rồi hớp 1 ngụm nhỏ, rõ ràng là để tính toán xem sẽ phải nói gì tiếp theo.

Ông nói. “Cứ thẳng thắn với nhau nhé, để cuộc tranh luận đỡ căng thẳng. Giả sử như cháu nói đúng đi, thì cháu nên hiểu Shinichi nó có lí do để giữ kín bí mật của nó. Nếu đúng là thằng bé quan tâm đến cháu nhiều như bác nghĩ thì nó sẽ không hành động thiếu thận trọng đâu.”

Ran trấn tĩnh lại và trả lời. “Cháu hiểu cái lí do của cậu ấy. Thậm chí có thể cậu ấy đã làm đúng. Nhưng đây là cuộc đời của cháu, cháu có quyền lựa chọn nếu cháu mong muốn tìm hiểu chuyện gì đang diễn ra xung quanh cuộc sống của cháu. Cháu không muốn một ngày người ta báo với cháu rằng Shinichi chết rồi, và Conan thì biến mất, chỉ bởi vì cháu tự cho phép mình thành người ngu ngơ.”

“Cháu có bao giờ nghĩ là biết quá nhiều sẽ dẫn đến cái gì chưa?” Agasa nói đến đó mà cũng tự giật mình.

“Cháu cũng sợ điều đó thưa bác.” Ran nói nhẹ như hơi thở. Một dấu hiệu của sự tổn thương. Câu nói của bác tiến sĩ đã đánh trúng nỗi sợ hãi của cô, nhưng nó còn làm cô nhức nhối hơn nữa vì cô biêt nó chứa đựng cái lưỡi dao của sự thật. Nếu như Conan là Shinichi thật, thế thì hiển nhiên cô sẽ có nguyện vọng chia sẻ bất cứ nguy hiểm nào mà hắn đang vướng phải. Nhưng liệu cô có giúp được hắn không, hay sẽ là một gánh nặng?

Cô nói tiếp. “Cháu tin là Shinichi đủ thông minh để sống sót ngay cả khi cháu ngáng đường cậu ấy chỉ vì chuyện này.”

“Ran à, bác không có ý vậy ...”

“Bác có ý như vậy thưa bác.” Ran ngắt lời. “Nhưng mà cháu biết bác không định làm cháu tổn thương. Cháu còn nghĩ bác sẽ nói những câu khác nữa cơ, nhưng bác đã không làm vậy. Cháu biết tất cả mọi việc cháu đang làm đây là một việc cực kì liều lĩnh, nhưng cháu PHẢI làm thưa bác. Xin bác thứ lỗi cho cháu.”

“Cháu đừng xin lỗi thế. Nếu đây là việc cháu cảm thấy cháu phải làm thì bác sẽ không cản cháu đâu. Bác chúc cháu hài lòng với câu trả lời cháu tìm được.”

“Cám ơn bác tiến sĩ.” Ran trả lời, rồi mỉm cười đầy ngụ ý. “Cái tổ chức mà săn đuổi Shinichi ấy hẳn là đáng sợ lắm.”

Cô có thể thề rằng trong đời chưa nhìn thấy bộ mặt của ai nhợt nhạt đi với tốc độ chóng mặt như thế. Bác Agasa gần như run rẩy lúc lắp bắp hỏi Ran. “Sao…sao cháu lại nói thế?”

Nói chung đó là một phản ứng cực kì thú vị, đối với Ran mà nói. Vì sao bác ấy lại thấy shock trước một câu nói bình thường vu vơ như thế chứ nhi? Cô còn định hỏi dò để biết thêm vài chi tiết nữa, nhưng thôi, một ngày mà nói dối như vậy là đủ lắm rồi. Chưa kể chân thật không phải là điểm mạnh của cô khi giải quyết vụ này.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:41

#18
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

“Cháu nghĩ là cái đó dễ hiểu mà.” Ran đáp. “Nếu Shinichi nói dối cháu là để bảo vệ cháu thì nghĩa là vì một cái gì đó thực sự nghiêm trọng. Cái gì đó mà cháu có biết cũng không thể xoay xở một mình được, mà Shinichi thì không dám báo cảnh sát. Có nghĩa là cái đe dọa chết người đó không thể nào là của 1 người đơn thuần hay là 1 nhóm nhỏ. Chắc hẳn phải là cái gì đó tương tự như mafia hoặc là yakuza…”

Agasa lắc đầu. “Ran à, bác có hứa là sẽ không chất vấn cháu nữa, nhưng mà…”

“Cháu biết, cháu biết mà. Bác và Shinichi cùng phải giữ kín bí mật này.” Ran thở dài. “Nhưng cháu chỉ nghĩ thế thôi.”

