Yukimono Forum »   » Chuyên Mục » Detective Conan » Thảo luận chung » Read Fan Fiction

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9  Next

Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:50

#71
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Ban đầu cô còn nghĩ sẽ gặp nhiều phức tạp lắm đây nếu từ giờ đối xử với hắn ta như một đứa trẻ con trước mặt những người khác, nhưng cuối cùng lại chả hóc búa đến thế. Có thể là cái lối ăn nói và hành xử với thằng nhóc đã thành nếp trong suy nghĩ của cô rồi, hoặc là cho đến tận bây giờ cô vẫn không ngừng coi Shinichi và Conan là hai cá thể hoàn toàn độc lập. Đôi lúc cô cũng thấy Shinichi cư xử như người lớn, nhưng phần lớn thời gian còn lại cô thấy hoàn toàn thoải mái với “cậu em nhận” đáng yêu, hoàn toàn không thấy gượng ép gì cả.

Nếu có ngày nào đó Conan đáng yêu ấy phải “về nhà” của nó thì chắc cô sẽ nhớ cậu nhóc lanh lợi và liều lĩnh ấy lắm lắm. Nhưng ít nhất thì bây giờ vẫn chưa tới cái ngày đó, và có lẽ sẽ còn lâu lâu lắm. Hiếm khi nào Ran mới thực sự nói chuyện với cái nhân vật “Shinichi” bên trong Conan. Bởi như tên bạn cô có nói trước, hắn sẽ hạn chế tối đa những lúc nói chuyện với cô như hai người bạn thân thiết trước kia, để giúp cô bớt thấy căng thẳng trước hắn, mà cũng để đảm bảo độ an toàn cho tình hình hiện tại nữa. Ngay cả lúc hắn gặp hiểm nguy thì, như đã thỏa thuận, cũng đừng gọi tên thật của hắn ra. Lại còn thế nữa cơ.

Ran cũng gật đầu, nhưng trong lòng lại nghĩ khác, thì vấn đề vốn có đơn giản bao giờ đâu. Shinichi hoàn toàn dễ dàng cư xử như người lớn trước mặt bác tiến sĩ và Heiji, đôi khi còn quên luôn là cô cũng có mặt ở đó nữa! Giờ thì cô biết tại sao mỗi lần có việc quan trọng cần bàn bạc là tên bạn của cô lại tìm cách kéo riêng người ta ra nói chuyện rồi. Nhưng mà hai người đó đâu có sống chung với Shinichi, bởi thế họ cũng dễ bắt nhịp và dễ nhìn nhận Shinichi và Conan là hai người khác biệt cũng phải thôi.

Cá nhân mà nói thì cái việc đinh ninh rằng Conan và Shinichi là một cực kì khó. Bao lâu nay Shinichi trong kí ức, trong cuộc sống của cô là một giọng nói thân thương qua điện thoại bởi vậy mỗi lần Conan ăn nói hay hành xử gợi nhớ đến Shinichi thì cô thấy nó GIỐNG Shinichi hơn là cái sự thật nó thực sự LÀ Shinichi. Thật là lạ, rõ ràng mới đây cô phải tìm mọi cách chứng minh hai người họ thực chất chỉ là một thế mà bây giờ lại đi bối rối. Thói quen nhìn nhận đó đã ăn sâu quá rồi thành ra cô buộc phải thừa nhận Shinichi đã đúng khi nhận xét phản ứng tự nhiên của cô hơi bị rối tung thái quá.

Nhưng không có nghĩa là giữa hai người bạn chẳng có gì thay đổi. Thực tế thì bây giờ Conan đã thoải mái và tự nhiên hơn nhiều bên cạnh cô, mà tức cười ở một chỗ, điều đó lại càng khiến nó diễn vai con nít kì tài hơn! Không biết bao nhiêu lần thằng bé làm cô trợn mắt bởi cái kiểu “Em chỉ là một đứa trẻ thôi mà He he he he” của nó. Conan của cô đôi lúc còn con nít hơn tất cả mọi đứa con nít trên đời này! Tất nhiên là trừ những lúc nhân cách thám tử kia xuất hiện trở lại, đúng vậy. Cô tự hỏi sao không ai phát hiện ra thằng bé này có đa nhân cách!

Bởi vậy Ran mới phải nhịn thằng nhóc mấy lần rồi. Để ngấm ngầm giúp tên bạn thân trời đánh chứ còn gì nữa. Giúp hắn trở thành 1 Conan CONAN nhất có thể. Thêm một nguyên nhân… không chính thức lắm, là tất cả mấy vụ này cũng khá vui.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:50

#72
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Nhưng không có nghĩa là cô không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Shinichi từng bất đắc dĩ khai với cô rằng những kẻ đang truy sát hắn cũng chính là kẻ đã đầu độc hắn biến thành một đứa trẻ thế này. Shinichi nói hắn đang cố gắng hết sức để đánh bại mấy kẻ xấu xa đó để quay lại cuộc sống bình thừơng trước đây (chắc chắn là bạn cô không có giải quyết vụ này một mình rồi), hắn ta dặn đi dặn lại cô rằng phải thật thận trọng với hành tung của những gã mặc đồ đen. Thật đen đủi cho hắn biết bao, cô nghĩ bụng, hắn không biết cái lời răn đe đó đối với cô nó mơ hồ đến mức độ nào.

Cẩn thận với mấy gã mafia mặc đồ đen ấy à? Nói thế cũng nói! Shinichi ngốc nghếch!

Nhưng lúc đó cô cũng cứ mặc kệ, gật đầu cái rụp cho tên bạn đỡ cằn nhằn, trong bụng thì nghĩ căn dặn người ta mà thiếu thông tin cần thiết thế thì dặn làm gì cho mất công. Thì thôi vậy, biết thế, còn hơn không.

Cô gạt mọi suy nghĩ mông lung đó ra khỏi đầu ngay khi bố con cô và Conan tới nhà Endo. Họ được chào kính cẩn ở cửa ra vào bởi một trong những trợ lý của ông văn sĩ, và môt cô gái trẻ tự giới thiệu là cháu gái của ông ta, tên là Hiromi Kaneda. Cô gái đó rất duyên dáng, tóc dài và đen nhánh, chắc ngoài 20 tuổi là cùng. Cô ta dẫn 3 cha con tới phòng khách rộng thênh thang, đồ đạc lại thưa thớt nữa chứ, khiến cảm giác trống trải càng tăng lên gấp mấy lần.

“Ôi ngài Mori đây rồi! Mừng ngài tới thăm căn nhà của tôi. Mời được một thám tử danh tiếng như ngài tới đây là vinh hạnh lớn của tôi đấy ạ. Tôi vẫn luôn tin rằng thám tử giỏi và nhà văn đều cùng uống chung một nguồn nước của sự sáng tạo, thưa ngài.”

“Không đâu, tôi mới là người có cái vinh dự đó chứ. Ong mới là người có cá tính sáng tạo. Còn tôi chỉ là 1 kẻ may mắn có được vài suy luận đúng đắn thôi mà. He he he he!!!” Kogoro dẫu vậy, vẫn ưỡn ngực ra sau cười hô hố, một tay gãi gãi sau gáy vẻ ngượng ngùng nhưng không giấu đi đâu được cái vẻ khoái trá.

Ran rất yêu thương người cha, nhưng dẫu thế cô vẫn phải công nhận môt điều là khiêm tốn nhún nhường chưa bao giờ là điểm mạnh của ông ấy cả. Thật vậy.

“Ngài nói nghe hay quá ngài Mori ạ,” Endo khẽ huých nhẹ vào mạng sườn ông thám tử ngủ gật. Ryouta Endo là một người đàn ông phốp pháp ngoài 70 tuổi với bộ tóc muối tiêu và bộ ria mép dày bịch. Ong ta đang mặc một bộ kimono kiểu đơn giản màu nâu sáng. Giọng ông nhà văn này đùng đục thế nào ấy, dựa vào độ vàng kè của hàm răng với lại cái mùi nặng thoang thoảng khắp nơi kia thì Ran đoán là cùng một nguyên nhân ra cả: nghiện thuốc lá lâu năm!

Endo gật đầu chào một người đàn ông mảnh khảnh khoảng ngoài 30 tuổi, anh này đang hí hoáy ghi chép gì đó vào cuốn sổ tay. Ong ta giải thích với 3 người khách, “Anh này là Jiro Yamada ở tòa soạn báo địa phương. Yamada cũng từng phỏng vấn tôi vài lần rồi, cũng ở ngay trong phòng này thôi. Vì anh ấy làm rất được việc nên tôi lần này lại mời ảnh tới nữa.”

“Tôi vốn là fan bự của ngài Endo đây, tôi cũng hâm mộ cả ngài nữa thưa ngài Mori,” người có tên Yamada vui vẻ nói trong lúc bắt tay Kogoro.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:50

#73
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

“Nhiếp ảnh gia sẽ tới hơi trễ một chút, nhưng tôi nghĩ cũng không ảnh hưởng gì lắm, chúng ta cứ trò chuyện trước đi cũng được,” Endo cho biết.

“Ông ơi, cafe của ông đây ạ,” Kaneda Hiromi bước vào phòng khách với một khay trên đó đựng một bình cafe, vài tách trống, một hộp đường nhỏ và vài thứ lặt vặt cần thiết khác. Cô gái trông có vẻ phật ý.

“Cám ơn cháu nghe Hiromi. Cháu giúp ta rót nó- Ô!”

Endo bật cười nhìn theo cô gái lúc cô chạy như bay ra khỏi phòng khách. Ông ta nói, “Xin quý vị thứ lỗi cho cháu tôi. Nó rất ghét mấy công việc bưng bê nội trợ thế này. Tôi đoán là do nó hơi vụng ở mấy chuyện đó. Tiếc là quản gia nhà tôi bữa nay bịnh, Hiromi chắc là lại bực bội vì phải lo nấu ăn với đủ thứ chuyện khác.”

“Thanh thiếu niên ngày nay hư đốn mà, tôi hiểu,” Kogoro vội lơ đi ánh nhìn dao găm của cô con gái rượu.

“Cám ơn Jiro,” Endo nói trong lúc nhận tách café từ phía anh nhà báo. Sau khi nuốt trôi một ngụm lớn, ông ta mới hoan hỉ, “Thôi vào công việc chính đi nhỉ, ngài Mori. Tôi có vài câu hỏi thế này, liên quan tới vài vụ án gần đây của ngài…”

Quả đúng như Ran dự đoán (và ngán ngẩm) cuộc phỏng vấn càng ngày càng tẻ nhạt. Còn nữa, cô không thích cái việc bố cô phải ấp úng tìm cách giải thích những vụ án mà thật ra ông không hề tham gia tháo gỡ. Ran không hiểu sao bố cô cứ tìm mọi cách lôi kéo hai chị em theo mỗi lần như thế này đây. Lần nào cũng vậy, Ran muốn nói chuyện với Conan cũng không được mà muốn ngáp cũng không được, vì sợ ảnh hưởng đến buổi phỏng vấn.

Nhưng hình như ông nhà văn Endo cũng có vẻ chia sẻ chung cảm nghĩ với cô thì phải, cô để ý thấy mấy lần rồi ông ta đưa tay lên che miệng để ngáp dài. Sau cái ngáp lần thứ 10, ông ta cuối cùng cũng lên tiếng, “Xin các ngài thứ lỗi cho tôi. Người già như tôi vốn hay khó ngủ, nhưng tôi còn ngủ ít hơn cả mức bình thường của người cao tuổi nữa cơ. Bây giờ cũng hơi sớm nhưng rôi nghĩ chúng ta cũng nên tạm dừng một chút để ăn trưa, quý vị thấy sao? Nhưng tôi nói luôn là tôi sẽ không dùng bữa cùng. Khi nào tôi ngủ dậy chúng ta lại tiếp tục câu chuyện. Hiromi à! Cháu mang cho ông ít nước lọc được không?”

Ran ngó ông già 70 kia chậm chạp đứng dậy và lắc lư đi ra khỏi phòng khách cùng với người trợ lí và cô cháu gái, cô đột nhiên thấy trong lòng cuộn lên một cảm giác cực kì bất an, như thế điềm báo sắp có chuyện chẳng lành vậy.

Linh cảm đặc biệt của Ran Mori đã được kiểm chứng là có độ chính xác cao ngay sau đó khoảng 1 giờ rưỡi, cái lúc mà cô và những người còn lại đứng trợn mắt nhìn cái xác không hồn của Ryouta Endo nằm dài trên giường ngủ của ông ta. Cảm giác ghê tởm đó vẫn không phai đi một li nào ngay cả sau khi cảnh sát tới nơi. Đâu phải lần đầu Ran nhìn thấy tử thi trong đời mình, nhưng cái cảnh một con người lìa đời như một ngọn nến mong manh trước gió luôn luôn ám ảnh trong đầu cô không yên. Thế mà Shinichi còn dám lớn lối cười nhạo cô cái chuyện sợ ma nữa cơ đấy…

Ran giật mình nhìn xuống bàn tay mình khi cảm thấy những ngón tay nhỏ nhắn và ấm áp luồn vào tay cô. Cô nhìn xuống thấy Conan đang nhìn thẳng vào mắt mình với ánh nhìn thông cảm và yên ủi. Trông cảnh đó người ta sẽ nghĩ đến một đứa trẻ tìm lấy bàn tay người lớn cho đỡ sợ hãi, chứ ít ai biết được người cần đến nguồn sức mạnh và an ủi ấy lại là cái người lớn đó. Cô dịu dàng siết nhẹ bàn tay nhỏ bé kia rồi khẽ mỉm cười vẻ hiểu ý.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:50

#74
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

“Tớ thực ra cũng vậy thôi,” Conan lặng lẽ nói. “Suốt ngày bị vây quanh bởi cái chết cũng làm thần kinh căng thẳng và thất vọng lắm lắm.”

“Tớ cũng đang định hỏi cậu cái câu đó đây…”

Conan nhìn lên Ran với dấu hỏi trên mặt.

“Cậu bị phù thủy nào đó nguyền rủa đúng không? Cậu giấu tớ chứ gì?”

Conan nghiêng đầu nhìn “bà chị” của nó với vẻ sửng sốt ra mặt.

“Tớ chỉ ý nói là chuyện chết chóc nó THƯỜNG XUYÊN xảy ra thôi mà Ran…”

“Mori đấy à! Tôi biết ngay mà, cái lão nặng vía này! Biết ngay sẽ gặp cậu ở đây.”

Bác thanh tra Megure vừa tới và chia sẻ ngay cái suy nghĩ đó với hai chị em nhà kia. Kogoro nghe thế thì nhăn hết cả mặt. “Sếp thanh tra đấy ạ! Tôi thề là tôi không làm gì hết mà! Tôi chỉ đến đây nghe phỏng vấn thôi!”

“Hứ, thôi đi,” ông thanh tra có ria mép nói, ánh mắt đầy vẻ tôi-biết-thừa-anh-đừng-cố-cãi chiếu về phía đồng nghiệp cũ, rồi ông ta quay lại phía Takagi, anh này vẫn đang lật đật đi đằng sau lưng. “Thế, ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Takagi mở quyển sổ tay ra rồi cho biết, “Nạn nhân là một tiểu thuyết gia trinh thám, tên Ryouta Endo thọ 70 tuổi. Có tìm thấy một lọ thuốc mở sẵn nắp và một chai nước lọc còn một nửa trên bàn cạnh giường ngủ của ông ta. Nguyên nhân tử vong nhiều khả năng là do dùng thuốc ngủ quá liều, nhưng còn phải đợi báo cáo chính thức của bên pháp y về nồng độ trong máu nạn nhân để kiểm chứng.”

Bước tiếp theo là chất vấn những người có mặt tại hiện trường. Jiro Yamada là người đầu tiên. Anh ta giải thích là Endo thấy buồn ngủ trong lúc phỏng vấn nên ông ta đã đi chợp mắt một lúc. Những người còn lại thì ăn trưa dẫu hơi sớm, sau đó họ thấy lo lắng không yên về ông nhà văn nên mới tập trung trước cửa phòng ngủ của ông ta để hỏi thăm.

“Chúng tôi gõ cửa một hồi nhưng không ai trả lời cả. Cửa khóa trái nên không thể vào trong được. Ngài Mori đã yêu cầu cô Hiromi lấy chìa khóa nhưng có vẻ như chỉ có ông Endo là có chìa thôi. Cô con gái ngài Mori phải đạp cửa bung ra. Rồi chúng tôi xông vào phòng và phát hiện ra ông Endo đã chết. Y hệt như trong một vụ án mà ông ấy từng viết!” Yamada cho biết. Anh này vừa nói vừa vung tay khá loạn xạ, mặt cực kì căng thẳng, thỉnh thoảng lại với tay bấm thụt ra thụt vô cái bút bi gài trên túi áo sơ mi.

“Trông anh có vẻ xúc động quá đây,” giọng Megure sắc lạnh và nghiêm nghị.

Yamada hình như tới lúc đó mới giật mình để ý tới hành vi của mình. Anh ta cười đầy lo lắng và nói, “Tôi rất tiếc cho ngài Endo, nhưng đây là một câu chuyện rất hấp dẫn, thật vậy! Cứ thử nghĩ mà xem, ông ấy mới bị giết, nghĩa là chúng ta đang đối diện với một án mạng trong phòng kín thực sự! Đâu phải ngày nào ông cũng có thể chứng kiến một chuyện như thế này!”
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:51

#75
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Megure đảo mắt nhìn anh nhà báo, “Anh có biết là…”

“Chúng tôi vẫn chưa quyết định được thực chất của vấn đề cơ mà,” Kogoro nói. “Rất có thể đó là một tai nạn hoặc là một vụ tự sát thì sao.”

Ran nghe thấy tiếng rên của Conan rất rõ.

“Mày cằn nhằn cái gì hở thằng nhóc kia?” Kogoro lừ mắt. “Cái cửa phòng ngủ là cửa kiểu cổ, cần phải có chìa khóa thì mới mở hoặc là khóa từ bên trong hay bên ngoài được. Mà cái chìa khóa duy nhất thì đang treo lủng lẳng ở trên bàn kia kìa! Không ông Endo đó khóa trái cửa thì còn ai vào đây nữa!”

Conan không hề nao núng một phân nào trước cái lườm của ông bác. Hắn thậm chí lườm lại còn sắc hơn, “Bác không thấy lạ à, ông Endo đó lại đi uống thuốc ngủ SAU KHI nói với tất cả chúng ta rằng ông đã buồn ngủ lắm rồi và cần đi chợp mắt?”

“Thế thì sao? Mày nghĩ là có kẻ nào đó lẻn vào phòng ông ta rồi ép ông ta nuốt trôi cả nắm thuốc an thần đó hả, rồi lại ép ông ta phải khóa trái cửa sau khi gã đã bỏ đi? Ô đúng là lần đầu tiên ta nghe thấy một nạn nhân biết hợp tác với hung thủ như thế đấy!”

“Bố, con nghĩ là Conan có lí của em ấy đấy, nghe em nói một chút đi,” Ran quyết định chen vào giữa hai thám tử. “Hành động của ông Endo ấy con cũng thấy hơi kì lạ.”

“Kì hay không thì cũng không thể nào có chuyện –

“Ai là người cuối cùng nói chuyện với nạn nhân?” Megure sốt ruột cắt ngang.

“Có lẽ là tôi ạ,” Hiromi Kaneda cho biết. “Tôi là cháu ngoại của ông ấy, đồng thời là trợ lí riêng. Lúc đó tôi dìu ông vào trong phòng vì ông có gọi tôi tới. Ông bước vào phòng rôi tôi nghe có tiếng khóa cửa từ bên trong. Rồi tôi lại quay về bếp chuẩn bị nốt bữa trưa.”

Một bữa trưa nửa mùa, đúng vậy, Ran nghĩ bụng. Ông già Endo quá cố quả là chí lí khi cho rằng cháu gái ông ta không rành việc nội trợ.

“Nạn nhân có thói quen dùng thuốc ngủ không?” Takagi hỏi.

Kaneda lắc đầu. “Ông tôi có hay mất ngủ, nhưng ông không thích uống thuốc lắm. Bác sĩ có viết sẵn đơn thuốc nhỡ ông có đổi ý mà dùng thuốc, nhưng theo tôi biết thì ông chưa uống viên nào cả. Ông bỏ hộp thuốc ngủ ở trong ngăn tủ dành cho thuốc thang ở dưới phòng tắm dưới sảnh kia.

Kogoro xoa xoa cằm vẻ nghĩ ngợi. “Nếu là thế thì có thể ông ta chỉ giả vờ buồn ngủ lúc đó thôi. Ông ta bực bội vì mất ngủ một thời gian dài thế là quyết định uống thuốc nhưng lại uống sai liều chỉ định…”

“A lạ chưa kìa! Cái gì thế kia nhỉ?” giọng Conan réo lên inh ỏi như chuông, tay nó chỉ xuống cái gì đó lay lóc trên sàn.

Ran suýt nữa thì bật cười to lên, may mà kịp kiềm chế trước tình huống cực kì nghiêm chỉnh đó. Shinichi hồi nhỏ cũng chẳng bao giờ dễ thương đến thế này, nhưng Conan thì lại là câu chuyện hoàn toàn khác. Cô bụng bảo dạ sẽ nhớ điều này để còn chọc ghẹo tên bạn sau khi mọi chuyện xong xuôi.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:51

#76
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

“Em tìm thấy gì thế hả Conan?” cô hỏi.

Conan đưa cho cô một mảnh thủy tinh nhỏ. Cô cầm nó rồi quan sát thật kĩ. Mảnh vỡ giống như là bị cắt ngọt từ một thứ gì lớn hơn chứ không có vẻ như bị vỡ ra từ đó. Nhưng mà xung quanh đó lại chẳng có lấy vật gì bằng thủy tinh cả mới lạ chứ. Đột nhiên cô la lên khi nhớ ra điều gì.

“Cửa sổ ở trần nhà!”

Kogoro nhìn con gái với một biểu hiện khó hiểu. “Thì sao? Làm gì có ai trèo qua cái cửa nhỏ đó mà không phá tan kính ra cơ chứ!”

Tuy hơi khó nhìn một chút, nhưng đúng là có một lỗ tròn nhỏ bằng cỡ một đồng xu 10 yên ngay gần mép của cửa sổ gần trần nhà. Có vẻ như nó trùng khớp với mảnh thủy tinh trên tay Ran.

“Nghĩa là vụ này rất có thể là án mạng,” Megure trầm ngâm. “Takagi, mau gọi đội giám định hiện trường tới đây!”

“Phải có một mẩu dây nào đó ở quanh đây chứ nhỉ,” Takagi lầm bầm. “Từ trước tới giờ những vụ án bí ẩn trong phòng kín LUÔN LUÔN có mặt sợi dây nào đó cơ mà.”

Conan và Ran bất giác không ai bảo ai đưa mắt nhìn nhau cười như mếu. Thiệt tình… cuộc đời hai đứa bị bí ẩn và án mạng vây quanh từ khi nào vậy? Không hiểu hai đứa bắt đầu tham gia đóng phim trinh thám đẫm máu từ bao giờ vậy?

Khoảng hai giờ sau, đội giám định đã hoàn thành xong công việc của mình. Trong lúc đó thì Ran lại khá vất vả để mắt tới “Cậu em” tinh nghịch chỉ chực xới tung căn nhà lên hoặc suýt bị cảnh sát viên đè bẹp. Hoặc ít nhất cũng phải làm ra vẻ canh chừng như vây. Cô và Shinichi hôm trước đã thỏa thuận với nhau rằng phải thật chú ý diễn kịch chị em cho tốt, kẻo ai nấy lại sẽ ngờ vực cái cảnh cô để cho thằng bé chạy lung tung khắp nơi quanh tử thi và hỏi cung nghi phạm loạn xị… thê đấy, bởi vậy cô vẫn đang phải đóng cái vai cô chị bất đắc dĩ này đây.

“Chị Ran buông em ra đi,” Conan cố giằng người ra khỏi cô. Cô mới lừa lừa ôm cứng thằng nhóc ngay sau khi nó vừa thì thầm to nhỏ với một nhân viên giám định xong.

“Không, Conan à! Mấy anh cảnh sát đây còn nhiều việc để làm lắm mà em thì ngáng đường người ta!” Ran nói. Cô kéo thằng bé lên cao bằng với đầu mình rồi cười, sau đó hơi giật mình khi thấy hai tai nó bắt đầu đỏ lựng lên như phải bỏng. Cô bèn chuyển chủ đề, hỏi khẽ, “Cậu giải được bài toán này chưa?”

Conan nói nhỏ, “Cũng sơ sơ rồi, tớ nghĩ vậy. Tớ cần nhờ người kiểm chứng vài thứ nữa là ổn, rồi chúng ta sẽ giải quyết nhanh vụ này và về nhà ăn cơm.”

“Nhớ phải chừa cho bố một cơ hội nha,” Ran thì thầm vào tai tên bạn nhí trước khi đặt nó xuống dưới đất.

“Theo tớ thấy thì lần này khả năng bố cậu lại đoán trúng, thì có đúng hai nghi phạm nên sẽ là 50/50 mà lại,” Conan nhe răng.

“Conan à…”

Nhưng nét mặt thằng nhóc lại căng thẳng như cũ lúc nó đột nhiên chạy vụt đi mất. Có lẽ nó nhớ ra chuyện cách đây vài phút mới cãi cọ với ông bác gật gù. Ran thực sự cảm thấy bố cô cần một sự phán xét công bằng nào đó. Nhưng Shinichi không đồng ý với cái lí là bố cô không ưa hắn (sẽ còn kinh khủng hơn nữa nếu như ổng biết sự thật đằng sau kì án của Kogoro Mori ngủ gật) nhưng cái chính là muốn giữ an toàn cho Ran. Ran suýt nữa thì gân cổ lên cãi rồi nhưng nghĩ đi nghĩ lại Shinichi có lí, hơn nữa đấy cũng là bí mật của hắn nên hắn muốn bật mí khi nào thì tùy. Mặc cho cô có cảm thấy giả tạo thế nào sau tất cả mọi chuyện.
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:51

#77
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Cô nhượng bộ Shinichi quá thể. Cô cố gắng thuyết phục Shinichi rằng nhất định phải thay đổi cái gì đó, nếu cứ để bố cô ngủ gật như thế thì cuối cùng ông ấy cũng chẳng học được cái gì hay ho. Cũng đến lúc ông ấy phải tự đứng trên đôi chân của mình để gìn giữ danh tiếng riêng chứ. Trường hợp mà ổng sai lầm liên tục thì mới tới lượt Conan ra tay cứu trợ.

Đột nhiên Takagi hắng giọng khiến mọi người đều quay lai nhìn. Anh ta đang giải thích báo cáo cuối cùng của đội giám định hiện trường. Đại loại một lượng zolpidem khá lớn được tìm thấy trong máu của nạn nhân Endo. Chai nước lọc không chứa gì đáng nghi cả. Chẳng có dấu hiệu nào chứng tỏ có vật lộn ở cửa ra vào. Còn cái lỗ tròn ở trên tấm kiếng ở cửa sổ sát mái thì mới được tạo ra thôi. Dấu tay duy nhất được tìm thấy trên chìa khóa phòng thuộc về nạn nhân và cháu gái của ông ta.

Ran liếc nhìn biểu hiện của Conan trong khi lắng nghe bản tường trình của Takagi. Đôi lông mày của hắn nhíu mạnh, nét mặt căng thẳng phát ớn. thậm chí trông hắn còn có vẻ gườm gườm dọa dẫm nữa, cô cảm giác vậy. Ran định bụng phải ngoắc tên bạn teo nhỏ để hắn không tiếp tục gây chú ý với gương mặt người lớn đó, nhưng cô lại sợ ngắt quãng luồng suy nghĩ của hắn. Cũng chính bây giờ cô mới để ý té ra từ trước đến giờ Conan luôn quên đeo mặt nạ diễn xuất mỗi khi tập trung vào phá án. Có lẽ năng lượng và chất xám có bao nhiêu hắn phải dồn hết vào để giải bài toán khó mất rồi. Cô NHÌN thấy bao nhiêu lần rồi nhưng mãi tới giờ mới chịu để mắt QUAN SÁT vậy.

Bởi thế nên cô mới phát hiện ra ngay lúc này Conan đang cực kì nghi vấn chuyện gì đó. Cô phải nhảy vào giúp tên bạn thân ngay thôi chứ còn đợi khi nào nữa. Ran tính quay sang nghe tiếp trung sĩ Takagi nói nhưng ngay lúc đó cô liếc mắt thấy Conan đang chuồn lẹ ra khỏi căn phòng.

“Tôi hiểu rồi,” giọng Kogoro trầm ngâm. “Vậy là hung thủ có thể đã ép ông Endo uống thuốc quá liều, có lẽ hắn cầm dao đe dọa ông ta, đợi cho nạn nhân chìm vào giấc ngủ rồi lấy chìa khóa tự khóa trái cửa từ bên ngoài. Rồi hắn ta dùng một sợi dây chỉ hoặc dây cước để thả lại chìa khóa vào trong phòng từ lỗ nhỏ trên cửa sổ được chuẩn bị từ trước kia.”

“Hung thủ có lẽ đã dự tính trước ông Endo sẽ muốn đi ngủ vào giờ đó. Nghĩa là một trong số những người trong nhà này rất có thể dã ra tay hạ sát ông ta! Nếu là người đó thì hắn ta cũng biết rõ nạn nhân có được kê đơn uống thuốc an thần. Nghĩa là người duy nhất có khả năng gây án chính là cô… cô Kaneda! “

Cô gái trẻ nghe tới đó thì thất kinh và lùi lại mấy bước, mặt tái mét.”Ông nói gì vậy? Tôi không đời nào-
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:51

#78
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

“Hoặc có thể hung thủ thực sự của vụ án này muốn chúng ta nghĩ như vậy!” Ran nói.

Không, nói một cách chính xác là TIẾNG NÓI của Ran cất lên thôi. Cô có nói gì đâu! Cô chớp mắt mấy cái liền tưởng mình đang mê sảng trong lúc ai nấy đều trợn mắt quay lại nhìn thẳng vào cô. Chắc chắn là trò của Conan bày ra rồi, cô nghĩ bụng. Tiếng nói của cô lại tiếp tục vang lên, không còn cách nào khác cô đành phải mấp máy môi sao cho trùng với âm thanh đó, trong bụng thầm cầu trời cho không ai phát hiện ra mấy từ ngữ đó chẳng ăn nhập gì với cách cô phát âm cả.

Nhưng mà, Mori Kogoro từng ngủ gật phá án cả trăm lần mà có bao giờ bị thắc mắc đâu nhỉ? Vậy nên…

“Mọi người không thấy lạ sao?” lại là giọng của Ran. “Thủ phạm lại để rơi một miểng kính cửa sổ trên sàn, còn để lại dấu vân tay trên chùm chìa khóa nữa chứ. Tại sao vậy?”

“Em Ran nói đúng đấy!” Takagi nói, mắt sáng rỡ. “Điều này thực sự rất kì lạ. Nếu tôi mà là hung thủ và tôi lỡ để rớt miếng kính đó thì tôi sẽ buộc phải lau kĩ chiếc chìa khóa trước khi luồn nó vào trong phòng. Tôi sẽ phải hi vọng rằng cảnh sát kết luận cái chết của Endo là do tự tử bởi vì nếu thế họ sẽ không cần giám nghiệm hiện trường để mà check cái chìa khóa đó. Nếu cảnh sát nghi ngờ về cái chết đó thì mưu mẹo của tôi chẳng phải là sớm bị lật tẩy hay sao, bởi vậy tốt hơn hết là xóa sạch mọi đầu mối có thể chỉ ra tôi là thủ phạm.”

“Khoan đã, đợi chút đi. Cậu đang có ý nói hung thủ không đeo găng tay khi hành động,” Kogoro chỉ ra. “Nếu làm như vậy thì đâu có để lại dấu tay mà cần lau chùi chìa khóa.”

Takagi có vẻ thất vọng lắm. “Nếu có ai đó đeo găng tay thật thì lại càng chứng tỏ người đó không phải là cô Kaneda. Sao cô ấy lại đeo găng tay trong khi vẫn có dấu tay của mình ở đó được. Hoàn toàn có lí khi cho rằng người nào đó khác đã đeo găng tay khi hành hung để che giấu thân phận nhưng lại cố ý để lại dấu vân tay của cô Kaneda đây trên chìa khóa.”

“Nghĩa là có ai đó ở đây cố tình muốn đổ tội cho cô Kaneda,” Megure kết luận, vẻ khó chịu lắm.

“Biết đâu cô ta cố tình sắp xếp thế để chúng ta nghĩ theo hướng đó thì sao,” Kogoro vẫn bướng bỉnh với luận điệu của mình.

“Chẳng có ai lại hành động liều lĩnh như vậy cả!” Takagi gào lên. “Chỉ cần lau sạch cái chìa khóa đi thế là xong-

Megure không để cho người thuộc cấp được cao giọng lâu, ông ngắt lời. “Ít nhất thì chúng ta có thể kết luận rằng cô Kaneda đây không phải người duy nhất có khả năng là thủ phạm,” ông nói xong là quay lại chiếu lên Yamada một cái Nhìn viết hoa.

Yamada lúc này xua tay vẻ lãnh đạm. Anh ta đáp, “Đúng là tôi được mời đến đây vài lần rồi và có thể nói là khá rành đường lối trong nhà, nhưng tôi không làm việc như thế! Tôi cùng đến ăn trưa với ngài Mori đây rồi ở đó cùng họ suốt mà!”

“Đúng vậy đó ngài thanh tra,” Kogoro xác nhận. “Tôi nói chuyện với anh ta suốt buổi, anh ta không đứng dậy đi ra ngoài một lần nào cả. Tôi thấy anh ta hoàn toàn vô can. Giờ ta nên tính đến trường hợp cô Kaneda đây đã bày ra một trò chơi tâm lí để đánh lừa chúng ta thì hơn.”
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:51

#79
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Megure có vẻ sốt ruột và khó ở lắm. Ông lên tiếng, “Cô Kaneda, có lẽ cô phải theo chúng tôi về trụ sở để làm rõ vài khúc mắc-

“Cháu nghĩ có vài cách giải thích đơn giản hơn nhiều so với cách nghĩ chị Kaneda đây đang bày trò tâm lí,” giọng của Ran cất lên đều đều. “Đem cái giả thuyết đó đặt vào ảo ảnh một căn phòng khóa trái từ bên trong lại càng hợp lí gấp bội đấy.”

“Ảo ảnh ư, nghĩa là sao?” ba người đàn ông, trừ Yamada, đồng loạt đặt câu hỏi.

“Đúng vậy, một ảo ảnh không hơn không kém. Ví dụ như chiếc chìa khóa luôn luôn ở trong căn phòng. Nạn nhân tự khóa cửa phòng mình sau khi chị Hiromi đi. Ông ta sau đó treo chìa khóa lên trên chỗ của nó gần bàn làm việc, đặt chai nước lọc lên trên bàn gần giường ngủ rồi leo lên giường ngủ gục. Ông ta không để ý cái lọ thuốc ngủ có sẵn ở trong phòng, nếu có thì chắc cũng chả thèm quan tâm vì đã mệt mỏi quá rồi. Sau đó trong lúc ngủ thì những viên thuốc ngủ kia bắt đầu phát huy tác dụng và ông ta lìa đời trong yên bình.”

“Khoan, con vừa nói là ông ta ngủ liền mà không uống một viên thuốc nào cơ mà! Thế thì sao ông ta lại chết bởi vì thuốc quá liều được nếu như ông ta trực tiếp bước từ phòng… khách…. Vào đây. A!” Kogoro đột nhiên đập tay vào nhau đánh chát khi nhận ra điều gì. “Tách cafe!”

“Đúng vậy,” tiếng Ran lại cất lên. “Chúng ta tìm thấy lượng lớn ziplodiem trong máu nạn nhân nhưng nếu hỏi kĩ hơn thì sẽ biết được rằng trong dạ dày nạn nhân không hề tìm thấy dấu vết gì của viên thuốc tan ra! Bởi vì ông ta vốn thực chất bị giết chết bởi một loại bột gây ngủ có trong tách cafe. Có lẽ bây giờ check lại mấy cái tách vẫn còn tìm thấy nó đấy.”

“Nếu vậy thì lượng bột đó hẳn phải lớn lắm,” Takagi noi giọng hơi hoài nghi. “Mùi café cũng đâu đủ mạnh để át nó đi được, không lẽ nạn nhân không thấy có gì nghi vấn sao?”

Kogoro cười lớn. “Ông ta đâu có còn tí vị giác nào nữa! Đó là lí do vì sao bữa trưa ăn mặn chát đúng không cô Kaneda?”

Cô gái trẻ nhìn ông thám tử với vẻ mặt pha trộn giữa sợ hãi và hi vọng. Mãi một lúc sau cô mới ấp úng nhận ra ông này đang hỏi mình. Cô nói, “V-vâng, ông tôi là một người nghiện thuốc lá cực nặng, ông ấy thường xuyên mất đi cảm giác ở lưỡi, bởi vậy người giúp việc và tôi thường xuyên phải cho gia vị cực nhiều vào thức ăn để ông có thể ăn uống vui vẻ.”

“Ngay cả khi ông ấy có cảm nhận được vị khác lạ của cafe thì ông cũng không muốn nói ra vì sợ làm cô cháu gái phật ý,” giọng Ran vang lên buồn bã khác thường. Ran giật mình đưa mắt tìm Conan và thấy hắn đang đứng ngay cửa ra vào, cạnh đó là Tome – nhân viên kĩ thuật đội giám định.

“Tome đấy à? Anh có phát hiện gì mới mẻ à?” Megure hỏi ngay.

“Vâng thưa sếp. Như sếp đã căn dặn, chúng tôi đã check lại những tách café trong bếp để tìm dấu vết của zolpidem. Tôi đến báo với sếp rằng phản ứng là dương tính thưa sếp.”
Khách viếng thăm

14/6/2014, 11:51

#80
  • Anonymous

Khách viếng thăm



Khách viếng thăm
 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Megure trợn mắt. “Như TÔI đã dặn á?”

Conan bèn nhanh miệng chen vào ngay, “Thế có nghĩa là đây không phải là một án mạng trong căn phòng kín! Ông Endo đã bị đầu độc trước khi bước vào phòng và lăn ra ngủ!”

“Thế nghĩa là chúng ta lại quay về điểm xuất phát à!” Yamada lên tiếng, vẻ bức xúc lắm. Nghe thế mọi người ai nấy đều quay lại trừng mắt nhìn anh ta. Anh nhà báo rụt rè nói, “Các ông lại định nói là hoặc là cô Hiromi hoặc là tôi đã bỏ thuốc ngủ vào tách café của ông Endo đúng không?”

Kogoro nhếch mép. “Không, thật ra tôi định nói là ANH chính là người đã làm việc đó cơ.”

Yamada lùi lại mấy bước với vẻ shock trên mặt. Anh ta lắp bắp, “Sao ông dám nói thế?”

Kogoro lườm anh ta. “Chẳng phải là anh vừa nghe nhân viên giám định báo cáo đó sao? Anh ta mới tìm thấy dấu hiệu của thuốc ngủ trong một cái tách trog nhà bếp? Cô Kaneda dù có lơ đễnh vụng về việc nội trợ đến đâu thì cũng không thể nào quên cái việc rửa sạch chứng cớ rành rành đó chứ? Ngay cả khi chúng ta không kết luận rằng đó là án mạng trong phòng kín thì cô ta cũng đâu thể liều mạng bỏ qua như thế!”

“Cô Kaneda đã bỏ lại đám tách dơ cho người giúp việc rửa ráy. Nhưng nếu người làm việc đó là anh… anh đã cố tình ở lại cùng tôi trong phòng ăn để tạo cho mình chứng cớ ngoại phạm đúng không? Cũng bởi vậy mà anh đâu có thời gian để đi rửa cái tách đó.”

“Đó là bằng chứng của ông hả?” Yamada hét lên giận dữ. “Rằng Kaneda không rửa đám tách? Cái đó kh-không chứng tỏ rằng tôi là thủ phạm được đâu!”

“Anh chính là người rót cafe ra! Nếu cô Kaneda bỏ thuốc vào mỗi tách thì tất cả chúng ta đều phải bị trúng độc rồi chứ. Cô ấy không thể nào bỏ thuốc vào những cái tách trống không bởi quá lộ liễu. Nếu thuốc ở trong hộp đường hay là kem sữa thì anh Tome đây đã phát biểu rồi. Anh Tome nói nghe thử đi!”

Tome chỉ lắc đầu.

Kogoro tiếp tục, “Chỉ có anh mới có cơ hội bỏ thuốc vào cafe một cách khéo léo. Có thể anh đã tranh thủ lén làm việc đó lúc đổ đường vào, anh biết rõ ông Endo vị giác rất kém nên sẽ không nghi ngờ gì anh. Ong ta đã già và yếu tim nên số thuốc ngủ đó giết chết ông ta là cái chắc.”

“Làm sao tôi có thể tính toán được chính xác lượng thuốc ngủ như vậy?” Yamada vẫn cố cãi. “Giả sử ông ta lăn ra chết ngay ở trong phòng khách thì sao?”

Kogoro gạt ngay luận điệu thiếu cơ sở đó. Ong nói, “Tôi cá anh vốn không phải là nhà báo chuyên nghiệp ngay từ đầu, không sai chứ? Nếu bây giờ check lại hồ sơ của anh thì 90% sẽ lòi ra là anh từng là dược sĩ hay cái gì đó tương tự vậy, mà việc đó cảnh sát làm nhanh chóng lắm, bởi vậy tốt nhất anh nên thú nhận ở đây đi.”

“Tôi có nhớ là anh Yamada đây từng nói anh ta từng bỏ dở chươgn trình học y hồi còn trẻ,” Kaneda nói nhẹ nhàng.

“Thế thì sao nào? Bằng chứng của ông đâu?” Yamada trừng mắt nhưng không giấu được vẻ hoang mang.

Giống như chú sư tử biết thừa con mồi đã bị thương quá nặng chẳng có cơ hội nào trốn thoát móng vuốt, Kogoro nhếch mép dí mặt sát vô mặt Yamada, rồi cười khẩy. “Tôi đã nói rồi, anh ở bên cạnh tôi suốt thời gian đó nên anh đâu có cơ hội rửa ráy hay tẩu tán cái gì. Chắc chắn trên quần áo anh mặc và trên da của anh vẫn còn vương bột thuốc! Chỉ cần cho check là xong.”
Sponsored content

Sponsored content



 [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa - Page 8 Empty Re: [Fic] Khám phá bí ẩn thân phận Conan Edogawa

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9  Next



Quyền viết bài:
Bạn không có quyền trả lời bài viết