Cô liếc thấy bác tiến sĩ lại một lần nữa tránh ánh mắt của cô. Cô vờ như không thấy gì hết. Cô đứng dậy rồi mỉm cười ấm áp với chủ nhà. “Cháu phải về nhà nấu bữa tối đây ạ. Cháu xin lỗi bác, bắt bác phải nghe mấy chuyện điên rồ của cháu.”

Agasa vội đứng lên và tiễn cô gái ra cửa. “Không phải thế đâu, bác lúc nào cũng rất vui được trò chuyện với cháu. Mà cháu cũng không nói huyên thuyên chút nào đâu.”

Ran đặt tay lên nắm cửa nhưng rồi một ý nghĩ chợt đến trong óc khiến cô phải quay lại nhìn bác tiến sĩ.

“Bác có thể giúp cháu việc này không ạ? Về việc hôm nay, xin bác đừng nói với Shinichi.” cô dừng lại rồi ngập ngừng tiếp, ”hay Conan nhé.”

Cô vội rảo bước mà không chờ nghe 1 câu trả lời. Cái hành động đó quả thực chẳng đáng khen tí nào nhưng cô không chịu nổi cái ý nghĩ bác ấy sẽ lại lừa dối mình thêm lần nào nữa. Nếu bác ấy đã có sẵn ý định kể cho Shinichi nghe thì cô cũng không cần biết bác ấy vừa định trả lời thế nào.

Ran cắn môi. Cái chỗ đau đớn nhất của tất cả mớ bòng bong này có lẽ chính là cái việc niềm tin vào bạn bè của cô bị đổ vỡ lần đầu tiên trong đời. Đã có bao nhiêu người biết chuyện này? Phải chăng cô là người duy nhất không biết gì hết? Phải chăng cô không đáng tin cậy để được biết bí mật của Shinichi?

Nếu đúng là thằng bé quan tâm đến cháu nhiều như bác nghĩ thì nó sẽ không hành động thiếu thận trọng đâu.

“Tớ biết là cậu quan tâm đến tớ chứ Shinichi, nhưng cái cách cậu thể hiện sự quan tâm bạn bè sao mà buồn cười quá đi mất.” Ran tự nhủ trên đường trở về nhà.

Nếu hôm nay cô có học hỏi được thêm điều gì thì điều đó chính là cô vẫn còn phải đi một con đường dài và khúc khuỷu nếu muốn trở thành thám tử. Rốt cuộc hôm nay đến nhà bác tiến sĩ Agasa, cô mong đợi điều gì? Chắc là mong sao cho bác ấy chẳng biết gì về chuyện Shinichi biến thành trẻ con, và thế là cô ấy có thêm ông bác như một đồng minh.

Ran biết giới hạn của mình. Cô chưa từng học qua khóa đào tạo quan sát và suy luận bao giờ, cô cũng biết mình không đủ chất xám để đánh bại Shinichi trong chính trò chơi của hắn ta. Cô cần sự giúp đỡ, cô đã ngây thơ kì vọng rằng bác tiến sĩ có thể vào vai người trợ lí đắc lực của cô, nhưng bây giờ thì cô lại phải phá án một mình rồi.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:41

#19
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Hay là không phải thế? Hay là vẫn còn có người nào đó cô có thể nhờ cậy được? Ran suy đi tính lại 1 hồi và chọt mỉm cười.

Hình như đã lâu rồi cô cũng chưa đi mua sắm thì phải.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:41

#20
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Phần 4: Kẻ thích bắt bẻ

Điều rõ rành rành nhất cũng có khi là điều đáng ngờ nhất.

-Paul Broca-

Ran có để ý thấy mấy ngày nay nhóc Conan khá thận trọng khi ở gần cô. Cũng chẳng có gì là quá lộ liễu cả, nhưng đúng là thằng bé cố tình xuất hiện trước mặt cô nhiều hơn bao giờ hết. Mà cũng có thể do cô tự kỉ ám thị, bởi rõ ràng nó càng ngày càng biểu hiện nhí nhố như một đứa con nít thực thụ hơn, kể từ bữa cô tới chất vấn bác tiến sĩ Agasa.

Có khó gì đâu để nhận ra bác ấy cuối cùng cũng phụ lời dặn dò của cô trước khi ra về. Conan chắc hẳn cũng dễ thấy cô cư xử hơi khác thường suốt thời gian này. Nói gì thì nói cô cũng đâu dám coi nhẹ con mắt tinh đời của nó được. Tóm lại bằng cách này hay cách khác thì Ran biết chắc một điều là thằng bé biết cái việc cô đang tiến hành như trong lòng bàn tay.

Nhưng cái đó thậm chí còn làm vấn đề dễ chịu hơn với Ran. Trước đây cô luôn do dự phải tiến hành cái công tác điều tra bất đắc dĩ này làm sao mà không để Conan phải nghi hoặc, nhưng bây giờ cô còn lo sợ làm gì nữa, cái gì đến nó cũng đến rồi. Vấn đề thật ra không đơn giản như thế, nếu Conan thực sự là Shinichi thì rõ mười mươi là cô đã khơi mào 1 cuộc chiến mà cô có cực kì ít cơ hội thắng. Chờ đợi chỉ tổ căng thẳng thần kinh mà thôi.

Ran thở dài, tự nhủ, thì chuyện có dễ dàng bao giờ đâu cơ chứ.

“Có chuyện gì vậy hả Ran?”

Ran ngẩng đầu lên nhìn cô bạn tóc đuôi gà mới tới – thì cô đang đứng ở ga tàu đợi cô ta chứ sao. “Kazuha!”

Hai cô nàng ôm chầm lấy nhau thân mật. Hai cô bạn rất quý mến nhau nhưng vì Tokyo và Osaka cũng không gần gì cho lắm nên họ chỉ có thể sắp xếp gặp nhau 1 lần trong tháng.

“Ê này, đừng có quên bẵng tôi đi như vậy chứ!”

“Đồ ngốc! Cậu không thấy cậu vừa phá hoại một khoảnh khắc có ý nghĩa à?” Kazuha đập tay đánh chát vào vai cậu bạn đồng hành da ngăm đội mũ lưỡi trai.

“Hattori, gặp lại cậu thật tốt quá!” Ran cười.

Heiji nhe răng cười, hai tay nhét vào túi quần jeans. “Tớ cũng thế, bà chị thân mến. Cũng lâu lắm rồi nhỉ, không gặp cậu với thằng nhóc lùn,” nói đến đây cậu ta nhìn quanh. ”Ơ nhắc mới nhớ, Kudo đâu rồi?”

Ran đờ người.

Kazuha nhìn quanh quất. “Ờ đúng rồi, bình thường ở bên cậu suốt mà. Sao hôm nay không thấy?”

Vì sao trước đây cô không hề để ý nhỉ? Ran cố dằn lòng, trả lời vẻ tự nhiên. “À, có loạt phim mới về Kamen Yaiba nên Conan với tụi nhóc cùng đi xem rồi.”

Heiji cười hi hi. “Tớ cá là hắn phải THÍCH lắm ấy!”

Lại nữa. Ran đột nhiên hỏi. ”Sao cậu cứ gọi Conan là Kudo thế hả?”

Kazuha cũng chau mày nhìn tên bạn thân. “Ừ tớ cũng thắc mắc thế đấy.”

“Có…có gì quan trọng đâu! Không cần phải là 1 thám tử thì cũng thấy là 2 người đó rất giống nhau mà!” Heiji cười, mặt đầy lo lắng.
Sponsored content

Sponsored content



 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 2 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9  Next



Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết